[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2310 : Nhận giặc làm cha (1)
Ngày đăng: 03:05 22/08/19
Lại có một lộ đại quân Thần Ma dưới sự suất lĩnh của Chư Đế hạo hạo đãng đãng chạy tới, chính là Cú Cương Đế suất lĩnh đại quân Phục Hy. Huyết mạch Cú Cương Đế vô cùng tinh thuần, gần với Chung Hoàng Thần.
Lãnh địa của Cú Cương Đế cách Tinh vực Quảng Hàn khá xa, lần này thống lĩnh đại quân chạy tới, chính là mượn đường khu Luân Hồi thứ bảy. Dọc theo đường đi bình an vô sự, đột nhiên từng tràng từng tràng quỷ khóc thần gào vang lên, âm trầm đáng sợ.
Cú Cương Đế chỉ tay một cái. Chỉ thấy một gốc thanh đằng từ hư không diễn sinh, trong khoảnh khắc đã mọc thành một gốc hồ lô đằng, nở hoa kết trái, trên cây treo một quả hồ lô thanh sắc, nói:
- Tiếp tục tiến lên!
Đại quân tiếp tục tiến lên, đột nhiên một mảnh mây đen thảm đạm tập kích tới.
Cú Cương Đế lại chỉ tay một cái, lại thêm một gốc hồ lô đằng nữa mọc ra, cũng kết xuất ra một quả hồ lô thanh sắc.
Cũng không bao lâu sau, trong khu Luân Hồi thứ bảy huyết vũ trận trận, Cú Cương Đế lại trồng thêm một gốc hồ lô đằng nữa, đại quân tiếp tục tiến lên. Cứ như vậy nhiều lần, vị Đế tử này đã liên tục trồng mấy chục gốc hồ lô đằng. Đám Chư Đế dưới trướng cũng không biết trong hồ lô của hắn ẩn chứa cái gì.
Đột nhiên, Cú Cương Đế chợt thở dài một tiếng, sắc mặt khẩn trương nhìn từng cỗ từng cỗ Đế quan đen như mực từ xa bay tới, nói:
- Không có tác dụng rồi!
Một vị Đại Đế vội vàng hỏi:
- Điện hạ, vừa rồi ngài liên tục trồng hồ lô là có ý gì?
- Phô trương thanh thế a!
Cú Cương Đế nhỏ giọng nói:
- Bọn họ phô trương thanh thế hù dọa chúng ta, ta cũng phô trương thanh thế gieo xuống từng gốc từng gốc hồ lô hù dọa bọn họ. Bọn họ không biết đám hồ lô này của ta là bảo bối gì, trong lòng kiêng kỵ, bởi vậy không dám hạ thủ. Hiện tại ta cảm ứng được gốc hồ lô đầu tiên mà ta gieo xuống đã bị mở ra, nhất định là đã bị bọn họ nhìn thấu, vì vậy bọn họ đã nổi giận đùng đùng giết tới!
Chư Đế dở khóc dở cười, trong lòng thầm nghĩ:
- Đã sớm nghe nói vị Điện hạ này thừa kế tính cách bất hảo của Thái Hoàng, quả thật không sai! Hắn vậy mà một đường trồng hồ lô đằng chỉ để phô trương thanh thế!
Từng cỗ từng cỗ Đế quan phía trước chợt mở ra, từng vị từng vị Đại Đế từ trong Đế quan ngồi dậy. Cú Cương Đế lại trồng trước trận một gốc hồ lô đằng nữa, kết xuất ra một quả hồ lô thanh sắc, quát lớn:
- Các vị tiền bối, hồ lô này của ta chính là Dị bảo do Phụ hoàng ban tặng, nếu các ngươi dám tiến lên… Không tốt! Bọn họ giết qua rồi! Chạy mau!
Chư Đế nhất tề dại ra. Chỉ thấy Cú Cương Đế bỏ mặc bọn họ sang một bên, nhanh như một làn khói bỏ chạy thục mạng về phía đường về. Chư Đế vội vàng suất lĩnh đại quân đuổi theo, kêu lớn:
- Điện hạ, còn chưa đánh qua như thế nào đã nhận thua rồi? Chúng ta đánh qua một trận, cũng tốt có cái bàn giao trước mặt Bệ hạ!
- Bàn giao cái rắm a!
Cú Cương Đế quay đầu lại kêu lớn:
- Ta là con trai của hắn, hắn còn có thể giết ta tế cờ sao? Chạy mau! Chạy mau! Đám gia hỏa này là Ba ngàn Đại Đế Thượng Cổ Lục Đạo Giới, lại mang theo Lục Đạo Giới tới đây, khó chọc vô cùng!
- Điện hạ, ngươi là con trai của Bệ hạ, Bệ hạ không giết ngươi, nhưng sẽ giết chúng ta a!
Chư Đế dốc sức đuổi theo. Một vị Đại Đế nghẹn ngào nói:
- Điện hạ đừng chạy nữa! Chúng ta cũng không phải là con trai của Bệ hạ! Ngài tốt xấu gì cũng chống cự một chút a!
- Ta là Đại Đế Phục Hy thị, Bệ hạ hẳn sẽ không giết ta a?
Một vị Đại Đế Phục Hy lẩm bẩm.
Bên kia, một trăm vị Đại Đế Thượng Cổ kia cũng nhất thời ngẩn ngơ, hồn nhiên không ngờ con trai thứ tư của Thái Hoàng Cú Cương Đế vậy mà lại co chân bỏ chạy, căn bản không chịu giao phong với bọn họ.
- Cú Cương Đế mặc dù vô năng, nhưng dù sao cũng là con trai của Thái Hoàng, giết chết hắn cũng là đại công! Chúng ta giết qua a!
Từng cỗ từng cỗ Đế quan gào thét bay đi, đuổi theo sau lưng đại quân.
Phía trước, Cú Cương Đế nhanh chân phóng chạy như điên, cách Tinh vực Cú Mang mà hắn trấn thủ đã không xa, đột nhiên dừng bước lại, chợt quát lớn:
- Tế!
Từng gốc từng gốc thanh đằng mà hắn trồng ở dọc đường nhất thời điên cuồng diễn sinh, hồ lô thanh sắc trên thanh đằng trong lúc bất chợt vỡ ra. Trong từng quả từng quả hồ lô bắn ra từng đạo từng đạo bạch quang, mạnh mẽ cắt ra không gian xung quanh đám Đế quan. Hơn hai mươi vị Đại Đế Thượng Cổ đuổi theo phía sau không kịp dự liệu, bị đạo quang chém trúng, thi thể phân chia, chết oan chết uổng.
Đám Đại Đế Thượng Cổ còn lại nhất thời kinh ngạc, vội vàng chống cự. Chỉ thấy uy năng của đám bạch quang trong đám hồ lô thanh sắc kia đáng sợ tới cực điểm, trong không gian của khu Luân Hồi thứ bảy kích xạ bốn phía, vô cùng sắc bén, khiến cho bọn họ luống cuống tay chân chống đỡ.
- Trúng kế tên tiểu tặc kia rồi! Trong hồ lô chính là Đạo quang do Thần huyết Bạch Đế biến thành!
Một vị Đại Đế Thượng Cổ bị một đạo bạch quang quét ngang một cái, một cánh tay rơi xuống, phẫn nộ quát lớn:
- Quả hồ lô đầu tiên của hắn chỉ là mồi nhử!
- Giết trở lại a!
Cú Cương Đế đột nhiên xoay người lại, nghênh đón đại quân đuổi theo phía sau, giơ tay đoạt lấy một cây đại kỳ, từ trước trận chạy tới cuối trận, cười hắc hắc, nói:
- Đám lão rùa đen này đã trúng kế của ta, rơi vào trong Sát trận Hồ lô Bạch Đế của ta. Thừa dịp bọn họ luống cuống tay chân, chúng ta quay trở lại giết chết bọn họ lập đại công!
Chư Đế chỉnh đốn chạy quân, vừa mới đuổi theo lại một lần nữa bổ nhào phóng chạy như điên, chạy theo Cú Cương Đế giết chết trở về. Một vị Đại Đế Phục Hy thị cả giận nói:
- Điện hạ, lần sau ngươi muốn dùng kế, có phải là nên nói trước với chúng ta một tiếng hay không?
Cú Cương Đế mỉm cười, nói:
- Lần sau lại nói tiếp đi! Chờ một chút! Ta lại trồng thêm vài gốc hồ lô!
o0o
Ào ào!
Một chỗ khác trong khu Luân Hồi thứ bảy, vô số Kim Ô vỗ cánh bay lên. Trác Quang Đế dẫn đầu, suất lĩnh đại quân Thần Ma Kim Ô Thần Tộc giết về phía Tinh vực Quảng Hàn. Trong lúc bất chợt, Tinh lộ phía trước đứt gãy, từng vị từng vị Đại Đế ngồi ở bờ bên kia, chính giữa là Tinh hà chảy xuôi.
- Chư Đế Bàn Hồ thị?
Trác Quang Đế đáp xuống, vô số Kim Ô Thần Tộc sau lưng thu cánh, nhao nhao đáp xuống sau lưng hắn. Ánh mắt Trác Quang Đế chuyển động, mỉm cười nói:
- Đại quân Bàn Hồ thị được xưng là có năng lực thôn thiên, lại đã đầu phục Thiên, cam nguyện làm Thiên cẩu. Là các ngươi đã ăn gãy Tinh lộ a?
Một vị Bàn Hồ Địa Hoàng mỉm cười, nói: