Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ

Chương 22 : Cua đổ anh chàng cấm dục đeo kính (hết)

Ngày đăng: 14:38 30/04/20


Phong Quang cố ý ngoảnh đầu đi, giả bộ không để ý tới hắn.



Bạch Trí mỉm cười, đến gần đầu kia xích đu, nắm lấy tay cô: “Xin lỗi, hôm nay anh đến muộn.”



“Chắc chắn trên đường gặp được người đẹp nào nên quên luôn cả thời gian rồi.”



“Trên đường anh không gặp người đẹp nào cả, nhưng bây giờ trước mặt anh quả thật có một.”



Phong Quang vẫn không nhìn hắn, hừ một tiếng: “Dẻo mỏ.”



“Anh bị đuổi việc rồi.”



“Gì cơ?” Có kinh ngạc quay đầu lại, mới nhận ra hôm nay hắn không đeo kính.



Cuối cùng cô cũng chịu nhìn thẳng vào hắn, Bạch Trí đặt một nụ hôn lên trán cổ: “Công ty của Tống Mạch sắp không trụ được nữa rồi, vì vậy anh ta đuổi việc thư kí là anh đây.”



“Chỉ đơn giản vậy thôi sao?”



Hắn nghiêm túc suy nghĩ: “Có lẽ nguyên nhân chủ yếu là do anh gây nên khủng hoảng tài chính cho công ty.”



Phong Quang:“...”



“Sao lại nhìn anh vậy?”



“Anh nói rõ ràng đi, rốt cuộc là chuyện gì? Mấy ngày nay anh không cho em đến công ty, vì anh đã có tính toán từ trước rồi đúng không?”
Hắn gật đầu, nét mặt nãy giờ vẫn dửng dưng, lúc trước không thể nhìn ra sự giận dữ thù hận của hắn, bây giờ cũng không thấy sự thoải mái khi trả thù xong, hắn chỉ thản nhiên nói: “Xong rồi.”



“Vậy chúng ta...” Phong Quang rời khỏi ngực hắn, ánh mắt hơi mơ màng.



Bạch Trí cảm thấy bất lực với nỗi lo lắng của cô, hắn nâng tay cô lên: “Em xem đây là gì?”



“Nhẫn!?” Chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út của bàn tay trái cố tỏa sáng lấp lánh dưới ánh chiều tà ấm áp, Phong Quang xúc động đứng dậy: “Anh đeo cho em từ lúc nào vậy?”



“Lúc em không để ý đến anh.”



Thật ra thì, vừa rồi cố không để ý đến hắn, hắn đã nắm lấy tay cô làm gì đó rồi...



Bây giờ không phải là lúc nghĩ mấy thứ đó!



“Anh anh anh... anh đeo nhẫn cho em là có ý gì?”



Bạch Trí cũng đứng lên, trong đôi mắt đen như màn đêm tĩnh mịch của hắn phản chiếu sắc vàng của mặt trời lặn, nổi bật lên vẻ dịu dàng: “Ngoài cầu hôn ra, em thấy còn ý gì nữa?”



Phát triển quá nhanh, gương mặt Phong Quang đỏ bừng, một lúc lâu sau vẫn không nói lên lời.



“Một tiếng trước, hai mẹ con Tống Mạch đã đoạn tuyệt quan hệ vì Tống Mạch muốn kết hôn với Thu Niệm Niệm.”



Cô mù mờ: “Vậy nên?”



Bạch Trí kéo cô vào lòng mình: “Anh không thích thua Tống Mạch.”



“Chỉ vì lí do này...”



Cô còn chưa nói hết, đôi môi đỏ tươi đã được một nụ hôn nóng bỏng ngăn lại, không giống như trước đây, nụ hôn này kịch liệt hơn bao giờ hết, thậm chí cô còn cảm nhận rõ ràng cảm xúc trên cơ thể hắn, hắn có ham muốn với cô,



Đầu óc Phong Quang choáng váng, được rồi, dù chỉ vì lí do này, cô cũng đồng ý lấy hắn.