Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ
Chương 284 : Ôm đùi
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
“Cảnh ca, anh đứng đực người ra gì vậy?” Âu Dương Hạo đi đến trước mặt anh, tỏ vẻ bất mãn: “Đã hỏi được là ai chưa?”
“Không phải người trong giới.” Trình Cảnh cười gượng với cậu ta. Âu Dương Hạo tỏ1vẻ không tin, tức giận nói: “Sao có thể chứ? Người ngoài giới nào có thể nổi tiếng được như vậy chứ? Vậy bọn họ chắc chắn là đã xuất đạo rồi.”
Trình Cảnh vẫn cười gượng: “Vấn đề là người ta không8muốn thổi, người đi lối VIP không phú thì quý, chưa hẳn liển đã thèm đặt giới giải trí ở trong mắt. Ngày mai chúng ta vẫn có thể lên hot search, nhưng chỉ sợ là không phải là bọn họ được2dựa hơi chúng ta, mà là chúng ta được hơi từ bọn họ.”
“Anh có ý gì?” Âu Dương Hạo thiếu niên đắc chí, lòng tự trọng cực cao, nghe anh ta dăm lần bảy lượt tỏ ra yếu thế như vậy, cậu4ta lập tức trở nên khó chịu. “Người ngồi trong chiếc xe vừa lái đi chính là Khúc Nhạc và Triệu Hàm Như.” Trình Cảnh thở dài, mơ hồ có chút tiếc nuối, nếu là bọn họ ra sớm một chút, nói không chừng còn có thể gặp mặt chào hỏi.
“Khúc Nhạc?” Mặc dù Âu Dương Hạo lăn lộn trong giới giải trí nhưng vẫn biết được các ông lớn trong giới chính trị và kinh doanh, huống chi vị này còn là nhân vật lớn tuổi còn trẻ mà đã có địa vị cao, Khúc Nhạc vốn là một truyền kỳ, bị anh cướp đi hào quang, mặc dù không cam tâm nhưng vẫn có thể chấp nhận được, có điều: “Vậy Triệu Hàm Như là ai?” “Cô ấy là vị hôn thê của Khúc Nhạc. Khúc Nhạc còn mua một hòn đảo tặng cô ấy đó...”
“Ồ, thì ra là cô ấy, em biết em biết...” Âu Dương Hạo xem thường nói, phần lớn người dân trong nước đều không có ấn tượng quá sâu sắc với Triều Hàm Như, biết đến sự tồn tại của cô cũng chỉ là bởi vì Khúc Nhạc chơi lớn mua một hòn đảo để cầu hôn cô.
“Cho nên cậu đừng để mình hết thời.” Trình Cảnh cười như không cười nhìn cậu ta. Âu Dương Hạo mặc dù tuổi nhỏ thành danh, nhưng thực sự quá ngây thơ, ở nơi như giới giải trí từ trước đến giờ đều là nâng cao giẫm thấp, chẳng lẽ cậu ta còn đòi anh ta phải trung thành ư?
“Cậu phải ngoan ngoãn nghe lời anh, anh sẽ không để cậu hết thời đâu, nếu cậu mà nổi giận mà nghe người khác xúi bậy làm liều, vậy thì khó mà nói được.” Trong mắt Trình Cảnh cất giấu chút mỉa mai. Sắc mặt Âu Dương Hạo càng khó coi hơn. Trình Cảnh chính là đang uy hiếp công khai, cậu ta tức anh ách, muốn quát vào mặt lão đàn ông khiến người ta buồn nôn này, nhưng cuối cùng vẫn không dám. Thái độ im lặng của cậu ta khiến Trình Cảnh cảm thấy hài lòng. Người đại diện không thể so với thư ký được, cũng không phải nơi trút giận của cậu ta. Bình thường anh ta có thể xuống nước mà dỗ dành Âu Dương Hạo, nhưng trên đại sự, cậu ta nhất định phải tuyệt đối nghe theo anh ta. “Triệu Hàm Như về nước rồi, tôi sẽ nghĩ cách liên hệ để gặp cô ấy một lần, đến lúc đó cậu thể hiện cho tốt vào.” Trình Cảnh đã bắt đầu tính toán nịnh bợ như thế nào. “Anh nói cái gì? Anh muốn tôi thể hiện như thế nào?” Âu Dương Hạo đỏ mặt, cảm thấy rất nhục nhã.
“Cái gì mà thể hiện như thế nào? Cái này mà cũng phải hỏi anh hả?” Trình Cảnh sửng sốt một lát mới ngớ ra, anh ta khó tin cười to: “Cậu nghĩ đi đâu vậy? Cậu cho rằng anh để cho cậu dùng mỹ nhân kế để lôi kéo cô ấy hả? Cô ấy và Khúc Nhạc sắp kết hôn rồi, còn có thể vừa mắt cậu chắc?”
Trình Cảnh thật sự cảm thấy rất buồn cười. Khúc Nhạc vừa trẻ trung vừa giàu có, đẹp trai lại trung tình, đặt anh và Âu Dương Hạo cùng một chỗ, người bình thường đều biết nên chọn như thế nào, huống chi với dung mạo của Triệu Hàm Như, nếu thật sự vừa mắt Âu Dương Hạo thì vẫn là Âu Dương Hạo được hời, vậy mà cậu ta còn làm ra dáng vẻ uất ức như thế, thật sự là điêu.
Lúc này, Triệu Hàm Như cũng không biết Trình Cảnh đã bắt đầu suy nghĩ để gà nhà đang hot tới nịnh bợ mình. Cô và Khúc Nhạc vừa mới ngồi lên xe, dáng vẻ có hơi chật vật, trong lòng vẫn còn sợ hãi liếc mắt nhìn nhau, cả hai không nhịn bật cười thành tiếng.
“Chúng tôi cũng thật là tai bay vạ gió.” Lui tới sân bay nhiều lần như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này, người đi lối VIP trước giờ không nhiều, trước đó hoàn toàn không ngờ sẽ trùng hợp đụng phải fan tới đón ngôi sao: “Lần sau chúng ta tới sân bay cũng phải học theo mấy ngôi sao, đeo kính râm mũ lưỡi trai gì gì đó, đèn flash thật sự rất chói.”