Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 306 : Bộc phát

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


“Có thái độ của Đường lão làm bảo đảm, anh dự định sắp tới sẽ tổ chức đại hội cổ đông.” Mấy ngày liên tiếp tăng ca lao lực khiến mặt anh thêm vài phần mệt mỏi.



Triệu Hàm Như mỉm cười, lời của anh đã sớm trong dự liệu của cô: “Chuẩn bị bức ép bọn họ đồng ý để em vào hội đồng quản trị ư?”



“Cũng không thể để bọn họ kéo dài không có điểm cuối như thế được nữa, chuyện này nhất định phải kết thúc. Nhưng bọn họ có thể sẽ gây khó dễ cho em, em1phải chuẩn bị tư tưởng cho tốt đó.” Giọng anh trở nên mềm mỏng hơn.



“Em đã sợ mấy chuyện gây khó dễ này bao giờ chưa?” Cô xem thường cười nói. So với việc gây khó dễ đao thật súng thật, cô sợ đám rắn chuột trốn trong bóng tối đột nhiên nhảy ra tới cắn cô một cái hơn.



Trong khoảng thời gian này, Triệu Tuyết Như vẫn luôn ngoan ngoãn trốn trong căn hộ nhỏ của mình nghỉ ngơi vì vừa phá thai, ngoại trừ Nguyệt tẩu ra, không có bất kỳ người nào từng tiếp xúc với cô ả,8tình trạng của cô ả yên bình.



Mà Nghiêm Hiểu Văn từ sau khi bị Khúc Nhạc gióng trống khua chiêng đuổi ra khỏi tiểu khu vẫn luôn sống chật vật. Dưới sự mớm lời ý của Khúc Nhạc, tin tức cô ta là bồ nhí của Trần Kiều được lan truyền nhanh chóng, mặc dù không bị đăng lên báo hay tạp chí, nhưng kiểu tin tức ai cũng ngầm hiểu như thế này càng gây tổn hại lớn hơn đối với Trần Kiều và Nghiêm Hiểu Văn.



Nghiêm Hiểu Văn có lẽ là không chịu được ánh mắt khác thường của2người khác, có lẽ là sợ vợ cả của Trần Kiều tới thủ đô tìm cô ta gây phiền phức nên không dám tham gia bất kỳ buổi tiệc nào, mà chỉ dám thuê một căn hộ phổ thông mà trốn tránh.



Người mặc dù đã trốn đi, nhưng những truyền thông đại V tiểu V liên hệ với cô ta lại không ít, nhất là mấy người trùm seeder, đó là đám người mà ngay cả phía chính phủ đều rất đau đầu chán ghét.



Mặc dù Triệu Hàm Như đã kêu Phương Minh nghĩ cách gây chút phiền phức cho đám4seeder, nhưng chuyện này lại không dễ dàng như vậy. Dù sao số lượng cũng quá khổng lồ, dùng với năng lực bây giờ của bọn họ không có cách nào để dẹp yên tất cả.



Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi biến động, chờ Nghiêm Hiểu Văn lại trồi lên làm loạn mới tính sau.




“Người nhà của mấy cổ đông khác cũng làm theo như vậy sao?” Từ Dương lập tức hiểu ý.



“Ừm.” Khúc Nhạc thuận miệng đáp, bọn họ ngu dại mất khôn, anh chỉ có thể phụng bồi tới cùng.



“Còn chuyện gì nữa không?” Năng lực hành động của Từ Dương luôn luôn tuyệt vời, cậu ta không lập tức xoay người đi làm việc luôn, khiến anh thấy hơi kỳ quái: “Có chuyện gì thì nói thẳng đi, ấp a ấp úng như thế không giống cậu.”



Mặt mày Từ Dương nghiêm trọng: “BOSS, vừa rồi trên internet tuôn ra một tin tức, Triệu Tuyết Như tham gia đường dây mại dâm, còn tuôn ra mấy tấm ảnh cô ta đến mấy buổi tiệc kiểu đó, tin này khiến cô Triệu cũng bị liên lụy.”



Trong dự liệu, Khúc Nhạc tiếp nhận điện thoại Từ Dương đưa tới, không chút biến sắc lướt tin trong một phút: “Dựa theo kế hoạch lúc trước, thông báo cho Lưu Kỳ khiến tất cả những này nhiễm virus, hack máy tính của tất cả các đại V truyền tin, công khai tất cả nội dung trong máy vi tính của bọn họ. Ngoài ra, thông báo cho Vương Bình, dựa theo kế hoạch ban đầu, thả tin tức ra ngoài, đợi lát nữa lại thảo luận sau.”



“Vâng,“ Từ Dương gật đầu, nhưng vẫn còn chút do dự, làn sóng bê bối này thế tới hung hăng, lại còn có ảnh chụp đi kèm, các tạp chí lớn đều đăng dẫn đến bùng nổ ồn ào, đến cả ảnh chụp Khúc Nhạc và Triệu Hàm Như đi chơi ở đại học thủ đô lúc trước cũng bị liên luỵ vào làm mưu đồ lớn, mặc dù biết bọn họ đều chỉ ăn nói bừa bãi, nói hươu nói vượn, nhưng có thể nhìn ra được đối phương không chỉ là có chuẩn bị mà đến mà còn là chuẩn bị một cú đánh gục bọn anh, quần chúng không rõ chân tướng thật sự rất có khả năng sẽ bị lừa: “Tôi lo những bê bối này sẽ tạo thành ảnh hưởng đến việc cô Triệu tham gia hội đồng quản trị lần này...”



Vụ bê bối lớn như vậy, đừng nói là chuyện Triệu Hàm Như gia nhập hội đồng quản trị, đến chuyện kết hôn với Khúc Nhạc cũng có thể xuất hiện biến số.



“Đừng lo, cứ bố trí theo kế hoạch ban đầu đi.” Khúc Nhạc bình tĩnh dùng tay ngăn lại lời còn ngỏ của cậu ta, dứt khoát xoay người rời đi.



Từ Dương bội phục nhìn bóng lưng kiên định của anh, bất kể gặp phải chuyện gì, anh đều chưa từng rối trí, thậm chí ngay cả phẫn nộ dư thừa cũng không có, phong thái dù Thái Sơn có sụp ở trước mắt mà sắc mặt vẫn không đổi không phải ai cũng có được.