[Nhân Tiểu Quỷ Đại Hệ Liệt] - Bộ 6 - Bất Yếu Quang Đăng (Đừng Tắt Đèn)

Chương 19 :

Ngày đăng: 21:23 20/04/20


“Trịnh Hưng Tài là ai?” Thành Chu hỏi.



“Con trai của Trịnh Gia Vượng, Trịnh Gia Vượng là cậu họ cả của tôi.” Tư Đồ đáp.



Hà Sinh tóm tắt lại đoạn đối thoại Thành Chu chưa được nghe.



“Cũng tức là cả nhà Trịnh Gia Vượng thèm khát tài sản của nhà ngoại anh nên muốn diệt trừ gia đình anh rồi chính thức trở thành người thừa kế? Không cảm thấy độ khó hơi bị cao à?” Thành Chu không thể hiểu nổi.



Tư Đồ cười bảo: “Ban đầu bọn chúng chỉ dám mơ tưởng viển vông một chút, cùng lắm là lén ngáng chân bọn tôi chứ chẳng có gan ra tay thật sự, cho đến khi… Tôi phát hiện ra bọn Trịnh Hưng Tài, Đỗ Uy và Tôn Quốc Hoằng đang bắt tay nhau buôn bán thứ gì.”



Tư Đồ kể lại sơ lược mọi chuyện.



Thì ra trong một lần thi hành nhiệm vụ ở biên giới, Tư Đồ đang lùng bắt vài kẻ buôn ma túy thì tình cờ gặp mặt bọn Tôn Quốc Hoằng đang “du lịch” ở đó.



Lúc bấy giờ mải lần theo dấu vết của bọn bán ma túy, Tư Đồ cũng không để ý lắm, nhưng sau khi phát hiện đối tượng của mình gặp mặt Đỗ Uy, anh ta bắt đầu chú ý đến hành tung của đám Tôn Quốc Hoằng. Tôn Quốc Hoằng là anh rể của Tư Đồ, bạn bè của anh rể có dính líu đến ma túy anh ta nào thể không quan tâm.



Đợi khi hoàn thành nhiệm vụ, Tư Đồ đặc biệt xin nghỉ phép về nhà, nhưng lần này anh ta không dành thời gian ở bên gia đình mà quyết tâm bám theo bọn Đỗ Uy, kết quả phát hiện anh rể của mình cùng với anh họ đều dính líu tới chuyện buôn bán ma túy, hơn nữa quy mô không hề nhỏ.



Đấu tranh nội tâm mấy ngày, cuối cùng Tư Đồ quyết định nhượng bộ, anh ta lần lượt tìm gặp Tôn Quốc Hoằng và Trịnh Hưng Tài để cảnh cáo bọn họ rằng anh đã biết hết mọi chuyện, bắt họ lập tức ngừng tay, bằng không đừng trách anh ta không nể tình gia đình mà đưa họ vào tù.



Hai người Tôn, Trịnh bấy giờ rất sợ hãi, vội vàng đồng ý ngay tức thì và thề thốt không bao giờ dây dưa vào ma túy nữa.



Nhưng dù có sợ chăng nữa thì lợi ích ma túy mang lại vẫn quá lớn, vậy nên chúng bắt đầu lập kế hoạch nắm thóp Tư Đồ, tiếc rằng điều tra mãi vẫn không tìm được điểm yếu của anh, cộng thêm việc Tư Đồ sống trong quân ngũ, bọn chúng khó lòng can thiệp vào được. Cuối cùng cả đám quyết định chủ động tạo ra nhược điểm cho Tư Đồ.



Lúc đám bọn chúng đang rầu rĩ không biết nên lập kế hoạch thế nào, Vu Hy Lôi chủ động ra mặt đưa ra phương án.



Tư Đồ chợt lặng đi.



Thành Chu nhịn không được buột miệng hỏi: “Thế Vu Hy Lôi có quan hệ gì với anh?”



Vừa nghe nhắc tới ba chữ “Vu Hy Lôi”, Tư Đồ dường như phản ứng theo bản năng, anh ta cau mày đáp ngay: “Tôi chả có quan hệ gì với cô ả cả.”



Thành Chu, Hà Sinh và cả Hồng Diệp đều nhìn anh bằng ánh mắt “Không tin, làm ơn nói rõ!”.



Tư Đồ cười khổ bảo: “Theo những gì tôi được biết, ả ta hình như có ý với tôi. Thôi được rồi, cô ả yêu tôi, nghe đâu yêu điên cuồng lắm. Tất cả đều biết mẹ cô ả làm vú em ở nhà tôi, hồi còn bé xấu hổ vì thân phận nên không hay ghé, cô ả cứ thấy công việc của mẹ khiến cô ả mất mặt. Một ngày nọ cô ả đến tìm mẹ tình cờ gặp tôi, sau đó bị trúng tiếng sét ái tình nên luôn kiếm cớ ghé nhà tôi thường xuyên hơn.”



Tư Đồ kể lại mối quan hệ giữa hai người một cách chóng vánh và đầy vẻ không tình nguyện.
Sau khi đưa con trai ra anh ta liền giao ngay nó cho Hà Sinh, qua việc này có thể thấy anh trên cơ bản chẳng biết nên yêu chiều đứa con này thế nào, và cũng không muốn yêu chiều nó.



Hồng Diệp hừ lạnh một tiếng rồi nói với vẻ khinh thường: “Thiệt chẳng biết các người đang xoắn xuýt chuyện gì? Không phải chỉ là cùng với mẹ mình sinh ra đứa con trai thôi sao? Đã là gì chứ? Nhớ năm đó bọn ta… Ý ta là các người cứ nhìn truyền thuyết của các nước xem, Phục Hy và Nữ Oa là anh em nhưng vẫn được tôn xưng là người tạo ra nhân loại. Ở Nhật, Izanami no Mikoto và Izanagi no Inochi cũng là anh em, còn theo thần thoại Hy Lạp, Zeus và Hera chẳng phải vừa là chị em vừa là vợ chồng hay sao.



Còn ví dụ về quan hệ vừa vợ chồng vừa mẹ con cũng chả ít. Chồng của vị thần đất mẹ Gaia là con trai trưởng của bà ấy, người ta bảo thần thoại Hy Lạp là nguồn gốc của loạn luân. Ở Trung Quốc ấy hở, để ta nghĩ xem, là ai sau khi cha mình qua đời liền lấy cả mẹ ruột và mẹ kế rồi cùng mẹ kế đẻ ra hai đứa con nhỉ.



Bên Ấn Độ thì có Sarasvati vừa là vợ vừa là con của Brahma, còn quan hệ giữa Adam và Eva trong kinh thánh cũng là tự công tự thụ…”



Thành Chu ra hiệu bảo con trai ngậm miệng lại, “Sau này thời gian lên mạng còn một tiếng đồng hồ thôi nhé.”



“Sao thế? Mắc mớ gì?”



“Im nào! Nói nữa là cấm mạng luôn bây giờ! Xem xem con học được ba thứ linh tinh gì trên mạng?” Thành Chu mải lo về phương hướng phát triển trong tương lai của Hồng Diệp mà quên mất hiện tại nó đáng sợ đến mức nào.



“Các anh có phát hiện thần thoại các nước đều có rất nhiều chuyện thế này không?” Hà Sinh đột nhiên hỏi.



Hồng Diệp gật đầu bảo: “Ngươi phát hiện ra trọng điểm rồi đấy. Chẳng qua ngươi không phải là người đầu tiên, rất nhiều người cũng nhận ra. Thật ra tất cả mọi người đều biết người sáng lập ra nhân loại chỉ có một, đó là lão Bàn Cổ, nhưng ông ta có quá nhiều tên mà thôi. Về phần những vị thần thánh xuất hiện sau đó… Các người biết vì sao hình tượng ban đầu của thần thánh đều có liên quan tới rắn không? Các người biết vì sao rất nhiều thần thánh đều là đầu người mình thú hoặc ngược lại không? Các người biết nhân loại khởi nguồn từ đâu không? Các người thật ra đều từ khỉ biến thành cả! Ha ha!”



Thành Chu vuốt đầu con trai, “Con biết hết à?”



“Đương nhiên! Nhưng ta sẽ không cho các người biết đáp án đâu, bởi vì các người vẫn chưa đủ tư cách. Tư Đồ, ngươi muốn đi đâu đó?”



Thành Chu, Hà Sinh đồng loạt quay đầu nhìn Tư Đồ.



Tư Đồ co chân lại, nghiêng người đáp: “Tôi đi giải quyết chút chuyện riêng.”



“Báo thù sao?” Hà Sinh nhìn anh ta.



“Có thể nói vậy. À phải, trả lời câu hỏi ban nãy của cậu, chuyện nhà tôi là do Vu Hy Lôi lan truyền ra ngoài, vốn định giải quyết lũ khốn kia trước nhưng giờ tôi đổi ý, cô ả nhiệt tình bêu rếu chuyện gia đình tôi như vậy, lại nhiệt tình chăm sóc con tôi nên tôi quyết định tìm cô ả tâm sự trước, các người có muốn đi cùng không?”



“Ngươi đi tìm Vu Hy Lôi?” Hồng Diệp hỏi bằng giọng kỳ quái.



Hồng Diệp cười quái gở, “Ta đang đoán xem lúc ngươi xuất hiện, ả sẽ vui mừng vì có anh hùng đến cứu, hay là đau đớn phát hiện boss cuối ra mặt rồi.”



“Cô ta bây giờ đang ở đâu?”