Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 81 : Thần đưa ra lời cảnh báo trước

Ngày đăng: 20:34 26/05/20


Không biết có phải là ảo giác của Tư Hạo Lam hay không, nhưng hắn cứ cảm thấy tối hôm nay đặc biệt yên tĩnh.



Trong nhà hiện tại không chỉ có mấy người bọn hắn, còn có bảo tiêu, theo lý mà nói bọn bảo tiêu sẽ không ngủ như chết như vậy, có tiếng động sẽ chạy tới kiểm tra.



Nhưng lại không hề có động tĩnh gì.



Trên đường đi Tư Hạo Lam tới chỗ Mã Toa đang sạc điện, nhìn thấy nó nằm ở nơi đó ngoan ngoãn nạp, liền tiến tới mở khoang trên thân thể nó, kiểm tra cái hộp kia một chút.



Cái hộp giam giữ hệ thống vẫn mạnh khỏe mà nằm trong ngực Mã Toa.



Tư Hạo Lam lúc này mới hơi yên tâm, cất lại vào người máy xong mới đẩy cửa ra ngoài.



Ban đêm đầu hạ vẫn rất mát mẻ, gió lạnh thổi ngang, nhưng mùa hè lại là mùa mà yêu ma quỷ quái xuất hiện. Tư Hạo Lam thuận theo cơn gió lạnh đi về phía trước, ngược lại muốn xem xem là thần tiên phương nào đang đợi hắn.



Hắn xuyên qua bức tường quấn đầy dây leo, gió thổi qua làm lá cây tạo ra tiếng sàn sạt, đến bên cạnh ruộng rau trong nhà, căn nhà xưởng tàn tạ cũng với mảnh ruộng tươi mới một lần nữa đồng thời lọt vào trong mí mắt, mang phong cách đồng quê kỳ lạ.



Kha Lâm mặc dù đã có thể ra vào xưởng, thế nhưng không nghĩ tới việc tùng tru nó, đại khái xem nó như một kỷ niệm, dù sao y cũng là một người hoài cổ.



Lúc này dưới mái nhà xưởng, bên cạnh mảnh ruộng có một người đang đứng.



Người kia để tóc dài, ở sau lưng buộc một đuôi ngựa đơn giản, mặc quần áo màu đen nhìn Tư Hạo Lam.



Tư Hạo Lam đến gần muốn nhìn rõ mặt y, nhưng mặc kệ khoảng cách thay đổi thế nào, mặt người kia vẫn hoàn toàn mơ hồ, ngũ quan trước sau không thấy rõ.



Hơn nửa đêm, một nam nhân mặc đồ đen không thấy rõ mặt đứng ở nơi đó, quả thật cực kỳ đáng sợ.



Bất quá, trải qua nhiều chuyện như vậy, hiện tại cho dù có người ngoài hành tinh rơi xuống trước mặt hắn, hắn vẫn sẽ không cảm thấy kinh ngạc.



Tư Hạo Lam đứng vững trước mặt người kia, chống hông, hỏi: “Ngươi lại muốn tới đây làm cái gì?”



Mới vừa yên ổn không lâu, đột nhiên lại lòi ra cái tên này, hơn nữa trên người y có khí vị giống với hệ thống, là máy móc điện tử, mùi vị lạnh như băng. Cho nên đừng trách Tư Hạo Lam đa nghi, vừa nghĩ tới có thể sẽ có một cái hệ thống thứ hai, tâm tình của hắn liền thật không tốt.



Cái người kia ngũ quan không thấy rõ, nhưng kỳ quái mà có thể thấy được vẻ mặt của y. Y hướng Tư Hạo Lam cười cười, có thể nói là thái độ thân thiện.



Y bảo: “Xin chào, ta là tới nhận hệ thống về.”
Tư Hạo Lam tiếp tục chống hông, như chặt đinh chém sắt mà nói: “Không đi.”



Hắn yêu thích nơi này, yêu thích mỹ thực ở đây, yêu thích sinh hoạt ở đây, còn yêu thích người ở đây. Hắn đã thỏa mãn, không muốn đi.



Huống hồ hắn còn đang chờ Kha Lâm đưa nhẫn cho hắn đây. Hơn nữa, hắn còn chưa đứng lên đỉnh của giới giải trí, không đi được.



Tư Hạo Lam nghe nhân viên quản lý nói lai lịch của mình, nghe một hồi tâm tình đã bình thản không gợn sóng.



Hắn là ai, hắn đến từ đâu đều không quan trọng, quan trọng là… hắn muốn trở thành người như thế nào, nơi trở về của hắn là ở đâu.



Tất cả những thứ này Kha Lâm đều cho hắn đáp án.



Tư Hạo Lam dùng hai chữ đơn giải từ chối nhân viên quản lý, cũng biểu lộ sự quyết tâm của hắn. Nhân viên quản lý hiểu rõ, không tiếp tục nỗ lực thuyết phục hắn, mà là nói qua một chuyện khác: “Thế nhưng trong lòng ngươi còn có nguyện vọng, không phải sao?”



Tư Hạo Lam được y nhắc nhở, đột nhiên nghĩ tới, biểu tình trên mặt trở nên hung ác, nói: “Ngươi có biện pháp đúng không? Ngươi là cố ý nói ra để dụ dỗ ta.”



Nhân viên quản lý thân thiện nói: “Chớ nghĩ xấu ta như vậy, ta chỉ là cảm nhận được nguyện vọng cường liệt nơi đáy lòng của ngươi. Ngươi hy vọng Kha Lâm có thể đứng lên.”



Nhân viên quản lý ngẩng đầu, nhìn về bầu trời đêm thâm trầm, có phải hay không mỗi một thế giới khác nhau có chung một mặt trăng cùng sao. Y nhìn bầu trời xuất thần, nói: “Từng thế giới đều có đặc thù cùng hạn chế của riêng nó. Ví dụ như chân của Kha Lâm ở thế giới này khó chữa, thế nhưng ở thế giới cũ của ngươi chỉ là một việc nhỏ không đáng gì.”



Tư Hạo Lam cũng đã từng nghĩ như vậy.



Bất quá là chân không thể bước đi mà thôi, trong thế giới cũ cho dù gân cốt đứt từng khúc vẫn có thể tái tạo lại thân thể, chân tật chỉ là vấn đề nhỏ.



“Tùy tiện hái một gốc thảo dược trong ruộng thuốc trên núi của ngươi là có thể trị tốt chân của Kha Lâm.” Nhân viên quản lý nói.



Đúng vậy, mảnh ruộng trên núi vẫn là một khu vực linh khí dồi dào do một nhóm thủ hạ chuyên môn canh tác, trồng rất nhiều tiên thảo, lúc thường bọn thủ hạ luôn lời đường ý mật dụ dỗ Tư Hạo Lam ăn, ăn tới mức hắn còn thấy phiền, bây giờ muốn có một gốc cây lại khó như thế.



Tư Hạo Lam trầm mặt, ánh mắt sâu thẳm nhìn nhân viên quản lý, nói: “Cho nên, ngươi nói với ta mấy lời đó, mục đích rốt cuộc là gì.”



Nhân viên quản lý lắc đầu một cái, nói: “Ta đã nói là đừng nghĩ xấu ta như vậy, ta có thể giúp ngươi chữa khỏi cho Kha Lâm.”



Tư Hạo Lam không phải đứa nhỏ ba tuổi, hiểu rõ rằng sẽ không có bánh rơi từ trên trời xuống. Hắn hỏi: “Điều kiện là gì?” Hắn không tin người này sẽ tốt bụng như vậy.