Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 277 : Tức giận
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
“Em thành ra thế này rồi mà vẫn còn tâm trạng nghĩ đến mấy chuyện đấy à?” Khúc Nhạc đau lòng đến mức phát cáu, “Đừng có tốn sức để nghĩ đến mấy việc này, anh sẽ bố trí hết, chẳng lẽ em còn không tin vào năng lực của anh?”
“Em nằm yên trên giường bệnh cũng rảnh mà. Bị thương tay chân thôi chứ có hỏng đầu hỏng não đâu anh. Mặc dù khủng hoảng tài chính chỉ diễn ra ở Mỹ,1nhưng nền kinh tế của cả thế giới cũng chịu ảnh hưởng theo, anh tự ý rời khỏi chỗ làm như thế không có vấn đề gì à?” Mặc dù mấy ngày qua Triệu Hàm Như hôn mê, nhưng cô vẫn biết là tình hình tài chính bây giờ không lạc quan cho lắm, anh nên ở trong nước trấn giữ mới phải.
“Đối với anh thì trời có sập xuống thì cũng chẳng sao hết, trong lòng anh thì em mới là người8quan trọng nhất.” Khúc Nhạc đáp lại không chút do dự, anh không hề có chút hứng thú nào với quyền thế và tiền tài, tập đoàn Hồng Hải đối với anh cũng chỉ là trách nhiệm mà thôi, chỉ đối với Triệu Hàm Như anh mới dốc hết mọi thứ ra để yêu thôi.
Sau khi biết cô xảy ra chuyện, anh ném hết sự tỉnh táo của bản thân lên chính tầng mây, làm gì có tâm trạng đâu mà thu xếp2chuyện trong tập đoàn, cũng may là nhóm trợ lý của Khúc Nhạc đều là tinh anh do chính tay anh cất nhắc, tạm thời mọi chuyện vẫn miễn cưỡng ổn định.
Trong lòng Triệu Hàm Như cảm thấy cực kì ngọt ngào, nhưng cô vẫn không khỏi lo lắng, “Em không sao rồi, nằm trên giường vài ngày là sẽ khá lên, hay anh cứ về trước đi.”
“Em đuổi anh đi à?” Khúc Nhạc sờ sờ mặt cô, có chút tủi thân, “Em4vừa tỉnh dậy đã nhẫn tâm đuổi anh đi ư?”
Người này biết giả vờ thật đấy!
Nhưng hết lần này đến lần khác Triệu Hàm Như lại chỉ chịu thua dáng vẻ này của Khúc Nhạc…
“Khụ khụ.” Triệu Hàm Như hắng giọng, “Đây là tạm thời lùi một bước để tiến mười bước mà…”
“Anh không muốn rời xa em một giây một phút nào cả, em phải ở trong tầm mắt của anh, một khắc không xa.” Khúc Nhạc nghiêm túc, “Anh sẽ không rời đi đâu cả, đến lúc vết thương của em khá hơn, có thể xuống giường được thì về nước cùng anh.”
Ánh mắt Khúc Nhạc đen kịt lại, anh lẳng lặng nhìn Triệu Hàm Như, khiến cô bỗng cảm thấy có chút chột dạ, “Không đâu, cả đời này em cũng đừng hòng thoát khỏi anh.”
Lời uy hiếp của anh hoàn toàn tháng thế soi với cô, cô phẫn nộ đến phát run lên, nhịp tim và huyết áp tăng vùn vụt, thiết bị giám sát nhịp tim lập tức báo động ‘tít tít’.
Nghe thấy tiếng báo động của máy giám sát, Giản Lịch lập tức dẫn mấy vị bác sĩ chạy đến, rõ ràng vết thương của cô đã ổn định rồi, sao đột nhiên lại xảy ra tình huống này?
Sắc mặt Khúc Nhạc cũng biến hóa, không khỏi cảm thấy hối hận, bây giờ cô không giống ngày xưa, thân thể cô cực kì yếu ớt, chọc giận cô lại càng ảnh hưởng đến sức khỏe của cô hơn.
“Sao vậy?” Không khí trong phòng bệnh cực kì quái dị, Giản Lịch nhìn Khúc Nhạc, lại quay sang nhìn Triệu Hàm Như, cảm thấy hai người quá khó hiểu, hôm qua vừa keo sơn gắn bó, hôm nay lại trở mặt rồi, giương cung bạt kiếm thế này, nếu Triệu Hàm Như không bị thương nặng thì chắc chắn sẽ nhảy lên đánh nhau với Khúc Nhạc.
“Cảm xúc không ổn định khiến huyết áp trở nên thất thường.” Một bác sĩ trẻ tuổi tiến lên quan sát trị số trên máy giám sát điện tâm đồ, từ khi mọi người bước vào, các chỉ số cũng từ từ giảm xuống, có nghĩa là chuyện này không liên quan gì đến vết thương của Triệu Hàm Như.
“Có chuyện gì thì từ từ nói, sao lại chọc từ Triệu Hàm Như? Cô ấy mới chuyển nguy thành an, cơ thể không khỏe chút nào, anh chịu khó nhịn cô ấy một bước, tâm tình cô ấy phải ổn định thì mới có thể sớm khỏi được.” Giản Lịch hàm ý sâu xa nói với Khúc Nhạc, tỏ rõ sự khó chịu của bản thân với anh.
Vốn dĩ Giản Lịch nghĩ Khúc Nhạc chiều chuộng Triệu Hàm Như như vậy, chắc chắn sẽ không để cô phải chịu chút tủi thân nào, nào ngờ bây giờ cô còn đang nằm trên giường bệnh mà anh còn dám chọc cho cô tức điên lên đến mức này, xem ra Khúc Nhạc cũng không thâm tình như anh ta nghĩ, với tư cách một người đàn ông, trước mặt người yêu đang bị trọng thương nằm liệt giường thì còn có chuyện gì không thể nhượng bộ để thỏa hiệp được à?
Khúc Nhạc cực kì hối hận, biết tính cô thế nào rồi, phải nhẹ nhàng thuận theo ý cô thì mới dỗ cô được, vừa nãy anh lại nóng nảy mất rồi, nếu đổi sang cách nói chuyện khác thì cô đã đồng ý rồi cũng nên.