Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 58 : Lam dạ xoa (1)
Ngày đăng: 20:17 19/04/20
Trên đường sơn đạo, một toán quân đang cẩn trọng leo núi trên con đường sơn đạo, tiến lên một cách vất vả.
Thống lãnh đám quân này chính là phó Nguyên soái Lý Tiểu Dân, hắn vừa leo núi với tâm trạng thoải mái, vừa nghĩ lại cảnh đẹp tối hôm qua, hắn đắc ý nghĩ Tần quý phi rốt cục cũng bị khí lực cường hãn của hắn làm cho khóc rống lên, nàng lại còn quỳ gối giữa hai chân hắn xin hắn đừng xâm phạm nàng nữa, thời khắc đó Lý Tiểu Dân vui mừng như điên khi thấy giấc mộng trở thành sự thật.
Vì an ủi Tần quý phi, Lý Tiểu Dân ôm ngọc thể của nàng bồi nàng ngủ, làm cho nàng có giấc ngủ yên tĩnh cũng dùng tiên thuật bồi bổ thể lực cho nàng để nàng có đầy đủ thể lực tiến hành chiến đấu, tránh cho nàng bị bẽ mặt mà sinh ra oán hận với hắn.
Bây giờ, chính hắn phải tự đi, tiếp tục cuộc chiến thay nàng, hắn nhất định phải đoạt được Gia Lăng quan.
Trải qua một ngày bôn ba vất vả, Lý Tiểu Dân chỉ huy hai ngàn tinh binh rốt cục đã tới phía sau Gia Lăng quan. Nghe từ phía bắc truyền đến âm thanh reo hò tấn công quan ải của quan quân. Lý Tiểu Dân ra hiệu cho binh lính tản ra, binh lính liền tản ra thay trang phục quan quân bằng trang phục của địch quân, giả mạo địch quân đi vào trong quan.
Phía bắc Gia Lăng quan, Tần quý phi tự mình ra trận, đốc thúc quân lính mãnh liệt tấn công quan ải, đôi mắt đẹp nhưng đầy vẻ lo âu của nàng nhìn vào trong quan mong đợi toán quân đột kích xuất hiện.
Cuộc chiến càng lúc càng ác liệt, đột nhiên có âm thanh chém giết truyền đến. Quân trấn thủ quan ải đột nhiên hỗn loạn, tất cả kinh hoàng thất sắc khi quay người nhìn lại phía sau.
Thừa dịp quân phòng thủ hỗn loạn, quân triều đình cũng nỗ lực tấn công, chém giết điên cuồng làm cho quân giữ ải chạy trốn tứ tán.
Trên tường thành quan ải một đám tinh binh vung tay chém giết địch quân. xem tại
Cầm đầu đám quân đó là một viên tiểu tướng dung mạo thanh tú nhưng vẻ mặt tràn đầy sát khí, bên hông treo một cái đầu lâu máu, cương đao trong tay sáng loáng, gặp địch quân chém liền, người hắn dính đầy máu, hắn vẫn điên cuồng chém giết địch quân không tha.
Đối mặt với tình huống kinh khủng như thế nhưng Lý Tiểu Dân vẫn bình tĩnh như thường, hắn chắp tay nói: "Đại vương. Tại hạ Lý Tiểu Dân quấy dầy giấc ngủ của Đại vương, mong Đại vương thứ tội. tại hạ vội vàng đến đây không chuẩn bị được lễ vật chỉ có chút lễ mọn mong Đại vương thu nạp".
Trong con thuyền nhỏ, bọn lính đã chất đầy tế phẩm, mặc dù con thuyền nhỏ nhưng những vật phẩm này cũng vào nặng khoảng vài trăm cân.
Nhìn thấy nhiều lễ vật như thế, săc mặt con quỷ cầm đầu cũng giãn ra, hắn gật đầu nói: "Được, được, mấy thứ này chỉ đủ cho ta nhét kẽ răng".
Lý Tiểu Dân thản nhiên mỉm cười, trong lòng hắn cũng cảm thấy tức giận: "Khẩu khí của ngươi lớn như vậy, lúc này tiến hành giao dịch chỉ sợ không tốt lắm".
Trước lúc hắn đến đây đã phái quỷ vệ tìm oan hồn ở đây tìm hiểu qua, chiếm cứ vùng nước này là một tên quỷ tuần biển, không ai biết tên hắn, thường gọi hắn là Lam dạ xoa. Theo thông tin biết được thì hắn phạm tội ở Đông Hải, sợ Long Vương xử tội bởi vậy trốn khỏi Đông Hải, đánh bại quân truy đuổi đến trốn ở đây, tụ tập rất nhiều thủy quỷ, xưng vương xưng bá. Long Vương bản địa lại hèn kém, pháp lực cũng không bằng Đông hải Long Vương, cả ngày chỉ biết uống rượu tiêu dao, trốn ở dưới nước sâu không muốn quan tâm tới chuyện gì, đối với lực lượng của Lam dạ xoa cũng thấy e ngại bởi vậy Lam dạ xoa mới có thể tập hợp lực lượng lớn đến thế ở Thủy Bạc.
Lúc này đây Lý Tiểu Dân một mình đi tới đây muốn cùng hắn giao dịch vì vậy hắn đặc biệt tới chỗ nước sâu thi triển pháp lực chấn động mặt nước buộc hắn hiện thân để đàm phán.
Vì để thuận lợi đạt được mục đích, Lý Tiểu Dân cười nói: "Đại vương không nên lo lắng, Đại Đường của ta tài lực hùng hậu, vùng Giang Nam này là đất của Đại Đường. Đại vương muốn bao nhiêu tế phẩm cũng không phải là việc khó".
Lam dạ xoa nghe vậy liền động lòng, hắn ngẩng đầu cười nói: "Lễ hạ vu nhân tất có sở cầu. Nói đi ngươi đến chỗ của ta có mục đích gì?"
Lý Tiểu Dân chắp tay nghiêm mặt nói: "Cự Sơn tặc khấu hưng binh làm loạn, giết hại lê dân không biết có bao nhiêu gia đình bị chúng giết hại, không biết có bao nhiêu thôn trang bị giết sạch đến chó gà cũng không tha, phụ nhân, nữ tử bị gian dâm, tội ác tầy trời như vậy há có thể xưng là nghĩa quân sao? Hôm nay đại quân triều đình đến đó là trừ ác tặc trả lại cho dân chúng Giang Nam một cuộc sống thanh bình. Nhưng do thủy quân tặc khấu đông đảo khống chế mặt nước làm cho quân trièu đình không thể vượt qua Thủy Bạc công kích đảo Cự Sơn. Xin đại vương ân chuẩn cho tại hạ mượn mấy trăm thủy quỷ, chỉ cần tiêu diệt thủy quân tặc khấu, quân ta tiến vào tiêu diệt Cự Sơn tặc khấu khi đó Đại vương đã lập công đầu, triều đình tất có phong thưởng, xây miếu thờ phụng Đại vương để cho dân chúng hương khói thờ phụng, bộ hạ của Đại vương cũng được pháp sư của triều đình đến đây siêu độ, hoặc là vĩnh viễn ở đây cùng Đại vương để cho dân chúng thờ phụng, hương khói không phải là một việc lưỡng toàn sao?"