[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2266 : Vô tình gặp mặt (1)
Ngày đăng: 03:04 22/08/19
Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ tiến vào Không gian Hỗn Độn của Hỗn Độn thị. Hắn cũng là lần đầu tiên đi tới lãnh địa của Hỗn Độn thị. Chỉ thấy cảnh sắc nơi này hoàn toàn bất đồng với ngoại giới. Nơi này khí Hỗn Độn lượn lờ, tùy ý có thể nhìn thấy. Núi non phong cách cổ xưa, cũng như ẩn như hiện trong khí Hỗn Độn.
Năng lực sinh con đẻ cái của Hỗn Độn thị rất kém, Hồn Đôn Vũ trải qua thời gian dài như vậy cũng chỉ mới sinh ra một mình Hồn Đôn Minh. Tộc nhân Hỗn Độn thị trong tòa Thánh địa này cũng không nhiều lắm. Chung Nhạc dõi mắt nhìn lại, đoán chừng bất quá cũng chỉ trăm vạn tộc nhân mà thôi.
Hỗn Độn thị thân là Đế tộc Thượng Cổ, trước giờ vẫn luôn không tranh với đời, bởi vậy mới có thể may mắn thoát khỏi đại nạn trong rất nhiều lần đại chấn động, cho tới hiện tại vẫn không bị diệt tộc.
- Mời Bệ hạ chờ một chút, ta đi báo cho Lão tổ tông!
Hồn Đôn Vũ nhanh chân rời đi. Cũng không lâu lắm, hắn đã nhanh chân chạy về, ngữ khí áy náy nói:
- Bệ hạ, Lão tổ tông không muốn gặp ngươi…
- Nếu Trẫm đã tới, sao có thể không gặp địa chủ liền thất vọng rời đi?
Chung Nhạc đột nhiên đứng dậy, cười ha hả, nói:
- Hỗn Độn Lão tổ, Thiên Hoàng Đế Nhạc đã tới, nếu Lão tổ không gặp, chẳng phải là khiến cho Trẫm thất vọng mà về sao?
Hắn cất bước đi về phía sâu bên trong Thánh địa Hỗn Độn thị. Nơi này khí Hỗn Độn lượn lờ, vô cùng trầm trọng. Khí thế toàn thân Chung Nhạc bạo phát, huy hoàng như Chư Thiên, mênh mông như thế giới, mạnh mẽ tách ra khí Hỗn Độn, vậy mà dự định cứng rắn xông vào.
Sắc mặt Hồn Đôn Vũ đại biến, vội vàng nói:
- Bệ hạ, Lão tổ còn đang tiếp khách quý, không thể tùy tiện xông vào! Để ta lại trở vào thông báo một tiếng là được!
- Tiếp khách quý?
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, bước chân không ngừng, tiếp tục tiến về phía trước, mỉm cười nói:
- Khách quý trong thiên hạ, người nào có thể quý hơn Trẫm? Hỗn Độn Lão tổ, Trẫm muốn gặp vị khách quý có thể khiến cho ngươi ngăn cản Trẫm ngoài cửa này! Không biết có thể gặp một chút hay không?
- Bệ hạ!
Trong Hỗn Độn giống như có một con cự vật đang di động, nhấc lên khí Hỗn Độn mênh mang, hạo hãn thâm thúy, vô cùng kinh người. Chỉ nghe một đạo thanh âm vang vọng, nói:
- Bệ hạ vô cùng tôn quý, thế gian nào có ai có thể sánh ngang với Bệ hạ được? Chỉ là nơi này là lãnh địa của Hỗn Độn thị ta, Bệ hạ lại muốn mạnh mẽ xông vào, không khỏi có chút khinh ta rồi a?
Chung Nhạc cảm giác được trong khí Hỗn Độn truyền tới áp lực, càng lúc càng nặng, nhưng bước chân vẫn như cũ vô cùng ổn định, tiếp tục tiến về phía trước, mỉm cười nói:
- Trong thiên hạ, nơi nào chẳng phải là Đế Thổ? Hỗn Độn thị chỉ cần ở trong cái vũ trụ này, chính là cư ngụ trên lãnh thổ của Trẫm, Trẫm muốn tới tuần hành chưa chắc đã không thể!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Một trận chấn động kịch liệt không ngừng truyền tới, áp lực từ trong Hỗn Độn truyền tới càng lúc càng mạnh.
- Bệ hạ có chỗ không biết! Nơi này là Hỗn Độn Giới, chỉ là một địa phương liên tiếp giữa Hỗn Độn với cái vũ trụ này mà thôi, không thuộc về lãnh địa của Bệ hạ!
Thanh âm của Hỗn Độn Lão tổ vẫn như cũ vang vọng, nói:
- Lão phu đã không muốn gặp Bệ hạ, Bệ hạ cần gì phải mạnh mẽ ép bức chứ?
- Trẫm chỉ là muốn gặp khách quý của Hỗn Độn Lão tổ mà thôi!
Chung Nhạc cất bước đi tới. Khí Hỗn Độn chấn động, không ngừng biến thành Thanh Trọc nhị khí bay vút lên cao, căn bản không thể ngăn cản cước bộ của hắn. Khí Hỗn Độn không ngừng hóa đi, trong chấn động chỉ thấy có hai đạo thân ảnh đang ngồi trong Hỗn Độn, bộ dáng mờ ảo, căn bản không nhìn rõ khuôn mặt.
Đột nhiên, trong Hỗn Độn vang lên một đạo thanh âm, nói:
- Nếu đã như thế, vậy đạo huynh hãy cẩn thận nhiều hơn! Cái chuông này cứ đặt ở chỗ của đạo huynh trước, tương lai sau khi đại sự đã xong, ngươi sẽ có thể trở về Hỗn Độn, không cần trải qua hồng trần quấy rầy. Ngươi đã có khách, ta liền cáo từ!
Dứt lời, một đạo thân ảnh trong đó chợt đứng dậy, dự định rời khỏi.
Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, phóng người bay lên, đánh vỡ tầng tầng khí Hỗn Độn, chặn ngang đường đi của vị khách quý kia, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta còn tưởng là vị khách quý nào, hóa ra là ngươi! Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu! Ta dù sao cũng đã giúp ngươi mở ra hai khiếu, có ân với ngươi, cần gì phải gấp gáp rời đi như vậy?
Ngữ khí hắn đằng đằng sát khí, ngăn cản lối đi của người này. Chỉ thấy tầng tầng quang mang lượn lờ, bao phủ diện mạo của người này. Người này quả thật chính là Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu.
Chung Nhạc ở trong hình ảnh tương lai không chỉ một lần nhìn thấy hắn. Cơ hồ toàn bộ thân hữu của chính mình đều là táng thân trong tay kẻ này.
- Bệ hạ giúp ta thông suốt, khiến cho ta hiểu rõ nhân quả, hiểu được quá khứ vị lai, ta tự nhiên là lòng mang cảm kích!
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này vẫn như cũ không lộ rõ khuôn mặt, ngữ khí không nhanh không chậm nói:
- Bất quá, Bệ hạ ngăn cản đường đi của ta, rốt cuộc là muốn gì?
Chung Nhạc định thần trở lại, mỉm cười nói:
- Đạo hữu, là ta lỗ mãng rồi! Chẳng biết có thể mời đạo hữu ngồi chơi trong chốc lát hay không? Trẫm muốn đàm đạo với đạo hữu một chút!
Nào ngờ gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này lắc đầu, nói:
- Không có gì phải đàm đạo cả! Bệ hạ, mời lui ra!
Dứt lời liền dự định vòng qua Chung Nhạc rời đi.
Trong mắt Chung Nhạc chớp động tinh quang, đột nhiên bảy đạo quang luân sau đầu bùng phát, tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, chém về phía gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia.
Cũng ngay khoảnh khắc Tiên Thiên Thần Đao chợt động kia, trong bảy đạo quang luân sau đầu hắn đều xuất hiện một vị Thiên Đế uy nghiêm ngồi đó, nhất tề giơ tay ấn về phía Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu.
Đương!
Một đạo thanh âm chấn động vang lên. Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này đột nhiên từ sau lưng biến thành chính diện, cũng đồng dạng là một thanh Tiên Thiên Thần Đao, nghênh đón Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc, ngăn cản đao quang của hắn.
Đao quang dâng trào chấn văng hết thảy, Thần quang bao phủ xung quanh diện mạo gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia bị quét sạch không còn, lộ ra một khuôn mặt thanh tú.
Chung Nhạc thoáng ngẩn người, cực kỳ phẫn nộ, tám đạo thân ảnh chằng chịt đan xen, thi triển ra Đại trận Đạo Giải:
- Ngươi lại dám giả mạo bộ dạng của Trẫm!
Ầm ầm!
Va chạm càng mãnh liệt hơn bạo phát, gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia giống như một tôn Đạo Thần cao cao tại thượng, dùng Thần đao đối kháng với Đạo Giải, vậy mà không phân cao thấp. Ngay sau đó, khuôn mặt hắn đột nhiên biến hóa, biến thành Khởi Nguyên Đạo Thần, một chưởng ấn xuống, nộ lãng dâng trào, vạn đạo tan rã, không còn tồn tại, không ngờ lại không thua kém Khởi Nguyên Đạo Thần bao nhiêu, khiến cho Chung Nhạc không khỏi rên lên một tiếng.
- Tế!
Chung Nhạc chỉ tay một cái, Đại đạo Luân Hồi bùng phát, xuyên qua tầng tầng quang luân sau đầu, hình thành nên đạo Luân Hồi thứ tám. Đột nhiên, gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia cũng điểm tới một chỉ, đạo Luân Hồi thứ tám chấn động, ầm ầm tan rã.