Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 45 : Tu La Tràng giả

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Tư Hạo Lam tốt xấu cũng lăn lộn giới giải trí một thời gian, ước chừng hiểu "Hủy cp" là có ý gì, nhưng y không rõ tại sao Kha Lâm lại muốn hủy cp, còn muốn hủy cp của ai.



Cuối cùng chỉ có thể kết luận do hắn bị mấy quyển sách vớ vẩn hay đọc đầu độc vào đầu.



Tư Hạo Lam đi qua, tìm một chỗ ngồi xuống, trìu mến nhìn đầu Kha Lâm. Hàng ngày xem nhiều thứ kì quái như vậy thật là cực khổ.



Kha Lâm không biết Tư Hạo Lam đang nghĩ gì. Hắn mang theo nhiệm vụ gian khổ tới, đầu tiên chất vấn Tư Hạo Lam: "Tại sao ngươi muốn đến tham dự bữa tiệc này của Lý gia?" (Cre banhbaonhanrong.wordpress.com)



Tư Hạo Lam nghĩ thầm, không phải ta hi vọng có thể thám thính quan hệ của ngươi và Lý gia sao.



Kết quả đúng là chuyến đi này không tệ, Lý Chính Tường còn chủ động nói chuyện với y.



Đương nhiên chuyện này không thể lấy ra kích động Kha Lâm, Tư Hạo Lam chỉ nói: "Lý Tinh Hà mời ta nên ta tới."



Không nhắc đến còn tốt, nhắc đến cái tên đó Kha Lâm liền nổi giận.



"Vì sao hắn mời ngươi ngươi liền tới? Ngươi và hắn quan hệ thế nào?" Kha Lâm hiếm khi bày ra tâm tình chấn động, cực kỳ không vui, kéo khóe miệng, đôi mắt chăm chú nhìn Tư Hạo Lam. "Hơn nữa còn ăn mặc như vậy, như vậy..."



Kha Lâm nhìn thấy da thịt trắng nõn trước ngực Tư Hạo Lam thỉnh thoảng lộ ra ngoài theo động tác của y, tỉ mỉ quan sát còn có thể thấy đường cơ ngực nổi lên, độ cong đó khẳng định đàn hồi rất tốt.



Kha Lâm nhìn đỏ con mắt: "Còn ăn mặc "câu dẫn" như vậy."



Ánh mắt hắn từ vạt áo của Tư Hạo Lam di chuyển lên trên, dừng lại trên đôi môi hồng hào của y, nói: "Có phải ngươi cố ý đúng không? Tại sao phải mặc đẹp như vậy? Ở nhà ngươi không mặc thế này."



Tư Hạo Lam hoàn toàn không theo kịp sóng não của hắn, đầu đầy chấm hỏi. Mỗi ngày ở nhà đều ăn mặc như đi trình diễn thời trang xem có thần kinh không?! Y nói: "Ta phải xây dựng hình tượng, đi thảm đỏ bị truyền thông chụp ảnh đăng lên weibo... có thể mặc đồ ngủ như ở nhà ra ngoài sao?"



Kha Lâm tạm thời tiếp nhận ý kiến của y, nhưng lòng dạ vẫn khó bình. Hắn suy nghĩ một chút hướng về phía Tư Hạo Lam vẫy tay, nói: "Qua đây."



Tư Hạo Lam biết chắc hắn lại muốn làm chuyện gì kì lạ, nhưng không cách nào ngỗ nghịch hắn, thành thành thật thật đi tới, đỏ mặt vững vàng đứng trước mặt hắn.



Kha Lâm giơ tay, mỗi tay một bên, nắm lấy cổ áo Tư Hạo Lam thay y kéo lại áo khoác, muốn che lấp toàn bộ khu vực lộ ra ngoài kia.



Áo Tư Hạo Lam mặc vốn là áo khoác kiểu cardigan, thiết kế khéo léo phù hợp với cơ thể, đường may dán lên thân thể không có đến một nút cài, càng không nói tới cổ áo chữ V bên trong, khoét siêu cấp sâu hoàn toàn không có khả năng khép lại. Kha Lâm giằng co nửa này cũng không giúp vạt áo đoàn tụ, chỗ nên lộ vẫn lộ.



Tư Hạo Lam quái lạ trừng hắn, nhìn hắn lôi kéo lung tung.



Kha Lâm bực bội giữ mép áo của Tư Hạo Lam, dần dần động tác càng ngày càng chậm, cuối cùng ngón tay dừng lại trên ngực y.



Đốt ngón tay lạnh lẽo đặt trên làn da nóng như lửa, xúc cảm tinh tế dính lên tay. Kha Lâm nhìn thấy nơi tay hắn chạm vào bắt đầu lan ra màu hồng nhạt, da thịt vốn ấm áp trở nên bỏng tay.
Ngay khi y muốn vòng qua cùng Kha Lâm ngồi vào xe, đột nhiên có người kéo y.



Tư Hạo Lam quay đầu lại liền nhìn thấy Lý Tinh Hà đang cầm tay y.



Cảnh tượng này như từng quen biết, tựa hồ đã xảy ra rất nhiều lần. Lý Tinh Hà ba phen mấy bận lôi kéo y dường như muốn túm y về phía ngược lại với Kha Lâm.



"Ngươi thực sự biết mình đang làm gì không?" Lý Tinh Hà ngay thẳng, vẻ mặt trang nghiêm, nghiêm túc hỏi Tư Hạo Lam.



Tư Hạo Lam nghĩ không thông, tiểu tử này qua thế giới mới không bị y đánh mỗi ngày nên đầu óc bị hỏng à?!



Tư Hạo Lam định hất tay Lý Tinh Hà liền thấy giữa hai người xuất hiện một trường côn kim loại, lướt qua cánh tay y đặt trên mu bàn tay của Lý Tinh Hà.



Nhìn kỹ đó là ba toong của Kha Lâm.



"Buông ra." Kha Lâm sắc mặt lạnh lẽo, từ cửa xe liếc nhìn Lý Tinh Hà trên khóe mắt xếch lên nhuộm một tầng giận dữ. "Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra, cách đồ của ta xa một chút."



Ba toong xuyên qua cửa xe ngăn cản Lý Tinh Hà. Kha Lâm ấn công tắc trên tay cầm, Lý Tinh Hà chợt cảm thấy mu bàn tay tê dại, vô thức buông Tư Hạo Lam.



Có điện!



"Còn cử động ta không đảm bảo sẽ phát sinh ra chuyện gì." Vẻ mặt Kha Lâm hung hiểm đáng sợ, uy hiếp Lý Tinh Hà.



Lý Tinh Hà chằm chằm nhìn Kha Lâm, người này dùng kích điện? Nói chuyện còn hạ lưu như vậy, hắn càng nhận định Kha Lâm không phải người tốt.



Kha Lâm tiếp tục cầm ba toong chắn ngang giữa hai người, tiếp theo hướng về phía Tư Hạo Lam đẩy thân thể y, ra lệnh cho Tư Hạo Lam: "Lên xe."



Tư Hạo Lam ngoan ngoãn đi tới cạnh cửa xe.



Lý Tinh Hà bị sự nghe lời của Tư Hạo Lam kinh hãi rồi, gấp đến độ buột miệng nói hết suy nghĩ trong lòng: "Có phải ngươi bị hắn bắt được nhược điểm? Có phải thiếu tiền hắn không? Ngươi không muốn cam chịu, có khó khăn gì ta có thể giúp ngươi. Ngươi tội gì mọi chuyện đều nghe hắn! Dù giúp ngươi trả tiền cũng được!"



Tư Hạo Lam hoàn toàn cạn ngôn.



Rốt cuộc Lý Tinh Hà đang nghĩ gì vậy?



Có thể đừng hàng ngày vẽ chuyện lên người y được không?



(Cre banhbaonhanrong.wordpress.com)