Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 203 : Bất an
Ngày đăng: 11:16 30/04/20
“Người muốn làm việc lớn thì không câu nệ tiểu tiết. Tỏ ra rắn rỏi như thế với em làm gì? Nếu em có thể có cái khiến anh ăn bám thì cũng là vinh hạnh của em. Em cũng có ý đồ mà. Em am hiểu đầu tư nhưng quản lý công ty thì không biết nhiều. Triệu thị hiện nay đã bị Triệu Minh Vĩ làm rối tinh rối mù lên, thực chất đã nát bấy rồi.1Sau khi em đoạt Triệu thị về, giao cho ai cũng không yên tâm, chi bằng giao cho anh, nói không chừng có khi sẽ được cải tử hồi sinh.”
Cô nhận định từ góc độ chuyên môn. Triệu thị đã không còn bất cứ giá trị gì, nếu đưa nó ra thị trường thì cô chắc chắn sẽ không do dự cho nó về không. Một công ty như thế này giống như một chiếc thuyền mục, cuối cùng8sẽ từ từ chìm xuống đáy nước. Chỉ có đưa nó lên không hạm của tập đoàn Hồng Hải thì may ra mới cứu vãn được.
“Chúng ta kết hôn đi.” Trong lòng Khúc Nhạc đột nhiên bất an, có một cảm xúc muốn buộc chặt cô bên mình.
“Cái gì?” Triệu Hàm Như giật mình, rồi lập tức hiểu ra, bèn nghiêm trang gật đầu: “Sau khi kết hôn, cổ phần trong tay em sẽ chuyển thành tài sản của2hai vợ chồng, giao cho anh quản lý… Nhưng dù sao đây cũng là chuyện lớn cả đời… liệu như thế có vội quá không?
“Anh nhớ là anh đã từng cầu hôn, và em cũng đã đồng ý?” Khúc Nhạc cúi đầu nhìn cô, đôi mắt thâm trầm.
“Nhưng khi đó em cảm thấy chuyện đó còn xa…” Triệu Hàm Như cười gượng, không biết nên nói gì cho phải. Không phải là cô không yêu anh. Cô đã xác4định sẽ cùng anh đi đến cuối đời, nhưng…
“Anh cho em thêm thời gian, chuyện Triệu thị còn chưa giải quyết xong, công ty ở Mỹ cũng chưa bàn giao giấy tờ, bố mẹ anh cũng chưa chấp nhận em, em chưa muốn lắm.” Trước mặt anh, cô chưa bao giờ phải che dấu, lừa dối, trong lòng nghĩ gì sẽ nói ra như vậy.
Khúc Nhạc nhìn sâu vào mắt cô. “Em không cần để ý đến chuyện bố mẹ anh. Ngay cả anh mà bọn họ còn không chấp nhận được, em chỉ bị bọn họ giận chó đánh mèo thôi.”
“Cô Triệu, trong tình huống hiện nay, chúng tôi đề nghị cô và ngài Khúc nhanh chóng đáp trả. Những chuyện thế này càng che giấu thì người ngoài càng phỏng đoán sai lệch. Trước đây ngài Khúc từng tuyên bố mình có bạn gái trong buổi họp báo trình diễn thời trang, từ góc độ khác cũng cho thấy hai người đã là người yêu từ trước khi ngài ấy tiếp quản Tập đoàn Hồng Hải, đây chính là đòn phản kích mạnh nhất.”
Triệu Hàm Như làm việc trước giờ đều hào phóng, đã mời công ty PR thì phải mời công ty giỏi nhất. Công ty này có sức ảnh hưởng và năng lực phản ứng có tiếng trong giới. Người phụ trách trực tiếp liên hệ với cô là một chàng trai hơn ba mươi tuổi, tên là Tony Khương. Nghe nói anh ta có một phần tám dòng máu người Hoa, mặc dù bề ngoài là người phương Tây chính cống, nhưng có thể nói tiếng Trung lưu loát, cũng hiểu rất rõ tình hình trong nước.
Triệu Hàm Như cau mày: “Ra mặt đáp lại? Như vậy chúng tôi còn gì riêng tư nữa?”
“Nhân vật của công chúng không có nhiều bí mật đời tư…”
Triệu Hàm Như không nghĩ thế: “Chúng tôi cũng được coi là nhân vật của công chúng sao? Chúng tôi cùng lắm cũng chỉ là thương nhân bình thường thôi.”
“Cô Triệu, cô và ngài Khúc đều đã lên trang bìa tạp chí, vậy còn không được coi là nhân vật của công chúng sao? Cô đánh giá bản thân quá thấp rồi. Mỗi lời nói, hành động của hai người đều có thể bị phóng đại lên vô hạn. Cũng may hai người không phải minh tinh, không có đội paparazzi suốt ngày đi theo, chỉ cần đè chút sóng gió này xuống thì chắc sẽ không có vấn đề gì.”
“Có cần chuyện bé xé ra to như thế không? Chỉ là bài viết trên diễn đàn thôi mà. Cùng lắm thì tìm trang web kia, xóa topic đó đi là được.” Triệu Hàm Như buồn cười nói.
“Đây chính là điều tôi muốn nói với cô. Tối qua lúc xảy ra chuyện, chúng tôi đã thử liên hệ xóa topic. Nhưng dường như có người cố ý gây nên hành động lần này, bài vừa xóa đi thì lại nhanh chóng có bài khác xuất hiện. Không chỉ trên các trang web, diễn đàn lớn, mà trên mạng xã hội cũng đã xôn xao, thậm chí liên tục lên hotsearch.”