Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!
Chương 5 : Muốn đến thì đến muốn đi thì đi
Ngày đăng: 12:26 30/04/20
Tư Hạo Lam rất lâu không được ngủ ngon đến vậy. Dường như y nằm mơ, cảnh trong mơ bay bay không rõ ràng nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy khoan khoái dễ chịu. Từ lúc y đi theo con đường ma tu, gần như vô duyên với mộng đẹp, không nghĩ tới sau khi xuyên qua còn có thể an ổn đánh một giấc.
.... Hình như có cái gì đó không đúng.
Tư Hạo Lam choàng mở mắt, nhắc tới xuyên qua y lại nghĩ đến tên họ Kha thiếu đánh kia, vừa nghĩ mộng đẹp liền bị phá cho tan tác khiến y bừng tỉnh.
Y phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng, trong phòng rất tối, ánh sáng xuyên qua từ khe hở rèm cửa cho thấy hiện tại trời đã sáng.
Chỉ có một chiếc giường, trên giường chỉ có Tư Hạo Lam.
Y mạc danh kì diệu thở phào nhẹ nhõm. Không có pháp lực giác quan của y trì độn đi rất nhiều, đêm qua thế mà lại bị trà chuốc ngủ.
Nhưng mà ngủ thật sự rất thoải mái.
Tư Hạo Lam nhổm dậy, duỗi thắt lưng, nhìn quanh bốn phía, trong phòng chỉ có một mình y, từ cách bài trí đồ đạc có thể thấy được nơi này rõ ràng không có chủ đại khái là một gian phòng dành cho khách. Căn phòng rất dễ chịu, nhiệt độ điều chỉnh vừa phải.
Họ Kha kia không mang y vào phòng chủ, coi như hắn thức thời. Tư Hạo Lam vén chăn mỏng trên người chuẩn bị đứng dậy đột nhiên phát hiện hai chân không thể động đậy.
Y xốc chăn sang một bên mới biết mình đang bị trói.
Cặp dây xích khóa lấy hai chân y, kéo dài xuống dưới giường, một đầu khác cố định tại chân giường. Ngay chỗ bị trói bởi cặp xiềng xích tà môn có hai vòng màu đen làm bằng da, trên da còn đính thêm ít kim loại, quấn quanh mắt cá chân Tư Hạo Lam. Da y vốn rất trắng, dưới lớp da màu đen càng thêm nổi bật. Mắt cá chân tinh xảo trắng nõn, hơn nữa xích sắt trên giường uốn lượn lan tràn, thoạt nhìn thực đen tối.
Tư Hạo Lam chỉ có một ý nghĩ.
Dám trói chân ông nội ngươi? Phản rồi!
Nguyên thư vô số lần miêu tả người tên Kha Lâm kia tâm lý u ám tính cách vặn vẹo, làm chuyện gì cũng rất biến thái, hiện tại vừa thấy quả nhiên là như vậy.
Đừng tưởng y đến từ thế giới khác thì không biết đây là xiềng xích tình thú.
Tư Hạo Lam phẫn nộ đến cực điểm, vươn hai tay kéo lấy dây xích kia, cánh tay dùng lực một chút, xích sắt liền cắt đứt.
Muốn bẫy ông nội ngươi, không có cửa đâu.
Tư Hạo Lam thành thạo dùng vũ lực dỡ bỏ toàn bộ mấy thứ linh tinh còng trên chân, xoay người xuống giường, đánh giá lại bản thân một chút, vẫn hoàn hảo không tổn hại gì, mặt đen sì sì đi ra khỏi phòng. Y đi qua hành lang, thấy cầu thang mới biết mình đang ở tầng hai.
Mai Khâm tiếp tục cười: "Đi đường cẩn thận."
Tư Hạo Lam vẫn ngồi bên cạnh bàn không hề di động, lần này nét mặt có vẻ giận, nổi nóng nói: "Ta nói ta phải đi."
Mai Khâm không hiểu đang sảy ra chuyện gì, cậu đi thì đi đi, tôi đã tạm biệt cậu, còn có chuyện gì sao?
Tư Hạo Lam vỗ cái bàn, nói: "Đương nhiên là lái xe đưa ta đi, ngươi đã là thủ hạ của ta."
Mai Khâm: "...."
Mai quản gia định nói thêm cái gì, nhưng lại cảm thấy nói gì cũng bất lực, anh ta duy trì nụ cười không rạn nứt cuối cùng, nói: "Vậy được rồi, tôi chở cậu, dù sao trong nhà còn có người."
Trong nhà còn người đại khái chỉ Kha Lâm đang ngủ.
Tư Hạo Lam ra khỏi dinh thự. Trong nhà rõ ràng tối như vậy, y còn tưởng ngoài trời nhiều mây, đi ra mới phát hiện ánh nắng tươi sáng, ánh mặt trời nhiệt tình chiếu đến mặt đất cũng nóng lên.
Nơi ánh nắng vô tình chiếu xuống, căn nhà của Kha gia có vẻ càng thêm cũ kỹ. Dây thường xuân bao trùm trên mặt tường, lộ ra cửa sổ gác mái thiết kể kiểu Tây Dương, tử khí nặng nề, dường như ngay cả ánh mặt trời cũng không thể khiến nơi này trở nên ấm áp.
Tư Hạo Lam xem thường hừ một tiếng, Kha Lâm quả nhiên tâm lý biến thái, sống ở đây biến thành thần kinh hề hề.
Mai Khâm đưa Cayenne ra khỏi gara, ở trong sân chờ Tư Hạo Lam.
Tư Hạo Lam chắp tay sau đít ngồi lên xe, vung tay, lập tức xuất phát.
Vì thế Tư Hạo Lam trong vòng một ngày liền quang minh chính đại rời khỏi Kha gia.
Sau khi Kha Lâm tỉnh lại, hắn phát hiện trong phòng Tư Hạo Lam ngủ đêm qua không có người, chân giường bị bẻ hư lăn lộn trên mặt đất, dây xích sắt bị đứt thành vài đoạn.
Hắn đẩy xe lăn vào thang máy, đi xuống phòng ăn, trên bàn chỉ còn ít vụn thức ăn rơi vãi, bữa sáng của hắn hoàn toàn bị chén đến một chút cũng không chừa.
Tiếp theo gara xe cũng mất đi một chiếc, quan trọng nhất là _____
Quản gia của hắn cũng biến mất, bị Tư Hạo Lam bắt cóc.