[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 695 : Dương uy tộc ta (1)

Ngày đăng: 02:47 22/08/19

Trong lòng Chung Nhạc kinh hỉ, hỏi lại:  - Phong Hậu? Một đệ tử Phong thị khác? Phong thị còn có truyền nhân sao? Thật đáng mừng a! Hầu Cương thị lại là chuyện gì xảy ra? Mặt rồng bốn mắt, thật sự hiếm thấy!  Thủy Tử An nói:  - Hiệt quả thật là huyết mạch Nhân Tộc, không phải là chủng tộc khác, chỉ là tướng mạo có chút kỳ lạ kỳ lạ!  - Chẳng lẽ hắn đã thức tỉnh huyết mạch Lôi Trạch trong huyết mạch Phục Hy thị sao?  Trong lòng Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc. Thủy Tử An cười nói:  - Căn cơ mấy người này đều rất không tệ, cũng đều đã tu thành Nguyên đan, chỉ là không có tu thành hai Cực cảnh của Khai Luân Cảnh, nhưng đều đã tu thành Cực cảnh của những cảnh giới khác, tư chất đều không thua kém Tả Tương Sinh, Điền Duyên Tông. Ngoại trừ bọn họ ra, còn có một kẻ tên là Dung Thành, sớm đã đi Không Động Quan nhậm chức rồi!  Chung Nhạc hiếu kỳ hỏi:  - Hiện tại mấy người này đang ở đâu? Ta muốn gặp bọn họ một chút!  - Mấy người này vừa vặn đang ở trong Kiếm Môn ta, đợi phân công tới các thành các quan nhậm chức!  Thủy Tử An dùng tinh thần lực truyền âm, thông tri cho đám người Phong Hậu và Hiệt tới đây, mỉm cười nói:  - Quân Môn chủ vốn dĩ nhờ ta chỉ dạy bọn họ tu hành, chỉ là ta chỉ dạy những Luyện Khí Sĩ bình thường thì có thể, chỉ dạy những nhân vật thiên tài này, lại có chút lực bất tòng tâm rồi. Ngươi hiện tạiđã là Trưởng lão, tạm thay quyền Môn chủ, không cần tự mình đi gặp bọn họ, ta để cho bọn họ tới đây gặp ngươi!  Chung Nhạc gật đầu. Cũng không lâu lắm, tám gã thiếu niên tài tuấn lần lượt lên tới Kim Đỉnh, đang ở bên ngoài đại điện chờ đợi. Trong lòng mấy người này đều có chút nghi hoặc, không biết vì sao Thủy Tử An lại triệu hoán bọn họ tới đây.  Chung Nhạc và Thủy Tử An đi vào Thánh điện Kim Đỉnh, quan sát tám người này. Chỉ thấy Phong Hậu ngọc thụ lâm phong, rất có thần thái của Phong thị nhất tộc. Chung Nhạc tinh tế cảm ứng, trong lòng thầm khen một tiếng:  - Huyết mạch Phục Hy trong cơ thể Phong Hậu mặc dù không mạnh, nhưng so với Phong Vô Kỵ cũng không kém bao nhiêu, không hỗ là nhân tài xuất thân từ Phong thị nhất tộc!  Hắn lại quan sát Hiệt của Hầu Cương thị, trong lòng có chút kinh dị. Chỉ thấy Hiệt đúng như những gì Thủy Tử An đã nói, mũi rộng trán rộng, đầu có sừng rồng, mọc ra một khuôn mặt rồng. Cổ quái nhất là trên mặt hắn có tới bốn con mắt, trên dưới xếp thành hàng, hai hàng song song, vô cùng kỳ quái.  Bộ dáng Tự Tụng chính là hào hoa phong nhã, không chút khác biệt so với người bình thường, nhưng lại có thêm một cỗ khí chất nho nhã đặc thù. Phong Cự và Kỳ Bá niên kỷ đều khá cao, bộ dáng trung niên nhân, hẳn là năm xưa tu hành trễ nhất, đại tài trưởng thành trễ. Mà Thường Tiên, Vương Hợi và Lực Mục thì lại là toàn thân cơ bắp cuồn cuộn. Trong đó, Lực Mục chính là đáng chú ý nhất, thân mặc một kiện đoản khố da thú, trên người quấn quanh một sợi xích, toàn thân hùng tráng như núi.  Chung Nhạc nhìn thấy những thiếu niên tài tuấn này, trong lòng cũng có chút vui mừng. Nhân Tộc Đại Hoang trải qua những năm này kinh doanh, rốt cuộc đã có bộ dáng đại hưng. Lại qua tiếp thêm vài năm nữa, sợ rằng kẻ trấn thủ các nơi trong Đại Hoang đã không phải là đám Cự bá Côn Tộc và các Thần binh, Ma Thần binh kia nữa rồi, mà là những cường giả thế hệ thanh niên này.  - Bái kiến Vũ Sư!  Tám thiếu niên tài tuấn này nhìn thấy Thủy Tử An, vội vàng hạ bái. Chung Nhạc có chút kinh ngạc:  - Vũ Sư?  Thủy lão đầu cười ha hả, nói:  - Ta xuất thân từ Thủy Đồ thị, chỉ dạy bọn họ công pháp thần thông Thủy hệ cùng với hành vân bố vũ, cho nên bọn họ gọi ta là Vũ Sư!  Lúc này Chung Nhạc mới hiểu ra:  - Thì ra là thế!  - Các ngươi đứng lên đi! Mau bái kiến Chung Sơn thị Chung Trưởng lão!  Thủy Tử An giơ tay lên, nói:  - Chung Trưởng lão chính là Trưởng lão trẻ tuổi nhất của Kiếm Môn ta, tu vi kiến thức thông triệt thiên địa. Các ngươi có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, hoàn toàn dựa vào công pháp Kiếm Môn do đích thân Chung Trưởng lão chỉnh hợp ra, làm lớn mạnh nội tình của Kiếm Môn. Tất cả những Thần dược, Thần binh của Kiếm Môn ta, toàn bộ đều là nhờ Chung Trưởng lão gian gian khổ khổ liều mạng cướp về!  Tám người kia vội vàng khom người bái kiến, sau đó nhao nhao ngẩng đầu quan sát Chung Nhạc, lộ ra thần sắc kinh ngạc:  - Còn trẻ như vậy? So với chúng ta tựa hồ còn nhỏ hơn một chút a?  Trong lòng đám Luyện Khí Sĩ trên dưới Kiếm Môn, Chung Nhạc sớm đã biến thành thần thoại. Đã có không biết bao nhiêu lời đồn liên quan tới Chung Nhạc, các loại truyền thuyết hiếm lạ cổ quái gì cũng đều có. Lời đồn tương đối truyền thống là Chung Nhạc thân cao tám trượng, rộng tám trượng, có tám đầu tám tay tám chân. Có lời đồn hơi khác biệt là Chung Nhạc có ba đầu sáu tay. Lời đồn quỷ dị một chút là Chung Nhạc thích ăn tươi Thần Ma các tộc, mỗi một bữa ăn phải ăn ít nhất ba trăm tôn Thần Tộc, hai trăm tôn Ma Tộc.  Còn có lời đồn khí thế rộng rãi, đó là Chung Nhạc thân cao không biết bao nhiêu dặm, cặp mắt mở ra, không trung xuất hiện nhật nguyệt, thế giới đại phóng quang minh, cặp mắt nhắm lại, thế giới một mảnh hắc ám, mông mông muội muội. Các loại lời đồn kỳ quái kỳ lạ gì cũng đều có.  Nhưng hiện tại tận mắt nhìn thấy Chung Nhạc, trong lòng bọn họ không khỏi nghi hoặc. Không ngờ bộ dáng của Chung Sơn thị cũng chẳng khác nào bọn họ, tuổi tác so với bọn họ tựa hồ còn nhỏ hơn mấy tuổi, cũng không có chỗ nào kỳ lạ quái dị cả. Chung Nhạc lắc đầu, cười nói:  - Ta không phải là Trưởng lão trẻ tuổi nhất của Kiếm Môn, là Khâu Trưởng lão mới đúng. Nàng so với ta còn nhỏ hơn mấy tuổi. Nàng mới hai mươi mốt tuổi, mà ta đã hai mươi lăm tuổi rồi!  Thủy Tử An nói:  - Nếu tính trong nam Trưởng lão toàn bộ các đời, ngươi thật sự chính là trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Chung Trưởng lão, ngươi tới chỉ điểm bọn họ tu hành, để bọn họ bái ngươi làm thầy, như thế nào?  Chung Nhạc lắc đầu, nói:  - Bọn họ ai cũng có sở trường riêng, ta có thể dạy cho bọn họ cũng không nhiều lắm. Trong bốn con mắt của Hầu Cương thị chất chứa các loại văn lộ Đồ đằng, Thần Ma các tộc đều có, số lượng lại rất nhiều, Đồ đằng hỗn tạp. Mà Tự Tụng bác học uyên thâm, lý giải đối với văn lộ Đồ đằng cực sâu. Phong Hậu thì tinh thông văn lộ Đồ đằng Phong hệ, tu luyện cảnh giới cực kỳ tinh thâm. Thường Tiên thì tinh thông âm luật, Lực Mục cùng Vương Hợi tinh thông khống chế Yêu thú. Kỳ Bá tinh thông luyện đan. Phong Cự tinh thông trận pháp… Mỗi người bọn họ ai cũng đều có sở trường riêng, muốn trở thành thầy của bọn họ, khó!  Sắc mặt Thủy Tử An khẽ động, thất thanh nói:  - Ngươi ngay cả những cái này cũng có thể nhìn ra được?  Chung Nhạc khẽ mỉm cười. Trong khoảng thời gian này, hắn luyện hóa Nguyên đan của Xà Văn Cử, có thu hoạch không cạn, đã lại đề thăng huyết mạch của mình thêm một chút, hai khỏa Thần Nhãn trái phải trên cơ bản đã thức tỉnh, nghĩ muốn nhìn thấu đám người Hiệt và Phong Hậu cũng không quá khó khăn.  - Ta chỉ có thể nhìn ra được mà thôi. Về phần dạy bọn họ, ta liền không được rồi! Không bằng như vậy…  Hắn thoáng suy tư một chút, đột nhiên vươn ngón tay ra, điểm qua trên mi tâm đám người Hiệt, Phong Hậu. Chung Nhạc cười nói:  - Nghiên cứu của ta trên phương diện âm luật, trận pháp, Đồ đằng, khống chế, luyện đan chỉ dừng lại ở mức này, hiện tại truyền cho các ngươi, các ngươi tự mình tìm hiểu, không cần thiết phải bái ta làm thầy!