[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2144 : Nhất thể lưỡng diện (1)

Ngày đăng: 03:03 22/08/19

Hắc Bạch nhị đế, Hắc Đế giỏi phản bội, còn Bạch Đế thì giỏi cướp đoạt cơ duyên của người khác. Bạch Đế là một nửa Đạo Thần, hắn có một nửa cơ thể tu thành Đạo Thần, đã tới Đạo Giới, tu vi thực lực có thể nói đều hơn Hắc Đế.  Hắn sở dĩ trở thành nửa Đạo Thần là vì hắn đi khắp nơi đoạt cơ duyên của người khác, vô cùng âm hiểm xảo trá.  Dù là Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, hay Tà Đế, Phụng Minh Nguyên Quân, nhắc tới Bạch Đế đều nghiến răng kèn kẹt, năm xưa họ cũng có một chút cơ duyên thành đạo nhưng đều bị Bạch Đế đoạt mất.  Ngay cả cơ duyên của đồng đạo mà Bạch Đế hắn còn đoạt mất, sự vô sỉ của hắn khiến đông đảo Thái Cổ Thần Vương, Viễn Cổ Thần Vương đều vô cùng thống hận.  Hắc Bạch nhị đế cho dù thường xuyên cùng xuất hiện nhưng thực chất hai người là sinh tử đại địch, Hắc Đế sắp thành đạo, vô cùng đề phòng Bạch Đế, chỉ sợ hắn phá hỏng chuyện tốt của mình.  Còn Bạch Đế thường xuyên lại tới gần khiến hắn phát điên, biết hắn có mưu đồ đen tối nhưng lại không làm gì được. Vì mỗi lần Bạch Đế xuất hiện đều có đại địch ở gần, khiến hắn không thể không liên thủ cùng Bạch Đế, từ đó có thể thấy Bạch Đế xảo quyệt tới mức nào.  Lần này Phong Hiếu Trung chém đi đạo hạnh của tự thân, hai lần thành đế, dựa vào khu thứ bảy luân hồi dẫn tới vũ trụ Lục Giới đại đạo, trong đó quan trọng nhất chính là cơ duyên của Đạo Giới.  Cực kỳ ít người có thể dẫn tới ánh sáng đại đạo từ Đạo Giới, Chung Nhạc là người đầu tiên, nhưng sau hơn hai nghìn năm có hơn nghìn cường giả thành đế, rất nhiều người lựa chọn trải qua Hóa Đạo chi kiếp ở khu thứ bảy luân hồi, nhưng không hề có ai có thể dẫn động ánh sáng Đạo Giới.  Đại đạo các giới khác với Bạch Đế mà nói thì có thể có có thể không, không cần phải đoạt, chỉ có ánh sáng đại đạo của Đạo Giới mới khiến hắn động tâm.  Ánh sáng đại đạo Đạo Giới là cơ duyên thành đạo, là mấu chốt để tu thành Đạo Thần, có lẽ hắn đã tiềm phục trong khu thứ bảy luân hồi, cuối cùng cũng đợi được cơ hội này!  Phong Hiếu Trung lần thứ hai thành đế, mời các thượng cổ đại đế bọn Minh Di Đế làm hộ pháp cho mình, bố trí Đạo Giải trận thế, phòng ngự vô cùng nghiêm mặt, nhưng hắn không ngờ lại kẻ tới không phải vì hại hắn mà đoạt cơ duyên của hắn, khiến hắn không kịp phản ứng.  Mấy người Minh Di Đế bố trí Đạo Giải trận thế là để đề phòng khi hắn thành đế bị kẻ khác kích sát, nhưng với kẻ xảo quyệt như Bạch Đế nhân cơ hội đoạt cơ duyên thì lại không thể làm gì.  Họ cách quá xa, nước xa không cứu được lửa gần, hơn nữa họ đi tấn công Bạch Đế mà có kẻ địch tới thì Phong Hiếu Trung sẽ nguy hiểm.  - Lần này nguy rồi...  Nhưng lúc này một đạo đao quang chém tới, nhằm thẳng Bạch Đế, biến cố này khiến bọn Minh Di Đế đều kinh ngạc.  Đao quang hùng hồn bá khí, một đao bay tới, xuyên qua vô số tinh cầu khổng lồ một cách huyền diệu, tinh cầu vẫn lặng lẽ chuyển động, dường như không phải thực thể vậy.  Khu thứ bảy luân hồi khác với ngoại giới, tinh cầu ở đây vô cùng khổng lồ, rất chân thực. Quần tinh ở không gian cũng gập ghềnh, vũ trụ cổ, Tử Vi và Lục Đạo Giới trở thành những hình thể màu xanh phát ra ánh sáng xanh âm u, dường như không có thực chất.  Còn thần linh đế linh ở Hư Không Giới thì giống như thần đệ u tịnh, như ẩn như hiện, chỉ có Đạo Giới hoa lệ vạn phần, chưa từng bị không gian khu thứ bảy luân hồi làm biến dạng.  Đây là đặc tính của khu thứ bảy luân hồi, Luân Hồi Không Gian, chết ở đây là sống, thực thể ở đây là hư thể, hư thể lại là thực thể. Chỉ có những cường giả cường đại mới có thể duy trì sự chân thực, không bị đại đạo kỳ dị của khu thứ bảy bóp méo.  Một đao của Chung Nhạc xuyên qua những vì sao kia là sao của Tử Vi, nhưng vì khu thứ bảy trùng với thế giới hiện thực, những ngôi sao kia ở đây không phải thực thể nên có thể cho đao quang của hắn thoải mái xuyên qua.  Đao quang lấp loáng va chạm, lập tức tách ra, bạch quang bị đánh bật ra sau, không kịp lấy đi ánh sáng đại đạo.  Ánh sáng đại đạo được Phong Hiếu Trung dẫn độn, không ngừng chảy về phía hắn, giống như hàng đàn rồng uốn lượn trong vũ trụ, tốc độ cực nhanh.  Bạch quang khựng lại, rồi đuổi theo, tốc độ còn nhanh hơn cả ánh sáng đại đạo.  Đột nhiên, y phục Chung Nhạc bay lên phần phật, chặn đường Bạch Đế, tà áo bay lên của hắn càng ngày càng lớn, không giống như phi hành mà giống như đang biến hóa nhục thân của mình, khiến thân thể lấp đầy thiên địa, lấp đầy khu thứ bảy luân hồi!  Đây chính là tác dụng diệu kỳ của Không Gian đại đạo!  Thân thể hắn không động, trực tiếp giành lấy không gian khu thứ bảy luân hồi, cho tự thân di chuyển sang ngang, đồng thời không gian quanh người phình to, nhục thân tự nhiên sẽ trở nên vô cùng to lớn, lấp đầy thiên địa!  Thân hình hắn nhanh chóng đón lấy ánh sáng đại đạo, nhưng bạch quang trước mặt giống như thủy ngân tràn tới ồ ạt!  Thần thông của Bạch Đế rất khác biệt, hắn là tia sáng đầu tiên của thiên địa, ánh sáng có thể tán xạ có thể trực tiếp biến thành sóng, có thể vô hình vô chất.  Thần thông của hắn cũng vậy, ngập trời ngập đất, không nơi nào là không tới, biến hóa đa đoan, khó lòng phòng tránh.  Chung Nhạc giơ tay lên, bàn tay khẽ lắc một cái, lập tức giống như thành lũy chắn ngang trời đất, bàn tay dày cộm giống như biến thành bức tường thịt màu đỏ chắn ngang trời đặt, chặn đường đi của Bạch Đế.  Bạch quang tràn tới như hồng lưu, oanh kích lên bức tường chắn kia, bạch quang nổ tung, giống như biến thành dòng nước bắn tung xung quanh bức tường, muốn trèo qua bức tường đó.  Chung Nhạc cười hà hà, bạch quang tuy chảy nhanh nhưng bức tường cũng đang biến lớn lên nhanh chóng, càng ngày càng cao, càng ngày càng rộng.  Về sự vận dụng Không Gian đại đạo thì hắn đã ở trình độ rất cao, ngay cả khi Vũ Thanh Thần Vương nắm giữ không gian tới thì cũng không dám nói có thể thắng hắn!  - Đế Nhạc, ngươi phá hỏng chuyện tốt của ta, tưởng ta sợ ngươi hay sao?  Bạch quang bỗng thu lại biến thành một vị Thần Vương tạo thành từ ánh sáng, sau đầu là các quầng sáng, đều được tạo thành từ vô số điểm sáng lấp lánh nhiều màu sắc. Mỗi quầng sáng đều vô cùng đậc biệt, có cái năm màu, có cái bảy màu, có cái lại một trăm hai mươi tám màu, có cái tạn trăm triệu vạn màu, mắt thường không thể phân biệt được.  Ánh sáng quanh người vị Thần Vương này thu lại, là một bạch y nam tử lông mày và râu đều màu trắng, thậm chí ngay mắt cũng trắng, tỏa ra thứ hào quang thánh khiết.  Hắn chỉ tay vào lòng bàn tay của Chung Nhạc, tạo nên một lỗ thủng chính giữa bàn tay cn.