Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 3 :

Ngày đăng: 20:24 21/04/20


Editor: Linh Phan



Trên sàn còn sót lại mấy vũng máu màu đỏ sậm, không biết là của người hay là của tang thi, thông qua khe hở nhìn quét một vòng bên trong, từng đợt gió lạnh luồn vào theo khe cửa, căn phòng lộ vẻ u ám, giống đêm khuya ở bãi tha ma vùng ngoại ô, quỷ mị mang theo âm trầm... Giống như một giây tiếp theo sẽ lập tức xảy ra chuyện.



Vẻ mặt Đường Yên lạnh nhạt, ngẩng đầu nhìn mái hiên bên trên cửa phụ, tay vịn cửa sổ, thân hình giống như linh miêu không xương, thoăn thoắt bò lên, tay dán lên cửa phụ, nhẹ nhàng đẩy.



Kẽo kẹt...



Một tiếng mở cửa thanh thúy vang lên, một giây, hai giây... Không đợi Đường Yên thở phào trong lòng, trong phòng chớp lên một bóng đen: "Gào gào...", truyền đến hai tiếng kêu gào của tang thi, Đường Yên diê ndan le equys do oncăng thẳng trong lòng, trong tay không có súng ống, vẫn nên có mắt nhìn một chút. Lưu Thấm Nhã tự xưng là vô cùng yêu thương Đường Yên, nhưng ngay cả một khẩu súng cũng luyến tiếc cho cô... Nguyên chủ thật sự là ngu xuẩn đến đáng thương, rõ ràng như vậy cũng không phát hiện ra Lưu Thấm Nhã có mưu đồ khác!



Nhà máy chế biến thực phẩm là khu vực trọng điểm cần thanh lí, mấy cái bóng đen chập chờn này hơn phân nửa là tang thi du đãng tới sau đó, trong tay cô chỉ có một thanh đoản đao, một chọi một còn tạm được, bị vây công tuyệt đối chỉ còn đường chết... Chợt nhớ tới chai nước nhặt lên dưới đáy vực, cần phải tính toán thật tốt để có thể dẫn hết tang thi trong nhà máy chế biến thực phẩm đến.



Nghĩ một chút, đôi môi đỏ mọng khẽ gợi lên đường cong rét lạnh, nhìn về phía tang thi đang men theo hương vị huyết nhục lảo đảo đi tới, mạnh mẽ ném một khối sắt bên cạnh ra xa mấy chục mét: "Ầm!" Nhất thời, bầy tang thi trở nên rối loạn, gương mặt dữ tợn phát ra từng đợt gào thét, bên trong nhà máy chế biến thực phẩm cũng truyền ra vài tiếng rít gào, Đường Yên bĩu môi một cái, mừng rỡ trong lòng, quả nhiên, tang thi vô cùng mẫn cảm với âm thanh.



Lúc bước vào từ cửa phụ cô liền phát hiện trên đường cái phía đối diện có một hố to sâu gần bốn mét, bên cạnh mép hố còn sót lại tàn tích của thuốc súng, hẳn là lần thanh lí trước lưu lại, hố to cách nhà máy chế biến thực phẩm khoảng bảy mét, mở rộng cửa phụ ra, Đường Yên nhảy lên một cái, rơi trên mặt đất, dùng khối sắt liên tiếp gõ: "Bang bang..." Đường Yên khéo léo khống chế sức lực, tiếng động quá lớn rất có khả năng sẽ dẫn hết tang thi gần đây đến.
Đường Yên cũng không so đo, nhanh chóng quét sạch những thứ trên mặt đất, tất cả đủ loại đều cất kỹ!



"Bịch!"



"Bịch!"



...



Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng...



Gần, càng gần!



Nguy hiểm, một loại cảm giác sởn gai ốc luồn lên từ xương sống, Đường Yên không thèm nghĩ nhiều, ôm trái tim đang kịch liệt đập loạn tránh vào không gian, một bóng dáng khổng lồ chớp lên một cái rồi biến mất trước mắt...