Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 13 : Trị liệu vật lý

Ngày đăng: 12:27 30/04/20


Thời điểm Tư Hạo Lam đi thử vai, Kha Lâm đã nâng cao kỹ năng diễn của mình.



Hắn đem sách biểu diễn sân khấu Tư Hạo Lam mang về đọc một chút. Hắn vừa đọc vừa mê man: "Sao Tư Hạo Lam có thể xem hết đống sách này, còn đọc nhanh như vậy."



Mai Khâm đứng bên cạnh Kha Lâm nói: "Tư thiếu gia rất mạnh. Tôi thấy cậu ấy chỉ cần đọc một lần có thể quay đầu thuật lại nội dung cho Martha nghe. Đọc nhiều sách như vậy cũng không bỏ sót nội dung."



Kha Lâm trầm mặc một lúc nói: "Hắn thông minh vậy sao? Ta còn tưởng hắn chỉ là kiểu người yêu bạo lực."



... Người yêu bạo lực là cái quỷ gì?!



Mai Khâm lại lo lắng cho tiên sinh nhà mình nói: "Tiên sinh, không nên đọc mấy quyển sách kì quái."



Kha Lâm phản đối nhìn anh ta, nói: "Tiểu thuyết con gái thích đọc sao lại kì quái. Hơn nữa ta cũng đã thay đổi khẩu vị theo lời anh nói, đổi thành ngọt sủng văn."



Tốt xấu có chút tiến bộ, Mai Khâm thoáng cảm thấy mừng mừng, lại cảm thấy niềm vui của mình yêu cầu quá thấp.



Kha Lâm lại nhíu mày, có chút nghi hoặc khó hiểu: "Nội dung trong sách sử dụng máy bay trực thăng đến đón nữ chính. Đây là phương pháp thể hiện sủng ái phải không?"



Kha Lâm ban đầu còn nghiêm túc cân nhắc mua một chiếc máy bay trực thăng, nhưng hiện tại muốn cũng không kịp rồi, cho nên hắn dùng một đoàn Audi đến đón Tư Hạo Lam.



Không biết có thể khiến cho Tư Hạo Lam cảm thấy rất có mặt mũi không nhỉ.



Mai Khâm: "..."



Mai quản gia mệt mỏi hít sâu một hơi, nói: "Tiên sinh, lúc cậu chọn sách có thể đọc qua đánh giá trên internet, cố gắng đọc một vài cuốn tiểu thuyết đại chúng nổi tiếng xem."



Kha Lâm cũng cảm thấy có chút mệt, nói: "Giao tiếp với người hầu thật phức tạp. Cho dù tham khảo tác phẩm văn học cũng rất khó khăn. Đặc biệt Tư Hạo Lam chung quy không làm theo kịch bản. Diễn viên đều thích ứng biến tại hiện trường như vậy sao."



Mai Khâm bật cười nói: "Tư thiếu gia là một người rất thú vị, lại nói cậu ấy hẳn đã về đến nơi rồi."



Nghe vậy, đôi mắt phượng của Kha Lâm chớp một cái, ánh mắt sáng lên, nói: "Đẩy ta xuống. Chúng ta ra cửa chờ hắn."



Tư Hạo Lam bị đoàn xe Audi đưa về Kha trạch.



Dinh thự cổ quái. Quen thuộc. U ám. Y đã trở lại, lần này mới hơn sáu tiếng đồng hồ.



Y xuống xe. Đoàn xe ô tô chậm rãi rời đi không có ý dừng lại. Tư Hạo Lam vào nhà. Kha Lâm và Mai Khâm quả nhiên đang đợi y ở đại sảnh.




Cả người y như nhũn ra không có khí lực, cho nên xuống tay cũng không mạnh, ngược lại nhẹ nhàng ôn nhu, rất tỉ mỉ.



Kha Lâm lẳng lặng nhìn động tác của y, ánh mắt không chớp cũng không rời. Tư Hạo Lam bị hắn nhìn càng thêm xấu hổ buồn bực, nói: "Đừng nhìn chằm chằm ta."



"Tại sao? Nhìn ngươi rất đẹp." Kha Lâm chân thành nói.



Đôi với ngoại hình của mình, Tư Hạo Lam luôn luôn tự phụ. Hôm nay được Kha Lâm khen, y thế mà cảm thấy tâm hoa nộ phóng.



Dù hiểu rõ điều này, Tư Hạo Lam vẫn không hề buông tay, tiếp tục vận động cơ bắp cho đôi chân gầy yếu của Kha Lâm.



Kha Lâm vẫn chăm chú quan sát y, nói: "Ngươi còn nói ngươi không giống con thỏ. Hiện tại mắt hồng y hệt thỏ con."



Tư Hạo Lam trừng hắn một cái, lại không hề có lực sát thương. Ánh mắt mềm mại, trong mắt Kha Lâm lại như liếc mắt đưa tình.



"Hơn nữa ngươi còn tuổi thỏ." Kha Lâm nói.



Tuổi thỏ là nguyên chủ, bản thân Tư Hạo Lam không biết mình cầm tinh con gì.



Từ nhỏ y là cô nhi, luôn luôn một mình một bóng, không ai biết y sinh năm nào, cũng không ai hỏi y.



Tư Hạo Lam không phản bác, im lặng đồng ý.



Xoa bóp một hồi, động tác của Tư Hạo Lam càng càng càng yếu ớt vô lực. Kha Lâm cũng nhìn ra, chủ động nói: "Đủ rồi, có thể ngừng."



Tư Hạo Lam nhất thời không khởi động được thân thể, từ từ cúi đầu, ghé lên đầu gối Kha Lâm thở dốc.



Ma xui quỷ khiến. Kha Lâm cúi xuống, hai người kề bên nhau rất gần. Kha Lâm dường như có thể hôn lên gáy Tư Hạo Lam.



Tư Hạo Lam căng thẳng níu chặt lấy tấm thảm bên cạnh, tim đập như nổi trống, cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của người bên trên như gió núi lướt nhẹ qua tóc y.



Kha Lâm rốt cuộc cái gì cũng chưa làm, một lần nữa ngồi thẳng dậy, thản nhiên mà nói: "Ăn cơm thôi."



Hiện tại đến cả ăn cơm cũng không có biện pháp hấp dẫn lực chú ý của Tư Hạo Lam. Y thoát khỏi đầu gối Kha Lâm từ trên trượt xuống, cả người ngã trên mặt đất.



Đây tuyệt đối là khiển trách play!