Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 321 : Uy hiếp ngược lại

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


Giọng nói của Trình Tử Ngôn rất lớn, Khúc Nhạc ở cạnh Triệu Hàm Như cũng nghe thấy rất rõ ràng, sau khi nghe thấy hai chữ “Lý Tịnh”, ánh mắt anh lập tức trở nên buồn bã, cả người như bị áp suất thấp bao phủ.



Lại là bà ta...



Khúc Nhạc quan tâm1đến tình mẹ con, nhưng bà lại không hề có tình cảm với anh.



Triệu Hàm Như lặng người đi, chỉ biết có thể ngạc nhiên nhìn Khúc Nhạc, thật cô cũng nhận ra được, Lý Tịnh chắc chắn phải có vai trò gì đó trong chuyện này.



Mấy năm qua, Lý Tịnh bị trục8xuất khỏi bộ quản lý của Tập đoàn Hồng Hải, phải ở nơi xa xôi lạc hậu đến vậy, việc bà hận hai người thì Triệu Hàm Như hoàn toàn đoán được, nhưng đối với Khúc Nhạc mà nói, mẹ mình vì đoạt quyền mà không tiếc việc cấu kết với người ngoài2lại một lần nữa làm tổn thương anh, lần nào chuyện này cũng làm tổn thương anh...



“Mấy chuyện này hai đứa đừng lo, ông ngoại đã ra tay rồi, ông cho người dẫn Lý Tịnh từ châu Phi về, sau này bà ấy sẽ ngoan ngoãn ở nhà làm bà Khúc. Ông ngoại4còn dặn anh nhắn hai đứa một câu, dù sao thì Lý Tịnh cũng là mẹ ruột của Khúc Nhạc, cứ để lại cho bà ấy chút mặt mũi, Hàm Như không cần so đo chuyện cũ với bà ấy, mà Khúc Nhạc cũng đừng ra tay làm gì cả. Hai đứa cứ sống thật tốt, còn người xấu thì để ông làm cho.” Khả năng bắt chước của Trình Tử Ngôn rất tốt, nói giống hệt thần thái và giọng điệu của Đường lão.


“Được rồi.” Khúc Nhạc cười cười vén mấy sợi tóc của Triệu Hàm Như ra sau tai, vừa ôn hòa lại vừa dung túng.



“Sự an toàn của con bé nằm trong tay cậu đấy, cậu cũng biết là ông ngoại coi trọng con bé đến mức nào rồi, dù thế nào đi chăng nữa cũng đừng để con bé bị làm sao.Anh và Chấn Dương sẽ lập tức đến thành phố C, trước lúc đấy thì phải kiềm chế con bé, đừng có để nó xúc động rồi gặp chuyện đấy.” Trình Tử Ngôn bất lực nhắc nhở.



Khúc Nhạc nhướng mày, Trình Tử Ngôn và Lý Chấn Dương đích thân đến thành phố C, chuyện này nằm ngoài dự đoán của anh.



“Yên tâm đi, Hàm Như trước giờ chưa bao giờ hành xử theo cảm tính đâu.” Khúc Nhạc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Triệu Hàm Như, Trình Tử Ngôn vẫn chưa hiểu cô đủ rõ, nếu có đúng là loại người xúc động dễ bị chọc giận, thì sao có thể đi ra nước ngoài chịu nhục 10 năm được? Thời gian dài đằng đẵng như vậy, nhiều đau khổ đến thế mà cô vẫn có thể chịu đựng nổi, sao có thể không nhịn nổi thêm vài ngày nữa?



Triệu Hàm Như chỉ đang ép mọi người phải tốc chiến tốc thắng mà thôi, để hắt Trần Kiều xuống đài, cố đã chuẩn bị mọi thứ từ rất lâu rồi. Còn Đường lão thì lại mới bắt đầu, nếu vội vàng thì chắc chắn sẽ không thể triệt để hạ gục vị đại tướng này được, mà nếu không quật ông ta triệt để thì trong lúc thở dốc, có khi ông ta lại giống như kiểu qua gió xuân lại mọc, lại cấu kết được với cấp dưới của Đường lão cũng nên. Chẳng hạn như Trình Tử Ngôn, mặc dù anh ta là anh họ của cô, cũng đang đứng về phía cô, nhưng nếu Trần Kiều tung ra phần thưởng đủ hấp dẫn, thì liệu anh ta có phản bội lại có hay không?



Mặc dù đây chỉ là suy đoán, nhưng Triệu Hàm Như tuyệt đối không cho phép khả năng này tồn tại, cho nên phải ra tay với Trần Kiều, hơn nữa còn phải đánh cho ông ta không có cơ hội trở tay. Trong tay Đường lão chồng chất các loại tư liệu khác nhau, những tư liệu này là từ văn kiện báo cáo mà hôm trước Triệu Hàm Như giao cho ông, mặc dù vẫn còn rất nhiều chi tiết cần được xác minh lại thật cẩn thận, nhưng chỗ tài liệu này cũng đủ để làm cái cớ cho ông ra tay rồi. “Ông ngoại, Hàm Như quá to gan, ông khuyên em ấy đi.” Trình Tử Ngôn cười khổ nói, “Bây giờ em ấy lèm nhèm như vậy mà còn chạy đến thành phố C thật sự rất nguy hiểm...” “Nguy hiểm? Chẳng lẽ thành phố C thì không chịu sự kiểm soát của pháp luật?” Đường lão tháo kính xuống, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, “Để ông chống mắt lên xem, ai dám làm ẩu với con bé!”