Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 71 : Hành vi chính nghĩa (2)

Ngày đăng: 20:17 19/04/20


Tay Lý Tiểu Dân không kiêng nể gì mà dò xét vào trong cung trang* của thiếu nữ, chẳng chút kiêng dè vuốt ve ở trên thân thể mềm mại không chút tì vết, lướt qua tiểu phúc bóng loáng bằng phẳng, dò thẳng vào giữa chân ngọc, chỉ cảm thấy lông tuyến ướt át, biết nàng đã động tình, không khỏi mừng thầm, động tác trên ngón tay, lại càng trở nên điên cuồng phóng đãng.



Thính Cầm kinh ngạc kêu lên một tiếng, đôi tay ngọc không khỏi đè hai vai Lý Tiểu Dân lại, nhìn hắn ngượng ngùng mê loạn, muốn bảo hắn không nên sờ loạn, nhưng lại không hề có khí lực, chỉ có thể há miệng chốc chốc thở dốc, không nói được lời nào.



Nhìn môi anh đào của nàng run rẩy, trong lòng Lý Tiểu Dân đại động, môi anh đào cười hì hì hôn lên, đẩy thân ngọc của thiếu nữ ngã lên giường, tiếp đó xé mạnh cung trang, từ ba xuống hai, thuần thục cởi quần áo, lộ ra thân thể tuyệt vời thuần khiết như ngọc.



Lại nhìn Thính Cầm, cũng đã thần chí mơ hồ, vẻ mặt đỏ ửng, nằm trên giường không hề nhúc nhích. Lý Tiểu Dân cười hì hì, bò lên trên giường, ghé vào người Thính Cầm, bắt đầu ở trên thân ngọc thiếu nữ không kiêng nể hôn lên khắp người.



Thính Cầm thấp giọng rên rĩ, nằm ngửa trên giường, cảm giác một cổ xúc động kỳ quái trước bộ ngực sữa dâng lên, đầu lưỡi trong hàm của thiếu niên, lại di chuyển tới nơi khác. Mà tay hắn, lại càng không có quy củ, vuốt ve đùi ngọc trắng như tuyết, lưu luyến ở song phong mềm nhẵn dùng sức ngắt vài cái, chuyển tới giữa chân ngọc, động tác bắt đầu thuần thục.



Tiếng rên rỉ của Thính Cầm, càng lúc càng lớn, ngượng ngùng sợ hãi ngập tràn trong lòng, không biết như thế nào lại đột nhiên biết thành dạng này. Vốn bản thân chỉ là muốn kéo gần quan hệ với Tiểu Dân Tử, ai ngờ lại trở thành là hắn đẩy mình ngã lên giường, trắng trợn khinh bạc. Mà làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy, khiến bản thân sau này, như thế nào lại dám đối mặt với hắn đây?



Mặc dù ngượng ngùng không thôi, nhưng khoái cảm trên người lại dồn dập kéo tới, làm cho tâm hồn thiếu nữ của Thính Cầm có một cổ tư vị không nói nên lời không ngừng dâng lên. Chẳng lẽ nói, đây chính là cảm giác "đối thực" sao? Thính Cầm nhịn không được vươn tay ngọc, ôm đầu thiếu niên áp chặt vào bộ ngực sữa của mình, lại bắt đầu run giọng rên rỉ.



Lý Tiểu Dân khẽ cắn nụ hoa thiếu nữ, nghe tiếng rên rỉ thở dốc của nàng, dần dần kịch liệt hơn, cho đến khi nàng rít lên một tiếng, hai tay ôm chặt lấy mình, hai cái đùi đẹp cũng kẹp chặt tay mình, như là hận không thể bẻ gãy nó.



Bàn tay ma quỷ của Lý Tiểu Dân cũng không đồng ý dừng lại, động tác lại càng kịch liệt vô cùng, giống như gió thổi lốc cuốn, khiến cho Thính Cầm chảy nước mắt mãi, ôm lấy hắn, run rẩy không thôi, cả tâm hồn thiếu nữ, giống như rơi vào trong sóng biển dào dạt dữ dội, chỉ có thể bất lực chịu đựng ngọn sóng điên cuồng đánh thẳng tới.



Rất lâu sau đó, Thính Cầm mởi thở lại như bình thường, sụt sùi khóc, rúc vào trong nửa ngực trần của Lý Tiểu Dân, run giọng nói:



"Tiểu Dân Tử, ngươi như thế nào lại lợi hại như vậy, khiến cho người ta…"



Lý Tiểu Dân cười hì hì, cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, cười nói:



"Thính Cầm tỷ tỷ, khiến cho nàng như thế nào a?"



Mặt Thính Cầm đỏ như hoa đào, rúc vào trong lòng hắn, nửa ngày không nói. Hồi lâu mới ngẩng đầu lên, nhìn mặt hắn ngượng ngùng, khẽ thở dài:



"Đã bị ngươi làm thành bộ dạng này, thiếp thân bây giờ đã là người của ngươi rồi, ngươi sẽ không phụ lòng tỷ tỷ, có phải hay không?" Truyện được copy tại



Lý Tiểu Dân cười thầm trong lòng nói:




Ánh mắt của nàng, không tự chủ được mà rơi xuống hạ thân của Lý Tiểu Dân, càng nhìn càng thấy kỳ quái, ỷ bản thân là tỷ tỷ của hắn, vươn tay ra, nắm lấy cẩn thận sờ soạng, chỉ cảm thấy lông tuyến cứng rắn trơn dính, còn đang run nhẹ, không khỏi sợ hãi nhanh chóng rút tay ngọc lại, nhưng trong tâm hồn thiếu nữ lại càng tò mò hơn.



Trong lòng Lý Tiểu Dân sảng khoái vô cùng, nhưng cũng không dám biểu lộ ra, hai tay hai chân đeo bám chặt ở trên người nàng, giống như vô vĩ hùng* gắt gao cuộn lấy nàng, ghé tới người nàng khóc nói:



"Tỷ tỷ tốt, ta đây là bị quỷ mê hoặc!"



Hắn ôm lấy Trường Bình công chúa khóc kể lại, chỉ nói gần đây có quỷ xuất hiện, pháp lực cường đại vô cùng, biến bản thân thành dạng này. Hơn nữa nữ quỷ kia còn đang cố hấp thụ dương lực của mình, hại bản thân dương khí suy kiệt, không quá mấy ngày sẽ chết, không còn biện pháp, chỉ có thể tìm đến Thính Cầm nhờ giúp đỡ, cố gắng hấp thụ sinh khí trên người thiếu nữ, tránh cho âm khí bám trên thân, đi đời nhà ma.



Vì để tăng độ thuyết phục, hắn thầm vận tiên lực, ở trên cánh tay in một đồ án nữ quỷ mặc bạch y, trông rất sống động, lau cũng không sạch.



Trường Bình công chúa túm cánh tay hắn duỗi ra, thấy vậy liền tò mò, nhổ nước miếng dùng sức lau mạnh, nhưng vẫn không thể xóa đi đồ án sống động này, nhìn đồ án nữ quỷ trên tay hắn giống như đang nhìn mình mỉm cười, trong lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi, mới tin những gì Tiểu Dân Tử nói là thật.



Ngẩng đầu thấy Thính Cầm ở góc giường khóc, Tiểu Dân Tử lại nhìn mình rất tội nghiệp, rõ ràng hai người này vô lực phản kháng, Trường Bình công chúa liền nhân cơ hội bớt xén, bàn tay cầm vật cứng rắn kỳ quái nọ trên người hắn, ngạc nhiên nói:



"Chính là cái này sao? Nữ quỷ kia làm thế nào đến, cho ngươi thứ dài kỳ quái này?"



Lý Tiểu Dân nghẹn ngào, bàn tay đè tay ngọc của nàng lại, hướng dẫn cẩn thận, để nàng giúp mình cầm đưa lên đưa xuống, khóc nói:



"Ta cũng không biết. Do ta bên trong gặp quỷ, nàng lại pháp lực tối cường đại, ta luyện tiên pháp nhiều năm như vậy, vẫn không đấu lại nàng! Theo như nàng nói, cung nữ thông thường có thể khiến ta chết chậm vài ngày, cũng không thể diệt tận gốc âm khí trên người ta. Trừ khi là công chúa cành vàng lá ngọc, có thể cùng ta luyện công, ta mới có hi vọng thoát khỏi tử nạn. Nhưng tỷ tỷ nàng xem, ta một tiểu thái giám, thân là nô tài thấp kém, nào dám có loại suy nghĩ sai lệch này đối với các vị công chúa điện hạ? Cũng chỉ còn biện pháp xin các vị cung nữ tỷ tỷ giúp đỡ, để miễn cưỡng lưu lại mạng sống!"



Nói tới đây, đã tính toán xong, tranh thủ lấy Nguyệt Nương ra gánh trách nhiệm, thay mình đỡ giúp tội danh.



Trường Bình công chúa nghe, ở trong lòng đã có một cổ ghen tuông dâng lên, miệng cong lên huy động đôi bàn tay trắng như phấn, gõ mạnh trên đầu hắn một cái, trách cứ nói:



"Ngươi làm sao dám gây ra loại chuyện này đối với cung nữ! Hừ, thành thật mà nói đi, ngươi đã hủy hoại bao nhiêu cung nữ rồi?"



Lý Tiểu Dân quả thật cũng không hại qua bao nhiêu cung nữ, lập tức chỉ đem số người đếm sơ rồi rút lại, nói đường đường chính chính:



"Chỉ một người! Nhưng nữ quỷ kia nói có lẽ không sai, ta cùng Thính Cầm có làm một lần rồi, nhưng hình như sinh khí cũng không tăng thêm bao nhiêu, tiếp tục như vậy, ta có thể sẽ chết!"