Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 127 : Hoài nghi

Ngày đăng: 11:15 30/04/20


“Em…” Triển Lệnh Nguyên có lòng muốn an ủi gì đó, nhưng thấy cô như vậy thì lại không biết nên nói gì mới phải.



“Anh Triển đã ăn xong rồi sao? Dùng cơm có ngon miệng không?” Cô ném khăn giấy vào thùng rác, xoay người lại bình tĩnh nhìn anh ta, đôi mắt sáng sau khi gột lệ vẫn còn hơi sưng đỏ, giọng nói cũng còn1chút khàn khàn, nhưng vẻ mặt lại không có bất kỳ biểu cảm gì: “Nếu không ngại, tôi muốn nghe về tin tức nội bộ mà anh vừa nhắc tới.”



Triển Lệnh Nguyên thấy hơi thất bại. Sức hấp dẫn đàn ông của anh ta ở trước mặt cô không hề có đất dụng võ.



“Em vì cậu ta mà không ăn được sao?” Biết rõ nhiều chuyện sẽ chọc8giận cô, nhưng anh ta vẫn không nhịn được mở miệng, vừa mở miệng đã tỏa ra mùi ghen tuông.



Nhưng Triệu Hàm Như không nổi giận như anh ta tưởng tượng, chỉ vô cảm liếc anh ta một cái: “Cuộc sống riêng tư của tôi không liên quan tới anh. Tôi chỉ muốn biết tin tức của dự án thu mua.”



“Sao lại không liên quan gì đến anh?2Khúc Nhạc là em họ của anh, cậu ấy đến nước Mỹ từ nhỏ, vẫn luôn ở trong nhà anh. Anh đã nhìn cậu ấy lớn lên, những chuyện này cậu ấy chưa từng đề cập với em à?”



Triệu Hàm Như bình tĩnh nhìn anh, chỉ hờ hững đáp lại bốn chữ: “Vậy thì sao chứ?”



Chuyện này quả thật cô chưa từng nghe Khúc Nhạc đề cập đến.4Nếu bọn họ còn ở cùng nhau, có lẽ cô sẽ phàn nàn với anh vài câu. Nhưng giờ thì hết thảy đều đã chẳng còn ý nghĩa, bởi vì trong cuộc sống của cô đã không còn sự tồn tại của anh, tất cả những người và việc có liên quan đến anh đều nhạt nhòa như vậy.



“Cậu ấy làm tổn thương em, anh có trách nhiệm thay cậu ấy xin lỗi em.” Triển Lệnh Nguyên chân thành nói.
“Chúng tôi nhất trí cho rằng bán khống cổ phiếu Feisu thì mới có lợi.” Trần Tử San tháo mắt kính xuống, không chút do dự đưa ra kết luận này: “Tenda tuyệt đối không đời nào bị thu mua thành công.”



Đây cũng là phân tích tràn đầy tự tin mà trước đó Triệu Hàm Như đã phân tích với bọn họ. Nhưng Triệu Hàm Như trước giờ luôn kiên quyết lại thấy do dự, lẳng lặng nhìn tư liệu trước mắt, không nói một câu. Từ sau khi cô biết Feisu thắng vụ kiện không tưởng ấy, cô bắt đầu hoài nghi quyết sách của mình.



“Nếu đã biết rõ đây là chuyện không thể nào thành công, tại sao Feisu lại kiên trì như vậy? Không tiếc lãng phí nhiều sức người sức của như vậy?” Triệu Hàm Như đứng dậy đi lại trong phòng họp, thử làm rõ đầu mối của mình: “Bọn họ đâu phải lũ ngu, tại sao phải làm chuyện này? Áp lực của các cổ đông rất lớn, đặt bao nhiêu tiền bạc vào việc không thể thành công, hội đồng cổ đông của bọn họ não bị úng nước rồi sao?”



“Feisu đã ngấp nghé Tenda từ lâu, muốn phát triển quy mô công ty thì thu mua Tenda là sự lựa chọn tốt nhất. Chúng ta cho rằng không thể, nhưng bọn họ là người trong cuộc, đầu óc xốc nổi là chuyện rất bình thường.” Mấy cái chuyên gia phân tích đều không cho là đúng, thị trường chứng khoán ngày nào chẳng có những người mất não làm ra mấy quyết sách buồn cười, chẳng phải bọn họ cũng lợi dụng sơ hở để kiếm tiền đó hay sao?



“Một người mất não thì có thể, nhưng cả một tập thể cùng bị mất não được sao?” Không hiểu sao, cô có trực giác chuyện này có nội tình khác.



“Vậy em quyết định là không tham dự?” Trần Tử San cảm thấy rất kỳ quái, Triệu Hàm Như luôn luôn là người rất quả quyết, rất ít khi có biểu cảm xoắn xuýt như vậy, nhất là khi cô còn bắt đầu hoài nghi quyết sách trước đây của mình, đây quả là chuyện trước nay chưa từng có.



Xem ra kể từ khi Khúc Nhạc rời đi, phong cách làm việc của cô cũng thay đổi rất lớn, cô trở nên đa nghi hơn, bi quan hơn.



Triệu Hàm Như xua tay: “Không, không. Để em suy nghĩ chút đã... Vụ này chúng ta vẫn có thể tiếp tục bán khống. Hiện trong khoảng thời gian này vẫn còn an toàn, có thể kiếm thêm chút đỉnh. Thịt muỗi cũng là thịt, dù có xảy ra biến cố thì chúng ta hẳn là vẫn có thời gian thong dong rời sân. Nhưng… Tôi muốn tất cả tài liệu có liên quan đến Feisu và Tenda, tất cả! Bao gồm cả lịch sử và hồ sơ nhân sự của bọn họ, còn cả tài liệu của tất cả nhân viên tham gia vào vụ thu mua này, cả văn bản pháp luật liên quan đến vụ thu mua này nữa, tôi muốn có tất cả! Trong thời gian này, Lý Lực, cậu chịu trách nhiệm theo dõi tất cả chi tiết liên quan tới dự án thu mua này, mỗi một thay đổi dù nhỏ đến đâu cũng phải báo cáo với tôi.”