Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!
Chương 31 : Phim thần tượng
Ngày đăng: 12:27 30/04/20
Tư Hạo Lam nhướn mày.
Lý Tinh Hà che giấu tâm tư, ánh mắt lơ lửng trên không trung.
Thì ra cái loại phong cách đê tiện này chính là tao thoại* nha. Không hổ cuối cùng ôm được mĩ nhân về nhà. Ảnh đế trong nguyên thư vô cùng giàu có, fans cũng nhiều, hơn nữa sự nghiệp thành công. Một gã cao phú soái như vậy hàng ngày dùng ngôn từ trêu ghẹo nhân vật chính đến mặt đỏ tai hồng, nai con trong lòng bang bang nhảy. Hai người cùng nhau anh tới tôi đi liếc mắt đưa tình, cuối cùng thành một đôi oan gia vui vẻ.
Đây quả thật là bí kíp yêu đương tất cả mọi người đều thích.
Có điều, bí kíp này không thể áp dụng lên người Tư Hạo Lam. Liếc mắt đưa tình sẽ biến thành đơn phương đánh người, đối với người còn lại mà nói thật sự rất thảm.
Nhưng không hiểu sao Tư Hạo Lam tự nhiên nhớ đến câu nói đáng sợ ngày hôm đó về nồi lẩu của Kha Lâm.
Đó gọi là tao thoại* sao?
(Tao thoại = lewd talk, tục tĩu, nói chuyện bỉ ổi, dâm đãng)
Tư Hạo Lam rơi vào trầm tư. Hai má chậm rãi nóng lên.
Tư Hạo Lam và Lý Tinh Hà ôm tâm tư riêng, giữa hai người có một loại im lặng kỳ quái.
Cuối cùng vẫn là Lý Tinh Hà phá vỡ xấu hổ, nói: "Dù sao chính là như vậy. Cũng không phải cái gì ghê gớm. Chúng ta vẫn nên nói chuyện chính sự đi." Hắn chân thành nói với Tư Hạo Lam. "Ngoại trừ việc ta không theo kịp thiết lập của ảnh đế, các mặt khác đều rất tốt. Ta cũng bằng lòng tiếp tục cuộc sống ở đây, kinh doanh sự nghiệp của mình. Nếu ngươi cũng nghĩ giống ta thì sang bên công ty ta đi, có thể phát triển rất tốt."
Tư Hạo Lam nhìn hắn, biết thừa bí kíp vẽ bánh nướng* của nhân sĩ chính phái bọn họ, nói: "Trước kia ngươi cũng thay môn phái mời chào đệ tử như vậy đi?"
(Vẽ bánh nướng: nói suông về lý tưởng, về tương lai để an ủi chính mình hoặc người khác, không hứa hẹn những điều thực tế)
...... Bị phát hiện rồi. Môn phái muốn rạng rỡ tổ tông ắt phải lừa người gia nhập thôi.
"Đừng coi ta là Lăng Đầu Thanh*. Ta còn có một yêu cầu. Ta muốn dẫn một người theo." Tư Hạo Lam nói.
(Lăng Đầu Thanh: chỉ người làm việc không động não, hành động mù quáng)
Tưởng tượng trong lòng Kha Lâm mình có thể biến thành loại người thần thần kinh kinh mỗi ngày yêu đương đến chết đi sống lại trong tiểu thuyết cẩu huyết, Tư Hạo Lam liền mắng đồ biến thái.
Nhưng mà vẫn rất thú vị.
Tư Hạo Lam đỏ mặt, đáy mắt như phát sáng: "Ngươi hi vọng ta diễn cái gì? Tổng tài bá đạo hay vương tử gặp nạn, hay là đại thiếu gia tà mị?"
Kha Lâm nghĩ, sai rồi, ngươi là hôn thê bỏ trốn, mĩ nhân ngư và cải thìa khổ tình.
Tư Hạo Lam cảm thấy mình đang trêu đùa Kha Lâm nhưng trong mắt Kha Lâm y lại đang đỏ mặt làm nũng với mình. Sóng não hai người ở hai cực khác nhau ngược lại vẫn có thể hài hòa vui vẻ nói chuyện phiếm.
Tư Hạo Lam vỗ vỗ ngực, cam đoan với Kha Lâm: "Yên tâm đi. Cho dù ta đóng vai gì đến lúc công chiếu đều tuyệt đối vẻ vang."
"Lần trước ngươi cũng nói như vậy nhưng bộ phim truyền hình kia đến bây giờ vẫn chưa phát sóng." Kha Lâm chọc thủng lớp da trâu của y, nói: "Hai ngàn vạn của ta còn ở đó, cũng không biết có thu về phí tổn hay không."
Chuyện này không có biện pháp, phim truyền hình không phải cứ quay xong là xong việc, còn phải trao đổi giá cả với đài truyền hình, nhưng "Nghịch lưu" không lo bán, đang ổn định lịch chiếu sau đó sẽ lập tức phát sóng.
Tư Hạo Lam không chịu nổi nhất là nghi ngờ, ở trong lòng y lão tử vĩnh viễn là thiên hạ đệ nhất, lập tức nói: "Ta diễn sao có thể không đại bạo? Khi đó ở trường quay, đạo diễn đều đi ra bảo ta không cần diễn quá tốt sẽ khiến người khác không có biện pháp phát huy."
Hai người đang nói chuyện, di động Tư Hạo Lam bất ngờ vang lên.
Lăn lộn trong giới giải trí, điện thoại luôn rất nhiều. Tư Hạo Lam nắm tay, thu về từ trên đùi Kha Lâm. Y rút di động của mình, thấy trên màn hình nhảy ra chữ "Tư Ích Niên" gọi đến.
Tư Hạo Lam có chút kinh ngạc, ông bố giả này sao hôm nay lại nhớ gọi điện thoại cho y.
Lại nói số máy này có lẽ do nguyên chủ lưu, trực tiếp lưu tên chứ không ghi ba ba giống như những người khác, chứng minh giữa hai cha con này căn bản không có tình cảm gì.
Kha Lâm hiển nhiên cũng thấy được tên cuộc gọi, ý cười ban nãy biến mất gần như không còn. Trên mặt hắn chỉ có lạnh lùng và u ám, hạ ánh mắt sâu thẳm xuống đầu Tư Hạo Lam.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Kha Lâm Tư Hạo Lam nhận điện thoại.