Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế
Chương 41 :
Ngày đăng: 20:25 21/04/20
“Phải bao lâu mới đến được Chương Hóa?” Không biết tại sao Đường Yên vẫn luôn cảm thấy không an tâm đối với quốc lộ 107 vì vậy cô cầm lấy bộ đàm, hỏi Hạ Dĩnh ở bên kia.
Hạ Dĩnh cúi xuống, mở bản đồ ra nhìn cột mốc hai bên đường, vẻ mặt có chút thận trọng: “Nếu thuận lợi thì khoảng ba tiếng nữa...”
Vậy nếu không thuận lợi… tất cả mọi người đều hiểu được ngụ ý trong câu trả lời của Hạ Dĩnh, dù sao đây là tận thế ở, làm gì có chuyện thuận lợi hoàn toàn được, xem ra còn phải giữ vững tinh thần và cảnh giác hơn nữa. Khi rời khỏi căn cứ thì mỗi một chiếc xe có mười người, sau khi chiến đấu với Ba Hành Giả ở Đông Mộc thì người dưới trướng Hạ Dĩnh đã chết bốn người, dị năng giả được chiêu mộ chết một, chỉ trong một trận chiến ngắn ngủi mà đã tổn thất năm người làm cho nhiệm vụ lần này bị che phủ bởi những bóng ma dày đặc, toàn bộ đoàn xe đều bị bao phủ một tầng mây đen.
Hạ Dĩnh trả lời xong thì Đường Yên không nói gì nữa, lặng im cảnh giác bên ngoài.
“Chị Yên, phía trước có gì đó kì lạ.” Miêu Trạch phanh gấp, hai mắt hoảng sợ nhìn quốc lộ phía trước.
“Hả?” Nghe tiếng Miêu Trạch, Đường Yên quay đầu nhìn sang, lúc này ánh mắt của mọi người trong xe đều mở to, hoảng sợ nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Đường Yên phản ứng nhanh nhất, dùng mấy tia sét bổ thẳng xuống, sau đó đứng dậy cầm bộ đàm, quát lớn vài tiếng: “Đàn chuột biến dị bậc một, dốc toàn lực ra tay.”
Lôi điện của Đường Yên cộng thêm năng lượng tinh thần càng thêm sắc bén, giống như là một hàng rào điện khổng lồ, ngăn cản đàn chuột biến dị đang muốn lao lại chỗ những chiếc xe.
Đúng vậy, trên quốc lộ dày đặc chuột biến dị dữ tợn, mỗi con đều nhe răng nhếch miệng, phát ra tiếng gào thét bén nhọn, đôi mắt màu đỏ máu mở to tham lam nhìn đoàn người Đường Yên, có những con chuột biến dị sơ cấp lộ ra xương trắng, tản ra mùi hôi thối nồng nặc, răng nanh sắc bén lộ ra ngoài, khi chạm vào lôi điện thì bị cháy khét phát ra tiếng xèo xèo.
“Một đàn chuột biến dị bậc một?” Cả người Hạ Dĩnh run lên, sắc mặt trắng bệch. Lúc trước cô tiếp nhận nhiệm vụ thanh lí tuyến đường từ thành phố Thanh Ninh đến thôn Hoàng Bắc của nghiệp đoàn dị năng giả thì bất ngờ gặp một đàn chuột biến dị, toàn quân bị diệt, ngoại trừ cô thì không còn người nào sống sót... Vì sao trên quốc lộ lại xuất hiện đàn chuột biến dị? Rốt cuộc là thế giới này bị sao vậy?
Hình Liệt Phong liếc nhìn Hạ Dĩnh mặt trắng bệch sau đó tầm mắt dừng ở đàn chuột chi chit không thấy được đầu cuối trước mặt, xem ra hang ổ của đàn chuột biến dị này ở gần đây nên chúng nó mới xem quốc lộ 107 trở thành địa bàn của mình, khó trách suốt dọc đoạn đường này đều không gặp phải tang thi lợi hại, hóa ra nguyên nhân tại đây.
Bậc một? Cấp bậc của tang thi và thú biến dị giống nhau, nhìn đàn chuột biến dị dữ tợn, anh ta tò mò làm sao mà Đường Yên là có thể biết được cấp bậc của đàn chuột biến dị này, tuy nhiên bây giờ không phải là thời điểm tò mò cái này. Dị năng giả có thực lực càng mạnh thì cơ hội sống sót trở về căn cứ càng lớn, ngoại trừ rất nhiều thiết bị ở tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181 thì vật tư của nhà họ Lôi ở tòa nhà Thuận Phát, thành phố Thanh Hải, anh ta cũng không muốn buông tha, chỉ cần lấy được nhóm vật tư của nhà họ Lôi ở thành phố Thanh Hải kia thì khỏi phải lo sau này không thể đứng vững ở căn cứ.
Chuột biến dị không ngừng tuôn ra, Giang Ly, Mạnh Lộ nhanh chóng sử dụng dị năng, lập tức bảy tám tường đất mọc lên ngăn cách giữa mọi người và chuột biến dị. Quân nhân bắt đầu bắn phá đám chuột biến dị không sợ chết muốn trèo qua tường đất.
“A!” Cao Phong rên lên một tiếng, thời điểm chuột biến dị xuất hiện thì gã muốn xoay người chạy về sau nói cho Lưu Thấm Nhã biết nhưng không ngờ tốc độ của chuột biến dị quá nhanh, trong chớp mắt đã đuổi đến sát nuốt, trong lúc vội vã Cao Phong dùng dị năng muốn ngăn cản chuột biến dị đang há mồm định cắn mình nhưng không ngờ đột nhiên hai bên xuất hiện thêm mấy con chuột biến dị, con chuột biến dị trước mặt bị gã chặn lại nhưng lại bị những con chuột hai bên cắn vào cẳng chân.
Hình Liệt Phong là dị năng giả cấp bốn nên cảm nhận rất nhạy bén, Lưu Thấm Nhã vừa dứt lời thì Hình Liệt Phong lập tức tập trung tinh thần lực khóa chặt góc đó, sau đó bóng người mạnh mẽ lướt qua như một mũi tên rời cung, bay vút không trung, tinh thần lực hóa thành vô số mũi tên nhọn mang theo sát khí đè ép!
“Chít…chít.... “ Chuột biến dị kêu chói tai, tiếng kêu cắt qua chân trời làm màng nhĩ mọi người đau đớn.
Đường Yên dùng chân đạp vào tường đất phía sau để mượn lực nhảy lên, lộn nhào trên không trung mấy vòng sau đó đáp xuống trên mui xe gần đó, từ trên cao tập trung nhìn bốn phía, sau đó không có chần chừ mà tung người vào không trung sau đó để rơi tư dọ, tay nắm chặt thanh kiếm sắc bén chém vào chỗ mà Hình Liệt Phong vừa mới tập trung tinh thần lực để khóa chắt.
Chuột biến dị hệ tinh thần không nghĩ tới động tác của Hình Liệt Phong và Đường Yên nhanh tới như vậy, nên trong lúc Hình Liệt Phong tập trung tinh thần lực để tấn công thì kêu to, muốn lợi dụng một tích tắc đó để chạy trốn.
Không ngờ đường chạy trốn lại Đường Yên chặn lại, thanh kiếm sắc bén mang theo lôi điện, chỉ trong nháy mắt đã chặt chuột biến dị đã bị chém đứt mảng thịt bên trái. Hãy đến diễn đàn để đọc truyện nhanh nhất và ủng hộ editor. Đường Yên tấn công từ không trung nên không có cách nào để thay đổi tư thế, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn chuột biến dị hốt hoảng chạy trốn. Ví nó đã bị thương nên không có cách nào duy trì ảo thuật được nữa, đàn chuột bị chuột biến dị hệ tinh thần che giấu dần dần lộ ra, mọi người trong tường đất lập tức thấy rõ đàn chuột ở bốn phía, sau đó sắc mặt đột ngột thay đổi!
“Chạy rồi hả?” Hạ Dĩnh hỏi.
“Ừ! Chắc chắn là vẫn còn ở quanh đây nhưng không có biện pháp xác định vị trí.” Đường Yên tiếc nuối trả lời.
“Nó dùng tinh thần lực để che giấu mình, tất cả chỗ này đều là chuột biến dị, căn hoàn toàn không có cách nào phân biệt được.” Hình Liệt Phong nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ. Bị một đàn chuột biến dị như vậy để mắt, thật sự là quá nguy hiểm, không ai biết bọn nó sẽ xuất hiện để đánh lén bọn họ lúc nào, phải mau chóng tìm ra con chuột đầu đàn và giải quyết nó, bọn họ không có nhiều thời gian cũng không có nhiều sức lực để dây dưa với nó.
Hạ Dĩnh suy nghi một chút sau đó ngẩng đầu nhìn phía Lưu Thấm Nhã, nói: “Lưu Thấm Nhã, vừa rồi làm sao cô có thể tung tích của phát hiện chuột biến dị?”
Lúc Hạ Dĩnh hỏi câu này thì ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Lưu Thấm Nhã, vừa rồi nếu không có Lưu Thấm Nhã lên tiếng nhắc nhở thì ngay cả Hình Liệt Phong cũng không tìm thấy được dấu vết của chuột biến dị.
Sắc mặt Lưu Thấm Nhã thay đổi, đây là năng lực có được khi cô ta hấp thu huyết châu trong bình sứ trắng ở cấm địa Miêu Trại kia, huyết châu đó không chỉ khiến cô ta thức tỉnh dị năng chữa khỏi mà còn có khả năng cảm ứng tang thi và thú biến dị, cô ta có thể dễ dàng nhìn thấy được từng cọng cây ngọn cỏ trong phạm vi năm mươi mét, vốn cô ta không muốn để lộ năng lực này ra ngoài sớm như vậy, dù sao ở tận thế có nhiều át chủ bài thì chính là có nhiều hơn một cái mạng, nhưng vừa rồi là bất đắc dĩ vì chuột biến dị đã chọn mục tiêu là cô ta, nếu không lên tiếng nhắc nhở Hình Liệt Phong về dấu vết của chuột biến dị thì như vậy người bị thương kế tiếp sẽ là cô ta.
Sau khi thức tỉnh dị năng chữa khỏi thì thân thể của Lưu Thấm Nhã suy yếu đi không ít, tuy rằng vẫn có thể sử dụng dị năng hệ thủy nhưng thân thể lại yếu đi rất nhiều, không cách nào chiến đấu ở cường độ cao được nên cho dù cô ta có thể nhận thấy được nhất cử nhất động của chuột biến dị thì cô ta cũng không có cách nào trốn thoát khỏi công kích của nó nữa.
Thấy vẻ mặt thay đổi của Lưu Thấm Nhã, khóe mắt Đường Yên giật giật, chẳng lẽ đây cũng là hào quang của nữ chính? Cô nỗ lực tu luyện Khô mộc quyết, rất vất vả mới có thể làm cho phạm vi dò xét của tinh thần lực từ hai mươi mét biến thành năm mươi mét nhưng Lưu Thấm Nhã không làm gì cả mà vẫn có thể cảm nhận được thú biến dị tồn tại...