[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2272 : Thời khắc huy hoàng nhất (1)
Ngày đăng: 03:04 22/08/19
Khởi Nguyên Đạo Thần lựa chọn thời điểm này xuất thủ, ngược lại có chút ngoài dự liệu của Chung Nhạc. Thời điểm Khởi Nguyên Đạo Thần xuất thủ so với dự liệu của hắn thì sớm hơn rất nhiều.
Dựa theo dự liệu của Chung Nhạc, Khởi Nguyên Đạo Thần hẳn là tại thời điểm Đại Tư Mệnh sắp sửa mở ra Đạo Giới thành công mới xuất thủ đánh lén, ám toán Đại Tư Mệnh.
Cứ như vậy, Đạo Giới thành công mở ra, Đại Tư Mệnh bị thương nặng, từ đó đám người Khởi Nguyên Đạo Thần sẽ có thể trở thành đám tồn tại đầu tiên tiến vào Đạo Giới, có được ưu thế không gì sánh nổi.
Nhưng thời điểm này hắn phát động đánh lén, Đạo Giới vẫn chưa hoàn toàn xác lập, liền sẽ xuất hiện rất nhiều biến số.
- Sao Khởi Nguyên Đạo Thần lại vội vã đánh lén Đại Tư Mệnh như vậy? Cái này không giống như tác phong của hắn a? Hắn cực kỳ đa mưu túc trí, vô cùng trầm tĩnh kiên nhẫn, sao lần này lại vội vàng xao động như thế?
Mộ Cổ ầm ầm chấn động, từ phía dưới oanh kích lên Trấn Thiên Phủ. Trấn Thiên Phủ do mấy trăm tôn Thần Vương dùng vô số Thần tài Thần liệu, tập hợp Đại đạo Tiên Thiên của chính mình, tiêu tốn thời gian mấy năm trời mới luyện chế ra, dưới công kích của Mộ Cổ trở nên ầm ầm chấn động. Từng khối từng khối mảnh vỡ lớn như Đại lục từ trên Trấn Thiên Phủ rào rào tróc ra, ngay sau đó vỡ nát.
Chiến lực của Khởi Nguyên Đạo Thần thật sự quá cường đại rồi, so với thời điểm Chung Nhạc đuổi giết hắn chạy trở về hai trăm vạn năm trước càng cường đại hơn. Hiển nhiên, lần trước mở ra Đạo Giới, cũng khiến cho hắn nhận được không ít cảm ngộ.
Chung Nhạc đang tiến bộ, địch nhân của hắn cũng đồng dạng đang tiến bộ.
Bất quá, Đại Tư Mệnh dưới sự gia trì của Luân Hồi Thánh Vương đã mở ra Bát Đạo Luân Hồi. Thực lực của hắn hiện tại cực mạnh, cho dù là Chung Nhạc cũng cảm thấy chiến lực hiện tại của Đại Tư Mệnh còn cao hơn chính mình. Khởi Nguyên Đạo Thần vào thời điểm này giết ra, quả thật không phải là thời cơ tốt nhất.
Trên Trấn Thiên Phủ, Đại Tư Mệnh một chưởng ấn xuống, nghênh đón Mộ Cổ. Bàn tay hắn ầm ầm va chạm với Mộ Cổ, uy năng Bát Đạo Luân Hồi bạo phát, tiếng trống Mộ Cổ nhất thời tắt hẳn.
Một chuỗi oanh kích từ dưới đánh lên kia của Khởi Nguyên Đạo Thần dưới bàn tay của hắn hoàn toàn bị áp chế xuống. Không gian kỳ dị do Chư Thiên Vô Đạo hình thành chính là không gian Khởi Nguyên và Chung Kết, toàn bộ đại đạo trầm tịch. Mà Đại Tư Mệnh lại ở trong địa phương Khởi Nguyên và Chung Kết này khai mở ra Không gian Sinh Mệnh, dùng đặc tính không ngừng sinh sôi của Đại đạo Sinh Mệnh nhồi đầy toàn thể Không gian Vô Đạo, biến thành không gian tràn ngập sinh mệnh phồn thịnh.
Xung quanh Mộ Cổ chỉ trong nháy mắt đã biến thành sắc màu rực rỡ, lục ý dạt dào, vô số cánh hoa đủ loại màu sắc điểm xuyết khắp nơi Không gian Vô Đạo.
Thực lực của Đại Tư Mệnh thật sự cường hoành, dùng hữu đạo phá vô đạo, từ không sinh có, thậm chí ngay cả kiện Mộ Cổ đang không ngừng chấn động kia vậy mà cũng đâm chồi nẩy lộc, cơ hồ muốn biến thành một kiện Mộ Cổ màu sắc rực rỡ.
Dùng hữu đạo phá vô đạo, hiển nhiên Đại Tư Mệnh đã nghiên cứu ra biện pháp phá giải Chư Thiên Vô Đạo. Đại đạo Sinh Mệnh tạo ra Không gian Vô Đạo, nội bộ Không gian Vô Đạo xuất hiện đủ các loại đại đạo diễn sinh, sinh trưởng, bổ khuyết cho Không gian Vô Đạo này. Thủ đoạn của hắn cực kỳ ảo diệu, khiến cho người ta không khỏi tán thán.
Trước kia hắn đã từng ăn qua thua thiệt của Chư Thiên Vô Đạo, lần này phá giải Chư Thiên Vô Đạo quả thật là hạ bút thành văn, lại cực kỳ tinh chuẩn, khiến cho người ta không thể không bội phục thủ đoạn và trí tuệ của hắn.
Chư Thiên Vô Đạo thân là tuyệt học không thể giải trước đây, cho dù là hiện tại, có thể phá giải được nó cũng không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ có hai ba loại thần thông mà thôi, mà lần này Đại Tư Mệnh xuất thủ, đã có thêm một loại nữa.
Nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần lại lộ ra nụ cười, lòng bàn tay ấn lên trên Mộ Cổ, nhẹ giọng nói:
- Chư Thiên Vạn Đạo!
Thần thông của hắn đột nhiên biến hóa. Một kích kia của Đại Tư Mệnh khiến cho Không gian Vô Đạo đã biến thành Không gian Vạn Đạo. Vô số các loại đại đạo không ngừng sinh sôi. Hiện tại, một chiêu này ngược lại đã trở thành đồ tẩm bổ cho Chư Thiên Vạn Đạo của Khởi Nguyên Đạo Thần.
Chư Thiên Vạn Đạo và Chư Thiên Vô Đạo vốn dĩ chính là gắn bó phối hợp. Khởi Nguyên Chi Địa vừa là khởi điểm cũng là chung kết. Vạn đạo thế gian vốn dĩ chính là bắt đầu bùng phát từ Khởi Nguyên Chi Địa của vũ trụ.
Thần thông nổi danh nhất của Khởi Nguyên Đạo Thần chính là Chư Thiên Vô Đạo, nhưng Chư Thiên Vạn Đạo đồng dạng cũng là tuyệt học cường đại nhất của hắn. Trình độ trí mạng của nó tuyệt đối không thua kém Chư Thiên Vô Đạo chút nào.
Một kích này của hắn chính là mượn uy năng của Đại Tư Mệnh, oanh kích ngược lại Đại Tư Mệnh.
Ầm ầm!
Mộ Cổ một lần nữa va chạm với bàn tay của Đại Tư Mệnh. Trong chấn động, Mộ Cổ ầm ầm chia năm xẻ bảy. Kiện trọng bảo này không thể thừa nhận uy năng của hai đại cường giả. Đúng lúc này, trong mảnh vỡ Mộ Cổ, đám người Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên và Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên nhao nhao phóng người bay lên. Tứ Diện Thần bạo phát Chư Thiên Vạn Giới, nhất thời chỉ thấy bàn tay của Đại Tư Mệnh chợt biến thành mấy vạn phần, bị phân ra cất giấu trong từng cái từng cái không gian bất đồng.
Hắc Bạch Nhị Đế đan xen giao thoa, giống như hai đạo huyền quang một đen một trắng cắt tới, dọc theo cánh tay của Đại Tư Mệnh cắt lên.
Bàn tay còn lại của Đại Tư Mệnh cầm Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, ầm ầm chấn động. Chỉ thấy Sinh Mệnh Cổ Thụ đột nhiên bùng phát mãnh liệt. Tinh vân mênh mang, Tinh hà chằng chịt không ngừng vờn quanh cây Cổ thụ này. Cây Cổ thụ này quất xuống một cái, Hắc Bạch Nhị Đế kêu rên thổ huyết, bị quất văng xuống. Hai người trong khoảnh khắc đã trở nên vô cùng già nua.
Sinh Mệnh Cổ Thụ bị Đại Tư Mệnh triệt để thôi động, cơ hồ đã hóa thành linh quang thuần túy, đã không còn bề ngoài phong cách cổ xưa nữa. Linh quang cuồn cuộn nghiền ép xuống. Thân thể huyết nhục to lớn của Hắc Bạch Nhị Đế không ngừng tung bay, căn bản không thể chống lại một kích kinh khủng này.
Tiên Thiên Linh Căn bị thôi phát tới trạng thái uy lực chí cường, thường thường chính là thời điểm biến thành một cái thế giới. Ví dụ như Bỉ Ngạn Hoa biến thành Hư Không Giới, ví dụ như Luân Hồi Đằng biến thành khu Luân Hồi thứ bảy.
Nhưng hiện tại Đại Tư Mệnh đã mở ra Bát Đạo Luân Hồi, thôi phát Sinh Mệnh Cổ Thụ vậy mà có thể thôi phát cây Cổ thụ này tới trạng thái chí cường, nói rõ chiến lực hiện tại của hắn thật sự cường hoành, không gì sánh nổi.
Một kích này đánh xuống, ngay cả Tứ Diện Thần cũng không khỏi biến sắc, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bị tầng tầng phá vỡ, thế như chẻ tre, không thể cản nổi.
- Ngao hống!
Tứ Diện Thần rống dài một tiếng, thân thể lăn một vòng, biến thành sinh vật Hỗn Độn, mở ra cái miệng lớn cắn về phía Sinh Mệnh Cổ Thụ, rõ ràng là muốn liều mạng. Khí Hỗn Độn cuồn cuộn giống như Hỗn Độn Hải gào thét dâng trào, trùng kích Sinh Mệnh Cổ Thụ. Ngay sau đó sóng biển chợt bình tĩnh trở lại, đã bị Sinh Mệnh Cổ Thụ trấn áp.
Từng tầng từng tầng thiên khung dịch chuyển, Thiên đạo ầm ầm rơi xuống, biến thành Vũ trụ Thiên đạo nghiền ép về phía Sinh Mệnh Cổ Thụ, ngay sau đó cũng bị Sinh Mệnh Cổ Thụ quất bay.
Đại Tư Mệnh một mình chống lại đám người bọn họ, vẫn còn có thể đại chiếm thượng phong, áp chế hết thảy bọn họ.
Khởi Nguyên Đạo Thần cũng cảm giác được lực nghiền áp vô cùng đáng sợ, sắc mặt kịch biến, cao giọng quát lớn:
- Luân Hồi Thánh Vương!
Trên mi tâm Đại Tư Mệnh, Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên thu lại Đại đạo Luân Hồi của chính mình, áy náy nói:
- Đại Tư Mệnh thứ tội! Ta không muốn đắc tội ngươi, cũng không muốn đắc tội Khởi Nguyên đạo huynh, cho nên chỉ có thể hai bên không giúp bên nào!
Hắn đột nhiên lao ra, đạo quang luân thứ tám sau đầu Đại Tư Mệnh lay động, vỡ tan thành mảnh nhỏ, trực tiếp từ trạng thái Bát Đạo Luân Hồi rơi xuống trạng thái Thất Đạo Luân Hồi. Trạng thái chí cường của Sinh Mệnh Cổ Thụ nhất thời biến mất, linh quang cuộn trào ngưng tụ, khôi phục lại như lúc ban đầu.
Ầm ầm! Ầm ầm!