[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 507 : Rời đi (1)
Ngày đăng: 02:46 22/08/19
Chung Nhạc và Bạch Thục Nguyệt mỗi người ôm lấy một cái chân gãy của tôn Thần Minh này, đánh ngã tòa băng điêu, cùng nhau kéo ra bên ngoài. Bạch Thục Nguyệt suy nghĩ một hồi, thấp giọng dặn dò:
- Sư huynh, ra tới bên ngoài, ngàn vạn không được nói là ngươi đã thiêu đứt chân của hắn a!
Chung Nhạc trịnh trọng gật đầu. Tôn Thần Minh này là Lão tổ tông của không biết bao nhiêu Bạch Trạch thị, chỉ có tên ngốc mới nói chính mình đã thiêu đứt hai chân hắn. Lúc này, Tân Hỏa đột nhiên chép miệng một cái, nói:
- Thật ra, mùi vị chân Bạch Trạch nướng hẳn là rất không tệ! Dù sao cũng là một tôn Thần Minh a! Cứ nghĩ tới Thần huyết, Thần cốt, Thần nhục, Thần cân… nướng lên vàng rụm chảy mỡ, trong mềm ngoài khét, mùi vị nhất định là cực giai. Mặc dù dược hiệu không thể so được với Thần dược, nhưng cũng không tầm thường. Nhạc tiểu tử, chúng ta có cần trở về, lấy luôn hai chân của lão tiểu tử này, đem nướng ăn hay không?
Chung Nhạc vội vàng lắc đầu. Thiêu đứt hai chân của Thần Minh Bạch Trạch thị đã cực kỳ quá đáng rồi, lại ăn luôn hai chân của tôn Thần Minh này, vậy thì càng thêm tội không thể tha rồi.
Lúc này, Bạch Thục Nguyệt lại tiếp tục nói:
- Còn nữa! Sau khi ra tới bên ngoài, sư huynh ngàn vạn lần không được nói ta đã truyền thụ Vạn Thần Băng Thánh Quyết của Bạch Hầu cho ngươi a! Một ngàn Bạch Trạch thị sẽ có một ngàn ý nghĩ. Nếu bọn họ biết được ngươi đã nhận được truyền thừa của Bạch Hầu, ngươi hơn phân nửa sẽ không thể còn sống rời khỏi Bắc Hoang!
Chung Nhạc gật đầu. Đây dù sao cũng là bí mật bất truyền, truyền thừa chí cao của Bạch Trạch thị. Không ai có thể đảm bảo có người sẽ vì vậy mà đỏ mắt, hoặc là nảy sinh ý niệm không thể để cho tuyệt học của tổ tông ngoại truyền.
Hai người lôi kéo tôn Thần Minh bị đóng băng trong Huyền băng này một đường trở về, phải mất thời gian hai ngày mới kéo được tôn Thần Minh này ra khỏi Băng cung.
o0o
Đồng thời trong lúc hai người Chung Nhạc rời khỏi Băng cung, trong hải dương băng hỏa, đám băng lăng trên thân thể một tôn Thần Ma Côn Tộc đang bị băng phong đột nhiên từng đám từng đám vỡ nát. Tôn Thần Ma Côn Tộc này tăng nhanh cước bộ tiến về phía trước một bước, ngay sau đó liền bị phong ấn một lần nữa.
Trong khối Huyền băng, bên trong nhãn cầu của tôn Thần Ma Côn Tộc thật lớn kia chằng chịt những cặp mắt kép lớn lớn nhỏ nhỏ. Trong từng con mắt kép lóe lên từng đạo từng đạo quang mang hỏa hồng sắc lấp lánh. Hắn đang tích súc lực lượng, chờ đợi lần tiếp theo phá vỡ phong cấm.
Hắn cũng vẫn chưa chết, vẫn còn tiếp tục bước đi về phía Tổ Tinh.
o0o
Trong Băng Phong Cổ Thành, oanh động do tin tức Thần Minh Bạch Trạch thị đã bị băng phong lại xuất hiện trên thế gian tạo thành giống như ôn dịch, rất nhanh đã lan truyền khắp Bắc Hoang. Các Bạch Trạch thị khắp nơi trong Bắc Hoang lập tức nhao nhao chạy tới Băng Phong Cổ Thành, tiến hành triều kiến. Các Cự đầu Cự bá Bạch Trạch thị lại càng lập tức sử dụng Thần binh, nỗ lực luyện hóa Huyền băng khắp toàn thân tôn Thần Minh này, trên dưới Bạch Trạch thị bận rộn tới không kịp ngơi tay.
Sau đó lại có tin tức truyền tới, nói Bạch Thục Nguyệt xông vào tầng sâu nhất của Băng cung, phát hiện nơi đó cũng không phải là địa phương Bạch Hầu lưu lại truyền thừa, mà là một khỏa Tinh cầu khác, Tinh cầu của Côn Tộc. Bạch Hầu phong ấn Băng cung chính là vì ngăn cản Côn Tộc xâm nhập. Bạch Hầu và Mẫu Hoàng cùng nhau chết trận trong chỗ sâu nhất của Băng cung, anh linh tiêu tan. Mà cho tới hiện tại, trong Côn Tộc vẫn còn có Thần Ma xuất hiện, muốn đánh xuyên cái lối đi này.
Tàn hồn của Bạch Hầu vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán, đã truyền thụ Vạn Thần Băng Thánh Quyết, truyền thừa chí cao của Bạch Trạch thị cho Bạch Thục Nguyệt. Tông chủ Bạch Trấn Hoang lập tức tuyên bố Bạch Thục Nguyệt là Tông chủ đời tiếp theo, sau khi chính mình thoái vị, Bạch Thục Nguyệt sẽ lập tức kế nhiệm. Đồng thời còn truyền lệnh phong ấn Băng cung, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào trong đó.
Trong những tin tức này, vai chính trong cố sự toàn bộ đều là Bạch Thục Nguyệt. Bạch Thục Nguyệt đã dùng trí tuệ vô thượng của chính mình phá giải từng vòng từng vòng phong cấm, rốt cuộc tiến vào chỗ sâu nhất của Băng cung, phát hiện ra bí mật kinh thiên, đạt được truyền thừa của Bạch Hầu, cứu vớt hậu thế Bạch Trạch thị khỏi khổ nạn, cứu vớt Thần Minh Bạch Trạch thị khỏi vận mệnh bị băng phong. Về phần tác dụng của Chung Nhạc trong chuyện này lại hoàn toàn không ai đề cập tới.
Đối với chuyện này, Chung Nhạc hoàn toàn không chút để ý. Dù sao hắn cũng không phải là Bạch Trạch thị, mà là một ngoại nhân. Mặc dù Bạch Trạch thị đối xử với Nhân Tộc đều là bình đẳng giống như đối với những Thần Tộc khác, nhưng Nhân Tộc dù sao cũng là chủng tộc nhỏ yếu nhất trong Vạn Tộc, là tồn tại bị Vạn Tộc xem như là lương thực, Bạch Trạch thị tự nhiên sẽ không xem một tên Nhân Tộc thành một đại anh hùng. Hơn nữa, Bạch Thục Nguyệt là người của Bạch Trạch thị, bọn họ tự nhiên là muốn khuyếch đại tác dụng của Bạch Thục Nguyệt trong chuyện này, để cho danh vọng của nàng tăng mạnh.
Bản thân Bạch Thục Nguyệt hẳn là sẽ không ôm hết toàn bộ công lao lên trên người chính mình, đoán chừng là cao tầng của Bạch Trạch thị nghe được kinh lịch của nàng trong khoảng thời gian này, cho nên mới phóng xuất tin tức ra ngoài, xóa sạch hết công tích của Chung Nhạc. Bạch Thục Nguyệt đã nhận được truyền thừa chí cao của Bạch Hầu, tương lai tất nhiên sẽ trở thành Tông chủ đời tiếp theo. Gom hết công lao lên trên người nàng, sẽ trợ giúp nàng đề thăng danh vọng. Tương lai khi Bạch Thục Nguyệt trở thành Tông chủ, lực cản cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều.
- Không biết Thiếu Hạo Chung còn tiếp tục gia trì cho ta nữa không?
Chung Nhạc tĩnh tọa suy tư, một lần nữa quan tưởng ra Thiếu Hạo Chung. Thần thông hóa thành một cái chuông lớn bán trong suốt, thong thả chuyển động, nhưng lực lượng của Thiếu Hạo Chung cũng không lại gia trì tới nữa. Hiện tại thần thông của hắn chỉ là một môn thần thông phòng ngự tương đối không tệ mà thôi.
- Đáng tiếc! Nếu chỉ cần ta vừa quan tưởng, Thiếu Hạo Chung lập tức gia trì cho ta, vậy thì tuyệt đối là thoải mái lật trời rồi! Sợ rằng cho dù là Thần Ma cũng không thể làm khó dễ ta được!
Chung Nhạc khẽ thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Bất quá, thần thông Thiếu Hạo Chung quả thật cường hãn! Mặc dù không có Thiếu Hạo Chung gia trì, nhưng chỉ dựa vào lực phòng ngự của nó, ta cũng hoàn toàn không sợ công kích của cường giả Pháp Thiên Cảnh! Cần phải cẩn thận nghiên cứu môn thần thông này mới được!
Lúc ở trong Băng cung, hắn nóng lòng vượt qua hải dương băng hỏa, cho nên còn có rất nhiều chỗ tinh diệu của Thiếu Hạo Chung vẫn chưa thể tìm hiểu thấu triệt, Thiếu Hạo Chung quan tưởng ra cũng không được hoàn chỉnh. Hiện tại đã có thời gian, Chung Nhạc ổn định lại tâm thần, tinh tế tìm hiểu, cảm thấy thu hoạch được rất nhiều.
Không chỉ như vậy, hắn còn quan tưởng ra cái chuông lớn này, sau đó mở ra Thần Nhãn thứ ba, tinh tế nghiền ngẫm, nhất nhất lĩnh ngộ đám văn lộ Đồ đằng cấu thành Thiếu Hạo Chung, đạt được thu hoạch càng nhiều.
- Còn có Vạn Thần Băng Thánh Quyết! Đây cũng là một môn công pháp không tầm thường!
Trong lúc rỗi rảnh, Chung Nhạc cũng tìm hiểu Vạn Thần Băng Thánh Quyết. Môn công pháp này đi chính là con đường không gì không biết không gì không làm được. Đương nhiên, cho dù là Bạch Hầu cũng không thể nào làm được không gì không biết. Bất quá, Vạn Thần Đồ trong Vạn Thần Băng Thánh Quyết này đối với hắn chính là cực kỳ quan trọng. Trong Vạn Thần Đồ có Quan Tưởng Đồ của một vạn một ngàn năm trăm hai mươi loại Thần Minh, bao gồm tuyệt đại đa số các Thần Tộc. Quan tưởng những đồ án này, hiểu rõ cấu tạo của Chư Thần, tuyệt đối sẽ trợ giúp Chung Nhạc hoàn thiện Thần Ma Thái Cực Đồ của chính mình.
Chỉ là Vạn Thần Băng Thánh Quyết tu luyện cực kỳ phức tạp, thời gian trì hoãn cũng rất dài. Chung Nhạc không định sẽ tu luyện môn công pháp này, mà chỉ là tỉ mỉ tìm hiểu, đem những sự tinh diệu trong đó dung nhập vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ của chính mình.