Nhật Ký Sa Lầy Của Nữ Phụ

Chương 87 : Nổi tiếng

Ngày đăng: 11:14 30/04/20


“Anh nhớ em từng nói qua với anh, khi đó bố em bị bắt giam vì dính líu đến tội tham ô tài chính, nếu anh là Triệu Minh Vĩ thì chắc chắn sẽ nghĩ cách để khiến ông bị định tội. Như thế anh có thể danh chính ngôn thuận tiếp nhận cổ phần trong tay ông. Bố em chết bất đắc kỳ tử trong tù như vậy ngược lại sẽ khiến ông được miễn bị điều tra khởi tố, tội danh đương nhiên sẽ không thành lập, vì vậy cổ phần trong tay ông mới có thể lọt vào trong tay em. Điều này đã vượt khỏi tính toán ban đầu của Triệu Minh Vĩ, ông ta sẽ không đi nước cờ ngu ngốc này đâu.”



“Dựa theo mạch suy nghĩ ai được lợi thì em lại là người có hiềm nghi nhất. Mặc dù anh nói như vậy có lý nhưng vẫn là không thể nào xóa sạch hiềm nghi về ông ta được. Nếu mẹ em không phòng ngừa chu đáo đường lui cho em thì chỉ sợ em nếu không phải rơi vào trong tay Triệu Minh Vĩ thì cũng là bị Trịnh Kính khống chế rồi. Dì em bình thường cũng không hay qua lại thân thiết với nhà em, nên dù là Triệu Minh Vĩ hay Trịnh Kính thì đều không ngờ bố mẹ em đã sắp xếp tất cả những thứ bất ngờ vào thời điểm không thể ngờ như vậy. Nhưng dì em cũng từng nói Triệu Minh Vĩ chí lớn tài sơ, năng lực có hạn, chỉ bằng ông ta thì không thể nào gài bẫy bố mẹ em thành công được.” Mấy năm nay, cô không chỉ nhanh chóng phát triển bản thân, mà còn luôn nghĩ trăm phương ngàn kế tìm kiếm chân tướng.



Triệu Minh Hoành và Tống Du lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, lăn lội ở thương trường đã nhiều năm, có chiêu hèn kế bẩn nào mà họ không tránh thoát cơ chứ? Bọn họ tuyệt đối không phải hạng người có năng lực tầm thường. Với những gì Triệu Minh Vĩ thể hiện từ trước đến giờ, lão ta không giống loại người tâm tư kín đáo, có thể bày kế hãm hại tính mệnh của bố mẹ cô. Ngược lại, lão giống một con cờ bị người khác lợi dụng hơn.



“Mấy năm nay em vẫn cho người giám sát động tĩnh của nhà Triệu Minh Vĩ và Trịnh Kính nhưng vẫn không tìm được manh mối nào có giá trị. Em nghĩ có lẽ phải tìm điểm đột phá từ mấy người có liên quan đến vụ án năm đó? Mấy thám tử tư em tìm chỉ theo dõi mấy việc vớ vẩn thì còn được, nhưng muốn bọn họ qua lại với mấy bộ ngành liên quan thì bọn họ lập tức tỏ thái độ không đồng ý, đúng là nhát gan. Anh có thể giới thiệu cho em mấy thám tử có gan hơn được không?”



“Khó lắm, mấy người làm ăn kiểu này luôn giữ gìn mối quan hệ với mấy người trong bộ ngành. Em muốn bọn họ đi thăm dò mấy người đó thì đương nhiên là họ không chịu rồi. Ở trong nước anh cũng có mấy người bạn, để anh thử nhờ bọn họ hỗ trợ xem có thể tiếp xúc được với mấy người biết chuyện lúc trước không. Không nhất định phải là mấy người có liên quan đến vụ án, kể cả bọn họ có biết gì đó thì cũng không đồng ý mở miệng đâu. Ngược lại mấy người ít tiếp xúc với việc đó biết đâu lại đồng ý nói ra một vài chi tiết.”



“Thật tốt quá!” Chuyện rối tung rối mù qua tay anh xử lý liền trở nên tường tận hơn rất nhiều.



“Em đừng ôm hy vọng quá lớn, thể diện của anh chưa chắc đã lớn như vậy đâu. Chỉ có thể thử một lần thôi, chuyện có thành hay không vẫn là ẩn số.”



Triệu Hàm Như dựa đầu lên cửa sổ xe: “”Không sao, anh nói như thế lại khiến tâm trạng của em tốt hơn nhiều. Từ từ rồi sẽ đến! Đã đợi nhiều năm như vậy rồi, thứ em có cũng chỉ là kiên nhẫn thôi.”




“Công ty sắp có kế hoạch gì không?”



“Sắp tới chúng ta có định hướng phát triển mấy tiết mục giải trí, chúng ta mới khai quật được mấy người chế tác rất xuất sắc, thu nhập của quảng cáo trong tiết mục giải trí rất khả quan, tôi rất coi trọng...” Đỗ Như Tùng lải nhải báo cáo.



“Tôi vẫn luôn rất tin tưởng năng lực của Đỗ tổng. Tôi tin trong ngành giải trí rất ít người có thể làm tốt hơn ông.”



“Cô Triệu quá khen rồi...”



“Gần đây Triệu Tuyết Như có vẻ khá nổi trong giới giải trí nhỉ?” Triệu Hàm Như nói ẩn ý.



Với khả năng của Đỗ Như Tùng, dù không thể một ngày thu đấu vàng như cô, nhưng duy trì trạng thái sinh lời cũng là chuyện nhỏ. Dù sao thì trước mắt giới giải trí trong nước vẫn rất dễ kiếm tiền.



Vốn dĩ cô đầu tư vào công ty giải trí này cũng không trông cậy vào bọn họ có thể mang về được ích lợi là bao cho mình, mà tất cả hoàn toàn là vì Triệu Tuyết Như.