Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 66 : Bình Diệt Loạn Phỉ (1)
Ngày đăng: 20:17 19/04/20
Khi Xích Long nuốt Lý Tiểu Dân vào bụng, một cỗ không khí nóng rực lập tức bao phủ quanh người hắn, khiến hắn vô cùng khó chịu.
Liệt hỏa bốc lên nuốt trọn cả cơ thể Lý Tiểu Dân. Những ngọn lửa điên cuồng liếm vào thân thể hắn, đau đớn kịch liệt cơ hồ làm hắn muốn ngất đi.
Sau một lúc kinh hoàng ban đầu, Lý Tiểu Dân hít mạnh một hơi, sắc mặt đầy kiên nghị, cố nén đau đớn, đọc chân ngôn, tụ tập lực lượng trong cơ thể để chống đỡ.
Tiên lực lưu chuyển, trải khắp cơ thể. Cảm giác nóng rực trong người lập tức biến mất, mặc dù chưa hết hẳn, nhưng cũng không còn khó chịu như lúc đầu nữa.
Hai tròng mắt của Lý Tiểu Dân mở ra, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, nhìn kỹ liệt hỏa bốc cao ở xung quanh, nhưng trong mắt hắn lại không nhìn thấy lửa.
Bốn phía hỏa diễm bay múa, hắn cũng nhận ra được, đây không phải là chân hỏa, chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi. Nếu không phải là hắn đạo pháp có chút thành tựu, lại hiểu không ít về Huyễn Long môn, chỉ sợ là sẽ bị mê hoặc trong địa ngục hỏa diễm này, thậm chí có thể còn sợ hãi đến cực điểm, tiên lực tiêu hoa mà chết.
Hắn bây giờ hiện đang ở trong bụng của Xích Long, mà cũng không phải là chân long, chỉ bất quá là một con Huyễn Long được Công Tôn Bất Bại biến ra mà thôi.
"Một con Huyễn Long mà cũng đòi đánh bại ta sao?" Nghĩ đến đây, Lý Tiểu Dân không khỏi cười lạnh, cầm kiếm trong tay, muốn phá tan ảo cảnh để cùng Công Tôn Bất Bại quyết đấu xinh tử!
Đang lúc chú ngữ của hắn còn chưa ra khỏi miệng, xung quanh chợt chấn động kịch liệt, dưới chân như là bị động đất, khiến hắn khó lòng đứng vững.
Xích Long đột nhiên há miệng rống to, hai cánh giương ra, mở rộng bằng cả đại sảnh, sau đó nhẹ nhàng vỗ, bay lên không trung, khiến trần nhà sụp xuống, ngay cả mặt đất ngăn cách cũng bị đổ xuống.
Xích Long phát uy, sơn địa đều rung chuyển!
Toàn bộ cả đỉnh núi Cự Sơn, cũng đang kịch liệt chấn động. Đám quân sơn trại vừa mới đổi ca về nghỉ, liền bị cơn chấn động này làm cho tỉnh lại, ngã lăn cả xuống đất, trợn mắt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.
Đám quân khác đang đóng ở đỉnh núi cũng bị hiện tượng này làm cho kinh hoảng kêu lớn, không biết là xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Sa tướng quân đang suất lĩnh một đám quỷ vệ vây quanh chém giết tàn nhẫn Công Tôn Bất Bại, muốn lấy mạng của hắn, cứu chủ nhân, đột nhiên lại chứng kiến cảnh này, hắn không khỏi kinh hãi, vội vàng dùng truyền tâm thuật liên lạc với Lý Tiểu Dân, hỏi xem bây giờ như thế nào.
Càng khiến bọn họ bất ngờ chính là dưới mặt đất đã xuất hiện một cái động rất lớn. Bên trong cái động này, có mười người toàn thân đầy máu, đang nằm rên rĩ trên mặt đất. Mà diện mạo của họ, lại chính là những đầu lĩnh bị đồn đại là đã bị xử tử.
Nhìn thấy những huynh đệ ngày xưa, bây giờ lại xuất hiện trước mắt, tất cả đám đầu lĩnh sơn trại cùng với lâu la thủ hạ đều trợn mắt há mồm.
Đại đội nhân mã, mỗi người cầm một cây đuốc, ánh lửa chiếu đến tận trời, khiến hình ảnh Lý Tiểu Dân đang dần hạ xuống từ trên không trở nên rõ ràng, khiến ai cũng nhìn thấy hắn.
Dưới chân núi, hai đội quân đang chuẩn bị chém giết nhau đều ngừng bước, tất cả ngửa mặt lên trời, trong lòng vừa kinh hoàng vừa lo sợ, ai cũng không nhớ là mình còn phải chém giết địch nhân.
Giữa bầu trời đêm mờ mịt, một thiếu niên tuấn tú cầm bảo kiếm trong tay, chậm rãi hạ xuống từ trên trời, ánh mắt nhìn xuống đại quân dưới núi, rồi đột nhiên chứng kiến vị mỹ nữ tướng quân dưới chân núi, hắn nở nụ cười, quả thật xứng danh mỹ thiếu niên đương thời, thấy vậy trong lòng mọi người đều há mồm trợn mắt, không khỏi cảm thấy tự ti.
Trên mặt đất, Tằng tướng quân thừa dịp đánh lén thành công, khuôn mặt dữ tợn, vác linh đao thật lớn đứng trước mặt Công Tôn Bất Bại, hiện tại Tằng tướng quân đang giơ cao linh đao, muốn kết thúc tính mạng hắn!
Công Tôn Bất Bại nằm trên mặt đất, hấp hối nằm đó, ánh mắt đầy oán độc nhìn lệ quỷ bên cạnh mình, thì thào rên rỉ: "Được lắm, quả nhiên là kế hoạch tốt! Trước dùng tiểu quỷ để hấp dẫn chú ý của ta, làm ta tưởng rằng ngươi chỉ có ngần đấy thực lực, sau đó thì đột nhiên đánh lén một kích toàn lực…hắc hắc, nếu không phải bần đạo vốn bị trọng thương từ trước, lại vừa phải phân tâm để ý thần long trên trời, vậy tên tiểu quỷ người, làm sao có thể dả thương được bần đạo cơ chứ?"
Tằng tướng quân cũng không thèm nói gì với hắn, đang muốn mạnh mẽ đánh xuống, đột nhiên hắn lại nhìn thấy trên đỉnh đầu Công Tôn Bất Bại, xuất hiện một tiểu đạo nhân toàn thân lấp lánh ánh hồng, chui ra cười đầy oán độc, sau đó thân thể nhanh chóng bay về phương nam.
Tằng tướng quân thầm kêu không ổn, định đánh vào đạo hồng quang, nhưng mà không thể đánh trúng đạo hồng quang, đành phải trơ mắt nhìn nguyên anh của Công Tôn Bất Bại chạy trốn.
Tằng tướng quân chỉ biết cảm thán, cũng không làm gì được nữa, đành phải chém thủ cấp của Công Tôn Bất Bại, cầm trong tay sau đó phi nhanh lên bầu trời, quỳ gối trước mặt Lý Tiểu Dân, đem thủ cấp đầy máu đó, hai tay trính lên!
Trừ Lý Tiểu Dân ra không ai nhìn thấy linh thể của hắn, mọi người ở xa chỉ có thể trông thấy, một cái thủ cấp đầy máu tự nhiên bay lên không trung, bị thiếu niên mỉm cười cầm trong tay, giơ cao lên rồi quát lớn: "Thủ cấp của Công Tôn Bất Bại đã ở đây!"
Thanh âm trong sáng dễ nghe, lại được quán nhập tiên lực cường đại, truyền khắp trong đêm tối. Đám người nghe thấy thanh âm như vậy đều không nhịn được toàn thân run rẩy, một đám người bên triều đình thì lại rung rẩy vì vui mừng!
Đại quân được triều đình phái tới chinh phát đám phản loạn, lập tức nhìn lên bóng dáng tiêu sái phiêu dật của Lý phó soái, trong lòng xuất hiện một cỗ sùng bái vô cùng.