Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 79 : Vạn quỷ tập kích thành (2)

Ngày đăng: 20:18 19/04/20


Trong cung Đại Đường, các quỷ hồn chưa đầu thai chuyển thế cũng bị thu phục, đa số là nữ quỷ làm tỳ nữ của U Nhi các nàng, trốn ở trong phế điện, hoặc là rải rác ở trong các phòng thất theo dõi phi tần, cung nữ trong cung. Bây giờ ở trong cung kinh hoàng trốn lủi, phần lớn đều là quỷ hồn thị vệ và thái giám đã qua đời, đang vâng lệnh tuần tra ở trong cung, bị Độc Giác Quỷ đuổi theo, một tay một người, cắn nuốt hai quỷ hồn mặc quần áo thị vê, bọn thị vệ thỏ đế bên cạnh Lý Ngư thấy vậy, cả người run rẩy không ngừng.



Độc Giác Quỷ ăn tim cực nhanh, vừa ăn vừa mở miệng cười to, bầu không khí âm trầm khủng bố, bao phủ cả cung đình.



Ăn xong hai gã thị vệ, hắn ở trong cung chạy như điên, cố ý từ trên đầu Lý Ngư chạy qua, hai cái đùi dài đầy lông nhảy qua đỉnh đầu Lý Ngư, Lý Ngư sợ đến độ kêu lên một tiếng, cơ hồ ngất ngay tại chỗ.



Ở phía trước, một quỷ hồn ngẫu nhiên nhìn thấy Độc Giác Quỷ móc trái tim cô gái ra, đang kinh hoảng muốn tránh đi, lại bị Độc Giác Quỷ nhìn thấy, đuổi nhanh tới, bàn tay chộp lấy nàng, lên tiếng cười cuồng dại nói:



"Tới đúng lúc lắm! Ta thích ăn nữ quỷ nhất, hôm nay vào trong cung rồi, nhất định ăn một trận thống khoái mới được!"



Đại Nhi kinh hoảng khóc rống lên, nàng mấy ngày nay đều ở bên trong cung thất của Trường Bình công chúa, cùng nàng thoải mái nói chuyện phiếm, không nhận nhiệm vụ gì cả. Hôm nay tình cờ đi ra, lại bị Độc Giác Quỷ nhìn thấy, không khỏi làm cho nàng bi thán, vận mệnh chính mình thật quá khổ!



Một đôi độc thủ của Độc Giác nắm chặt hai tay nàng, dùng lực xé mạnh, đột nhiên cảm thấy trên tay căng thẳng, không ngờ lại không thể xé tiểu quỷ hồn yếu đuối mảnh mai này ra, không khỏi kinh ngạc, trừng mắt nhìn nàng nói:



"Nhìn không ra, thứ tiểu quỷ nhỏ nhoi như ngươi lại có thể thực thể hóa, xem ra phải dùng lực mạnh mới được!"



Hắn ngưng tụ lực ở song chưởng, dùng sức xé mạnh, Đại Nhi đau đến độ lớn tiếng khóc rống, lòng ngập tràn sợ hãi, biết lực lượng bản thân còn quá yếu, căn bản không thể đấu lại với lệ quỷ này, chỉ sợ hôm nay sẽ bị hắn đập vụn, ăn sạch.



Đang lúc không còn hy vọng, đột nhiên nghe được ở phía xa một giọng nói rõ ràng, có người lớn tiếng quát:



"Tiểu quỷ lớn mật! Còn không mau buông ra!"



Đại Nhi xoay người nghe được lời ấy, chỉ cảm thấy một cổ mừng như điên dâng lên từ đáy lòng, khóc rống lên, đưa mắt nhìn ra phía xa.



Ở phía xa, một thiếu niên mặc áo quần bó sát người, khoác áo choàng rộng thùng thình, hông đeo lợi kiếm, phóng nhanh như bay đến, trên gương mặt thanh tú anh tuấn, tràn đầy vẻ cấp bách hoảng sợ cùng sát khí nổi giận.




Chỗ hoàng cung Đại Đường, gió lạnh bi thảm, sương quỷ tràn ngập, vô số oan hồn lệ quỷ, đang chém giết lẫn nhau, tràng diện chấn nhiếp trời đất.



Ở không trung, bọn quỷ hồn điên cuồng vung linh đao quỷ trảo, chém giết lẫn nhau, mặc dù hơn phân nửa không có linh thể hiện thể, nhưng tiếng quỷ khóc, đủ để khiến khắp cung từ trên xuống dưới, ruột gan lạnh lẽo vạn phần.



Tiến công đến đây, đều là thuộc hạ ở phương Bắc của U Minh Sát Vương, rất nhiều lệ quỷ là hắn mang từ ngoài thành tới, dưới sự huấn luyện của hắn, hung tàn dũng mãnh, điên cuồng kêu gào, giống như từng ngọn thủy triều mạnh mẽ đánh vào Kim Lăng.



Mà phụ trách thủ vệ, lại là quỷ hồn thị vệ, thái giám trong cung, dưới sự ra lệnh của các thủ lĩnh, liều chết ngăn cản, không cho quỷ hồn ngoài cung trùng sát vào.



Hai bên quỷ hồn, chém giết lẫn nhau, chỗ chiến đấu thảm liệt, hơn xa lúc quân đội loài người chém giết trên chiến trường.



Ngoài cung lệ quỷ ngày càng hung ác, sau một trận chém giết lung tung, gào thét xông thẳng vào trong cung, tìm kiếm thủ lĩnh quân địch ở khắp nơi, gã thái giám biết tiên thuật kia. Khắp cung một vùng hỗn loạn, khiến gió cát lấp trời, bàn chén bay loạn, phi tần công chúa các cung sợ đến độ, cùng các cung nữ ôm nhau một chỗ thút thít rơi lệ, run rẩy sợ hãi không thôi.



Ngay lúc bọn lệ quỷ trùng sát đến giữa hoàng cung, khắp nơi hỗn loạn, một tiếng gọi to trong trẻo, đột nhiên vang lên. Ở đỉnh cung điện phía trước bọn quỷ, một thiếu niên đứng hiên ngang, cầm trong tay Tinh Oánh Nhận, niệm pháp quyết, lớn tiếng quát:



"Tiểu quỷ to gan! Có ta ở đây, kẻ nào dám liều mạng?"



Tiếng nói trong trẻo này, truyền khắp cả cung đình, phi tần công chúa các cung nghe xong, liền nhận biết, nghe ra là giọng nói của công công Tiểu Dân Tử, đều vui sướng cực độ mà khóc, chỉ mong vị công công có tiên thuật nổi danh này đại triển thần uy, tiêu diệt lệ quỷ, bảo vệ tính mạng già trẻ trong cung!



Lý Tiểu Dân sải bước như sao rơi, triển khai công phu vượt nóc băng tường, bay xuyên ở trên không của cung điện, trường kiếm giết vào trong chúng quỷ, lớn tiếng gào to, Tinh Oánh Nhận chém ra, bổ vào đầu lệ quỷ ở trước mặt, tiên lực trên thân kiếm lúc này chém những quỷ kia hồn phi phách tán, bi thảm kêu một tiếng, biến mất ở trong không khí.



--- ------



Chú thích:- Tinh Oánh Nhận: lưỡi kiếm trong suốt (tên thanh kiếm của Lý Tiểu Dân, theo mình nghe được thì dịch giả lúc trước dịch là thanh kiếm trong suốt, bây giờ mình sửa lại, sẽ gọi tên nó)