Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 223 : Tính sổ thu về

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Tay trái Triệu Hàm Như cầm một tấm ảnh, đây là do thám tử tư gửi đến, tổng giám đốc Nice đang vỗ vai Triệu Minh Vĩ, hai người cười đến xán lạn, nhìn qua có vẻ giống anh em tốt.



“Bắt đầu từ ông đi,“ cô búng nhẹ tay lên trán Thomson, khóe môi nhếch lên nụ cười trào phúng.



“Cốc cốc”, Triển Lệnh Nguyên gõ hai lần lên cửa kính, ra hiệu cho cô.



“Chuyện gì?” Cô đi ra mở cửa, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.



Triển Lệnh Nguyên có vẻ thăm dò nhìn cô. Anh ta không ngờ1lời mình nói với Khúc Nhạc lại bị cô nghe được. Nghe nói sau đó họ hủy hôn, trong lòng anh ta cũng thấy áy náy, luôn cảm thấy mình là nguyên nhân khiến họ như vậy, nên đã tránh mặt một thời gian dài.



Nhưng tránh mãi cũng không phải là cách, Triệu Hàm Như năm đó cũng vì chiến tranh lạnh chia tay Khúc Nhạc khiến bản thân trở nên người không giống người, quỷ không giống quỷ, bây giờ bọn họ trở nên như vậy, chẳng may cô ấy lại chĩa mũi giáo vào mình thì8phải làm sao?



“Gần đây vẫn tốt chứ?” Anh ta cẩn thận hỏi thăm.



“Phiền anh quan tâm, tôi rất tốt.” Cô mỉm cười, đối mặt với anh ta không lạnh lùng sắc sảo như trước đây nữa, “Anh tìm tôi có chuyện gì?”



Triển Lệnh Nguyên hoài nghi nhìn cô, nếu như không để ý đế mùi thù hận nồng nặc quanh người thì cô cũng coi như ổn, thậm chí thái độ với anh ta còn tốt hơn trước đây.



“À, tôi muốn hỏi một chút, cái đó, không phải trước đây hai người định kết hôn sao?” Triển Lệnh2Nguyên vòng vo một lúc, hỏi thẳng, “sao đột nhiên lại chia tay, không phải vì tôi chứ?”



“Vì anh?” Triệu Hàm Như kinh ngạc nhìn anh ta, không biết vì sao anh ta lại tự tin như thế.



“Không, không, tôi không phải có ý đó,“ Triển Lệnh Nguyên lúng túng, “Tôi vẫn biết mình biết ta, ý tôi nói là có phải do những lời tôi nói trong điện thoại khi đó...”




“Tử Dương, anh quản lý nhân sự, anh nói đi.” Khúc Nhạc đưa ánh mắt đến Từ Dương.



“Nghiêm Hiểu Văn tốt nghiệp đại học Oxford, sau khi tốt nghiệp đã tham gia cuộc thi tuyển dụng của Tập đoàn Hồng Hải, đứng vị trí thứ ba, được phân đến công ty Chứng khoán Hồng Hải làm việc.” Từ Dương nói đâu ra đấy.



“Trên lý lịch có nói chị cô ấy là ai không?” Giọng Khúc Nhạc không có bất kỳ lên xuống gì, nhưng khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.



Từ Dương không nói gì, Khúc Nhạc lại từ từ mở miệng.



“Nếu tôi nhớ không nhầm, chị họ của cô ta là Nghiêm Đình Đình là trợ lý đặc biệt của Khúc Phong, cũng là nhân tình của anh ta, điều này tôi có nói sai không?”



Bút trong tay Khúc Nhạc vẫn gõ theo tiết tấu cũ, mỗi nhát đều đập thẳng vào lòng họ.



BOSS đang tính sổ?!



Năng lực của bọn họ dù rất cao, nhưng Tập đoàn Hồng Hải là một con quái vật khổng lồ, bọn họ sau khi vào cũng khó tránh có liên quan đến phe phái, có thể là thân thích, bạn bè, ơn nghĩa, vân vân và vân vân, không dễ rũ bỏ trong chốc lát.



Nếu thực sự truy cứu, bọn họ ai cũng không khỏi liên quan.



“Tôi không có ý lôi chuyện cũ ra, bây giờ tôi cho mọi người một cơ hội, muốn đi theo tôi, thì từ bỏ hẳn những kẻ đang lôi kéo khác. Đây là cơ hội cuối cùng, hy vọng mọi người cân nhắc thật kỹ.” Khúc Nhạc ngừng gõ, bầu không khí càng thêm căng thẳng.



“Đương nhiên là theo anh.” Từ Dương là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, dứt khoát nói. Những người khác liền nhao nhao phụ họa theo. Ngay cả Nghiêm Hiểu Văn vừa rồi bị nhắc đến cũng thể hiện thái độ thận trọng.