Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 48 : Tống Môn Nữ Tướng (Thượng)
Ngày đăng: 20:17 19/04/20
Dưới Vĩnh Châu Thành, đại quân đang tụ tập, đối mặt với tường thành vững chắc, chuẩn bị tiến hành công thành.
Các đội quân bình loạn ở các châu huyện phía sau đã đuổi tới, lập tức khiến đại quân gia tăng tới khoảng 70.000 người, nếu so sánh với đám phản quân trong thành, số lượng cũng hơn kém không nhiều, nhưng mà trình độ huấn luyện thì lại vượt qua đám ô hợp đó rất xa, tất cả đều tụ tập dưới trướng của Tần quý phi, cùng nghe lệnh chỉ huy của nàng.
Vốn là có tướng lãnh đề nghị, muốn đợi thêm binh mã của vài châu nữa đến tụ hợp sau đó mới công thành, nhưng mà lại có tin tứ truyền đến, phản tặc Hồng Tam Nương đã suất quân tiến về nơi đây, bởi vậy Tần quý phi vội vàng hạ quyết định, phải nhanh chóng công thành, nếu có thể công thành xong trước khi đám viện quân của Hồng Tam Nương đến, vậy thì là tốt nhất rồi.
Đối với công thành, phó soái Lý Tiểu Dân chỉ là kẻ ngoại đạo, bởi vậy hắn chỉ đành đứng dưới thành, nhìn Tần quý phi chỉ huy đại quân công kích.
Vĩnh Châu Thành cao tường dày, binh lính rất dễ dàng phòng thủ. Lý Tiểu Dân chỉ có thể trơ mắt mà nhìn tướng sĩ quân mình phụ giúp xe gỗ công thành, vọt tới bên bờ sông hộ thành, đem những bao tải đựng đất ném xuống lòng sông, tận lực san lập con sông hộ thành này. Để cho quan quân có thể thông qua dễ dàng.
Sau khi sông hộ thành bị san bằng, đám quân lính mạo hiểm lao tới dưới mưa tên, rồi bắc thang lên tường thành, cùng quân địch chém giết oanh liệt. Tuy là chém giết được một bộ phận quân địch, nhưng mà cái giá phải trả cũng rất đắt, thương vong vô số.
Lần công kích mang tính dò xét này qua đi, Tần quý phi lập tức hạ lệnh đẩy mạnh công kích, chém giết lại càng thêm thảm liệt, máu tươi nhuộm đỏ cả chiến trường, điều này khiến Lý Tiểu Dân rất đau lòng, căn răng quay đầu đi, than thở chính mình vẫn chưa luyện được đến mức trái tim sắt đá, đối mặt với chiến trường bình thường như vậy đã khó lòng chấp nhận được, chỉ có thể là trải qua thêm càng nhiều cuộc chiến đấu tàn khốc, mới có thể trở thành một danh tướng coi mạng người như cỏ rác vậy.
Trải qua một ngày khổ chiến, Tần quý phi rút cục cũng hạ lệnh thu binh, đưa quân về doanh trại.
Trong đại doanh, nữ tướng mỹ mạo xinh đẹp anh vũ này ngồi ngay ngắn trên tướng vị, sắc mặt bình lặng như nước, nhìn đám tướng lãnh bên dưới, trầm giọng nói: "Cuộc chiến hôm nay, các ngươi cũng đã thấy. Nếu dùng phương pháp công thành như vậy, chúng ta phải mất đến bao lâu mới có thể công hạ được thành? Viện quân của địch chỉ cần mấy ngày nữa là có thể đuổi tới, hiện giờ chúng ta chỉ có thể tăng thêm sức mạnh để công thành, vậy mới có hy vọng trước khi viện quân địch tới, công hạ được vĩnh châu, dành được thế bất bại. xem tại
Mà lúc này cũng đã là canh tư, đám thủ binh trên tướng thành cũng đã ngủ say. Hôm nay quả thật là đã làm khổ bọn họ, mãi đến canh ba, chúng quân mới về doanh nghỉ ngơi, đột nhiên lúc này lại nghe thấy âm thanh hò hét bên ngoài thành, vì thế kể cả đám thủ binh không có việc gì cũng chạy tới đầu thành, chuẩn bị nghênh đón công kích mạnh nhất của địch quân, nhưng không ngờ rằng chỉ thấy sấm mà không có mưa, đấy chỉ là hô to hò hét không cho đám quân thủ thành ngủ, làm loạn đến hơn nửa canh giờ, lúc này mới thu quân trở về, khiến đám quân thủ thành trong bụng đầy oán hận, tức giận đi nghỉ ngơi.
Đám thủ quân không được nghỉ ngơi tốt, nhưng mà 20.000 binh mã của Lý Tiểu Dân bên ngoài tinh thần lại rất tốt, trốn trong quân doanh, chuẩn bị đội nhóm tùy thời có thể đi công thành.
Lúc ban ngày hôm nay, Lý Tiểu Dân mặc dù để binh mã ở dưới thành hò hét rất hung ác, nhưng mà đại bộ phận lại ở trong doanh trại, nghỉ ngơi rất thoải mái. Tỉnh lại thì ăn, ăn xong lại tiếp tục ngủ, dù là nghỉ phép, cũng chưa thấy thoải mái được như vậy.
Còn đám binh lính hò hét rầm trời dưới thành, cũng là cứ một canh giờ đổi một lần, sau đó về ăn rồi ngủ, phải nói là hơn nửa thời gian đều là ngủ, đến tận đêm khuya, lại không thể ngủ được, tất cả liền đến doanh trại gần thành, chuẩn bị hành động bất ngờ vào ban đêm.
Đám quân thủ thành, mặc dù là không dám chậm trễ, nhưng mà đến đêm tối, tự nhiên là không thể nhìn thấy được binh lính di chuyển trong quân doanh. Hơn nữa vừa mới trải qua việc bị dọa vừa rồi, đã bị câu "sói đến rồi" khiến cho phản cảm, tuy là giương mắt nhìn động tĩnh bên ngoài, nhưng mà cũng không để tâm lắm.
Một tên thủ binh đi lại với vẻ mệ mỏi ở đầu thành, hắn tựa vào thành, đang muốn nghỉ ngơi một chút, bộng nhiên lại nghe được phía sau truyền đến tiếng kêu đau đớn, hình như là phát ra từ phía đồng bọn tuần tra cùng mình, trong lòng rất kinh hãi, quay đầu nhìn lại, lúc này lại càng hoảng sợ hơn, hắn thấy mặt quỷ rất dữ tợn, đang ở trước mặt mình, dáng vẻ cười vô cùng hung ác!
Tên thủ binh kinh hoảng, mở miệng lớn, đang muốn báo động, bỗng nhiên một cơn gió trên người đánh tới, một thanh cự chùy do linh lực ngưng tụ mà thành, đánh cho đầu hắn biến đi đâu mất!
Cùng lúc đó, đám thủ binh đang nghỉ ngơi tạm trong doanh trại, phát ra rất nhiều âm thanh nhẹ nhàng. Linh đao hung mãnh hung hăng bổ xuống cổ nhưng binh sĩ đang ngủ say, khiến thanh âm thảm thiết không thể phát ra được. Trong bóng đêm, vẫn chỉ là một mảnh im lặng, chỉ có linh đao loang loáng chém vào cổ nhưng binh sĩ, nhẹ nhàng quanh quẩn giữa đêm đen.