Nhật Ký Báo Thù

Chương 13 :

Ngày đăng: 22:59 22/04/20


Qua mấy ngày, Ngụy Vũ gọi điện thoại tới, cười nói: “Tiểu Tuyết, lần này rốt cuộc cậu học hành có tiến bộ rồi, không phải đứng nhất từ dưới lên nữa rồi”



Diệp Thiên Tuyết đang cùng Phó Hoài Minh vật lộn trong đống đề thi, nghe vậy liền thuận miệng hỏi: “Lần này xếp hạng bao nhiêu?” Ngụy Vũ cười hihi trả lời: “Hạng 428 toàn khối nha”



Im lặng một chút, Diệp Thiên Tuyết sửng suốt: “Tớ lại có thể xếp hạng giữa sao?” Ngụy Vũ ồn ào lên: “Tiểu Tuyết ra ngoài đi, chúng ta đi ăn mừng cậu”



Diệp Thiên Tuyết suy nghĩ một chút, quay đầu xin phép Phó Hoài Minh nghỉ hôm nay, liền đi ra ngoài cùng các bạn.



Vương Kỳ Ngọc không tới, vì vậy ba người tìm nơi ăn uống, ngồi một lát, thấy có đám người từ ngoài đi vào.



Diệp Thiên Tuyết đang nghe Ngụy Vũ nói chuyện, đột nhiên cảm thấy bên cạnh trầm xuống, một người liền xuất hiện trước mặt cô



“Chị, sao chị không đi học?” Liểu Phỉ Phỉ nhẹ nhàng hỏi.



“Cô cũng không phải không đi học sao?” Diệp Thiên Tuyết trả lời



“Thế nào, năm nhất không có thi được, cũng không muốn đi học, như vậy không thể được” Liễu Phỉ Phỉ nói



Nụ cười của cô không chút để ý, nhìn Liễu Phỉ Phỉ, trong mắt lại mang theo mấy phần ác ý: “Tôi không đi học nhưng cũng không chết đói được, nhưng cô không đi học, không phải phụ sự kỳ vọng của mẹ cô sao”



Liễu Phỉ Phỉ cắn môi, bất mãn không để ý đến, đối diện Diệp Thiên Tuyết nói: “Chị đang nói đùa đấy à, Em hôm nay ra ngoài có chút việc, cho nên mới không có đi học, Chị cũng đừng cúp cua nữa, nửa học kỳ rồi chị không đi học, còn tiếp tục vậy, nói không chừng sẽ bị lưu ban. Bác Diệp hình như vẫn chưa biết, nếu biết thì nhất định sẽ đau lòng”



Diệp Thiên Tuyết khẽ mỉm cười nói: “Cô nói, Ba tôi biết hay không biết?”



Liễu Phỉ Phỉ ngay lập tức chần chừ.



“Tiểu Tuyết?” Đang suy nghĩ tìm đề tài gì để khiêu khích Diệp Thiên Tuyết, liền nghe tiếng của Tăng Hàm người đang mang danh là bạn trai của mình gọi Diệp Thiên Tuyết, giọng vui vẻ làm cô ta giật mình.



Diệp Thiên Tuyết làm như tai điếc, nghiêng đầu cùng Ngụy Vũ nói chuyện: “lúc nào tổ chức tiệc sinh nhật của cô câu, nhớ gửi thiệp mời cho tớ nha”




Bữa tiệc diễn ra thật nhàm chán.



Luôn là những người đó, nói qua nói lại về chủ đề trang sức, cổ phiếu, mua bán, con cái.



Giống như đứng trong phạm vi, thỉnh thoảng đi qua lại.



Tăng Hàm cũng đến. Vốn anh muốn tới đây cùng Diệp Thiên Tuyết, nhưng trên đường lại bị Liễu Phỉ Phỉ chặn lại, làm nũng đi cùng cô ta làm bạn nhảy.



Diệp Thiên Tuyết cười một tràng, thuận thế kéo cánh tay Ngụy Vũ.



Đi qua hội trường, Diệp Thiên Tuyết đi tới ban công giải sầu. Ban đêm phong cảnh có chút mát mẻ, thổi trên mặt làm cho cả người cảm thấy thoải mái.



“Cô cũng ở đây” có một giọng nói truyền tới.



Diệp Thiên Tuyết quay đầu lại, nhìn có chút quen mắt, nhưng cũng không nhớ ra ai.



“Anh là….”



“Triệu Lẫm” Đối phương trả lời, đi lên phía trước, đứng đối điện với cô, “Người vẫn gọi em là chị, hận không thể lấy dao găm dâm em kia đang cùng người nam sinh em có cảm tình ở trên lầu. Có hứng thú hay không xem bọn họ đang làm gì?”



Ánh mắt đột nhiên lạnh buốt của Diệp Thiên Tuyết, trở nên sắc bén nhìn về phía Triệu Lẫm.



Chỉ chốc lát sau, cô lại thản nhiên cười: “có quan hệ gì với tôi?”



Triệu Lẫm hơi cười, giống như một con sói. Anh ta tiến lên một bước, ở bên cạnh Diệp Thiên Tuyết cúi xuống bên tai nhỏ giọng nói: “Vậy là tôi hiểu lầm rồi. Tôi cho là. Lúc trước em để cho Tiểu mập đem em dẫn đi, là vì khiến cho tất cả mọi người xem bọn họ đang làm gí. Tôi còn muốn, có muốn tôi giúp em một chút không, chuẩn bị đến lúc quan trọng nhất tiến tới”



Trong bóng tối, nụ cười của anh ta khiến toàn thân Diệp Thiên Tuyết toát mồ hôi lạnh.