Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 263 : Sách lược

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


“Cái gì gọi là sự thật? Nhà nước có xác nhận chưa? Cậu là tổng biên tập tuần san Tân Duệ, cậu phải có trách nhiệm với tuần san, không thể đẩy trách nhiệm lên tập đoàn được.”



“Tôi có thể tự mình chịu trách nhiệm, không có câu nào trong chuyên đề1là suy đoán chủ quan vô căn cứ, mỗi một câu viết đều do phóng viên của chúng ta chạy ngược chạy xuôi xác nhận, chúng ta chỉ đăng lên điểm đáng ngờ cho dân chúng biết, chứ không có kết luận gì cả. Thị phi đúng sai nằm trong lòng người,8tôi không hề có ý lấy lòng Triệu Hàm Như bởi vì quyền thế của cô ấy, tôi không thẹn với lương tâm của mình. Đăng hay không đăng là quyền của tổng biên tập tôi. Tôi chỉ hỏi ý kiến chị vì sự tôn trọng của mình, dù chị có đồng2ý hay không thì tôi cũng sẽ đăng bài. Tôi sẽ tự mình chịu trách nhiệm hậu quả!” Kha Tự Bình cắn răng nói, chuyên đề này do anh ta lựa chọn, phương hướng phỏng vấn và chỉnh sửa bản thảo đều do anh ta tự mình tham gia, kết quả lại4bị mắng là không đáng một đồng, anh ta nuốt không trôi cục tức này.



“Kha Tự Bình! Cậu dám nói chuyện như vậy với chị? Cậu có thể chịu trách nhiệm sao? Chịu cái gì? Từ chức bỏ gánh? Cậu có suy nghĩ đến vận mệnh của đám phóng viên dưới tay cậu không? Bọn họ có khả năng thất nghiệp vì quyết định qua loa này của cậu!” Tiết Giai Vũ không thể tin nổi nói.



“Chị, nếu bọn họ sợ thì bọn họ đã không làm ở tuần san Tân Duệ. Vì tìm hiểu tin tức, ngay cả nằm vùng bọn họ cũng dám làm, quên sạch sành sanh an toàn tính mạng của mình, thì làm gì quan tâm đến chuyện thất nghiệp hay không. Nếu tuần san Tân Duệ ngã, cùng lắm thì tôi kéo bọn họ đi làm we media*.” Kha Tự Bình ngang nhiên nói, trong lúc nóng lòng, ngay cả “Tiết tổng” cũng quên gọi.



* We media: nói dễ hiểu là công dân tuyên bố sự kiện mình tận mắt nhìn thấy, chính tai mình nghe thông qua mạng xã hội như blog, wechat, diễn đàn…



“Nếu cậu không phải là em họ của chị, thì chị thật sự không muốn quản cậu. Ngay cả chị cũng nghi ngờ cậu nhận tiền của Triệu Hàm Như, đám we media luôn hứng thú với việc đầu tư phiêu lưu của nhà tư bản, chẳng lẽ cậu và cô ấy đã đạt thành thỏa thuận gì đó?” Tiết Vũ Giai tụt hứng ngồi xuống ghế.



Thấy chị họ thỏa hiệp, gánh nặng trong lòng Kha Tự Bình nhẹ nhõm, anh ta cười nói: “Nếu tuần san Tân Duệ thật sự bị người ta chỉnh ngã, cả đám chúng ta không có cơm ăn, thì nhất định phải tìm Triệu Hàm Như đòi đầu tư.”



“Cậu đúng là tinh ranh. Triệu Minh Vĩ không có bản lĩnh gì, đắc tội thì đắc tội thôi, chẳng thể so sánh được với người trẻ tuổi nhiều tiền như Triệu Hàm Như, nhưng cậu phải chú ý đừng liên lụy đến người sau lưng ông ta, không cần viết các nội dung liên quan đến người đó.” Tiết Giai Vũ bất đắc dĩ cười, tròng mắt đảo vòng. Kha Tự Bình là một khúc xương cứng, chết sống không chịu đổi ý định, đành phải đi con đường đen, hoàn toàn đắc tội Triệu Minh Vĩ.
“Hừ, cậu đúng là đọc sách cho lắm rồi bị choáng váng.” Tiết Giai Vũ cười nhạo.



“Tôi biết rồi, là bởi vì quan hệ giữa Trần Kiều và cậu! Không đúng, nếu vì Trần Kiều thì sao chị lại không cho tôi đăng bài Triệu Minh Vĩ sửa chữa điều lệ công ty trái phép? Chắc chắn có Trần Kiều đứng sau chống đỡ cho Triệu Minh Vĩ!” Kha Tự Bình hồi hồn.



“Phản xạ hình cung của cậu thật là dài. Trước đây cậu kiên trì muốn làm chuyên đề về Triệu thị, chị còn cảm thấy lạ khi cậu học trò trí thức là cậu thông suốt, không ngờ tất cả đều do chị suy nghĩ nhiều, cậu vẫn ngốc như ngày nào.” Tiết Giai Vũ nói một cách đầy vẻ khinh bỉ,



“Ý của cậu thế nào? Em cảm thấy nên viết sâu một chút, xuyên thấu một chút, điều này cũng có lợi cho cậu.” Kha Tự Bình chỉ là phản ứng hơi chậm, chứ không phải là kẻ ngốc, biết chuyện này có lợi cho cậu mình, anh ta lập tức có hứng thú.



“Nói cậu ngốc, cậu đúng là ngốc. Ai cũng biết mối quan hệ giữa tuần san Tân Duệ và ba chị. Cậu vừa đăng bài nói Trần Kiều không đúng, ông ta sẽ lập tức trả đũa bằng cách nói chúng ta cố ý bôi đen ông ta. Cậu nghĩ rằng tạp chí chúng ta chỉ nói vài câu là có thể lật đổ ông ta sao? Cậu nghĩ đơn giản quá rồi!”



“Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải bỏ qua cơ hội tốt như vậy?” Kha Tự Bình không cam lòng hỏi lại. Anh ta cảm thấy chị họ của mình quá lạ, sao lại giúp kẻ thù che giấu chứ?



“Cái chết của vợ chồng Triệu thị có điểm đáng ngờ, nhưng lại không có chứng cứ rõ ràng. Chúng ta chỉ có thể chọc bên ngoài Trần Kiều, chứ không được làm quá mức, tuyệt đối không thể nhắm vào ông ta, ngay cả một chút ý tứ cũng không được để lộ. Đây là ý của ba chị.” Về chuyện này, Tiết Giai Vũ đã sớm bàn với ba cô ta, Hoàng Huy. Lão hồ ly Hoàng Huy đồng ý chống đỡ Triệu Hàm Như, sau đó thả cô ra cắn xé với Triệu Minh Vĩ, cuối cùng lôi Trần Kiều ra. Còn Hoàng Huy, đương nhiên là ông ta muốn đứng yên sau màn câu cá.