Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 140 : Đoàn đội
Ngày đăng: 11:15 30/04/20
Ông Đường nở nụ cười, vỗ vai Khúc Tòng Giản, “Đứa con trai này của anh mạnh hơn anh nhiều. Cái này gọi là có lòng trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình cắm liễu liễu thành rừng.”
Khúc Tòng Giản có chút xấu hổ. Ông ta luôn xem Khúc Phong là người nối nghiệp, dốc lòng bồi dưỡng nhiều năm, kết quả bồi dưỡng ra một bạch nhãn1lang*.
* Bạch nhãn lang: là một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn. Lang, trời sinh hung ác, là biểu tượng của hung tàn lãnh huyết, cũng chính là không hiểu nhân tính, đặc biệt, con lang có "điếu bạch nhãn" thường hung tợn hơn cả. Bạch nhãn (mắt trắng), nghĩa là không có con ngươi không nhìn thấy gì, cũng như8không có con mắt, không thấy tính người.
Mấy năm qua, Khúc Phong luôn muốn kiếm một số tiền lớn để đánh bại Lý Tịnh. Vì vậy, anh ta đầu tư một lượng lớn tài chính vào thị trường dầu thô, không ngờ bị lỗ lớn.
Không muốn Lý Tịnh nhận ra sơ hở này, anh ta đành phải cố gắng bù đắp sai lầm, đổ tiền liên tục vào2lỗ thủng lớn. Kết quả, càng đổ càng lỗ, cuối cùng không thể nào che giấu được nữa. Đến ngày mọi chuyện bị phơi bày, công ty dưới tay anh ta lỗ 2 tỷ. Trong nhất thời, người người đến cửa đòi nợ, cổ phiếu rớt giá đến mức thấp nhất trong lịch sử, tất cả danh tiếng của Hồng Hải đều mất sạch.
Xảy ra chuyện lớn như4vậy, đương nhiên là Khúc Phong phải bị điều tra. Tuyên bố tin tức ảo, làm giả giấy tờ, thêm các loại giao dịch khác nữa, tổng cộng có sáu tội. Mọi chuyện đã được đưa lên mặt bàn, hình phạt của Khúc Phong chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Nếu tập đoàn Hồng Hải là tài sản riêng của nhà họ Khúc, thì Khúc Tòng Giản có thể dùng tiền nhờ cậy các mối quan hệ. Rất tiếc là không phải, chính phủ có 30% cổ phần trong tập đoàn Hồng Hải, hành vi của Khúc Phong vô tình gây ảnh hưởng đến tài sản của quốc gia. Cấp trên tức giận, làm sao có thể tha cho Khúc Phong, người có trách nhiệm trực tiếp trong chuyện này?
Lời trách mắng hôm nay của ông Đường khiến Khúc Tòng Giản hoàn toàn vứt bỏ ý định cầu tha thứ. Chuyện đã đến mức này rồi, nếu ông ta còn che chở cho Khúc Phong, thì có lẽ nhà họ Khúc sẽ vĩnh viễn mất đi tập đoàn Hồng Hải. Ông ta chỉ có thể kiên quyết đứng bên phía Khúc Nhạc, cố gắng sửa chữa chiếc thuyền lớn này.
Qua một lần thay đổi thay máu, tất cả mọi người trong tập đoàn Hồng Hải đều vô cùng bàng hoàng chờ đợi hành động tiếp theo của Khúc Nhạc. Đương nhiên, tác phong lạnh lùng sắc bén của anh sẽ không để cho bọn họ thất vọng. Anh đã mời vài nhân viên kế toán có uy tín ở bên ngoài về tập đoàn để kiểm toán hệ thống sổ sách.
“Nghỉ cái gì, tôi chỉ uống tách cà phê thôi, tôi còn chưa làm xong công việc nữa.”
“Thật mong được làm mấy công việc khác, ít nhất còn được ngủ.”
“Mỗi ngày đều phải làm, đúng là công việc như núi…”
“Khi nào mới chấm dứt cuộc sống này đây?”
“Nếu anh không chịu được nữa, thì cứ đi nói với boss. Anh có tin không, boss nhất định sẽ không giữ anh lại, còn có biết bao nhiêu người trong tập đoàn rình rập vị trí của anh đấy.”
Tất cả mọi người trong tập đoàn đều biết, team thư ký chỉ cần ở bên cạnh Khúc Nhạc mấy năm, thì sẽ được điều xuống các bộ phận và công ty con làm cấp trên. Đến lúc đó, bọn họ sẽ sống cuộc sống trên đỉnh núi, đây chính là một trong những nguyên nhân bọn họ đồng ý ở lại liều mạng.
“Tôi đã bắt đầu quen với cường độ công việc này rồi. Nghe nói lúc boss ở Mỹ, anh ấy cũng là một người cuồng công việc, lấy tăng ca làm niềm vui, xem phòng làm việc là nhà. Cho nên, đối với anh ấy mà nói, cường độ công việc thế này là bình thường.”
“Bây giờ anh ấy cũng xem phòng làm việc là nhà. Hình như từ khi về nước, anh ấy luôn ở trong phòng làm việc. Tôi làm việc bên cạnh anh ấy lâu rồi, mà còn chưa biết nhà của anh ấy ở đâu.”