Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 73 :

Ngày đăng: 20:25 21/04/20


Đài khí tượng xây theo kiến trúc hình thoi, bên trong ngăn cách với bên ngoài bằng một lớp thủy tinh công nghiệp, lúc này tang thi bị nhốt bên trong đang há miệng gào thét, giương nanh múa vuốt muốn phá vỡ cánh cửa thủy tinh đó ra để ăn một bữa cho no nê. Ở phía trước đại sảnh có một tên tang thi đang bị trói chặt vào bàn tiếp tân, cả người nó cứ vặn vẹo giãy giụa mang theo sự thèm khát đối với máu thịt.



“Đây chính là trung tâm khí tượng ở huyện Ninh Viễn, nơi cục khí tượng lấy tin tức dự báo thời tiết, đoán trước khí hậu, sự ảnh hưởng của thời tiết với cuộc sống, theo dõi và dự báo khô hạn, dự phòng sấm sét, nông nghiệp khí tượng và rất nhiều hạng mục khác phục vụ cho cuộc sống và công việc.” Ngô Tiếu Tiếu giới thiệu, trên khuôn mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo, tuy nhiên khi nhìn thấy đám tang thi đang kêu gào bên trong đài khí tượng thì cảm xúc trầm xuống.



Ông ngoại Ngô Tiếu Tiếu làm ở đài khí tượng này vì vậy cô đã từng tới đây rất nhiều lần, hơn nữa cũng quen biết với không ít viên chức làm việc bên trong, sau khi cô tốt nghiệp thì định về nơi này thực tập nên sau khi tận thế bùng nổ cô liên tục thuyết phục đám người Lưu Quần đến huyện Ninh Viễn kỳ thực là vì muốn đến xem thử ông ngoại, bà ngoại như thế nào, tuy nhiên có vẻ như cô đã tới hơi trễ...



“Tang thi bên trong có thể thoát ra ngoài này hay không?” Đám người Niếp Đang nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm đàn tang thi đang bị nhốt trong đài khí tượng, trên khuôn mặt hiện lên kinh hoảng, cực kì bất an nhìn mấy người Đường Yên.



Sau khi Lưu Quần đã nói rõ thân thế của mình thì Việt Kỳ không thể bỏ mặc được. Các thế lực quân khu trung tâm đều kiềm chế lẫn nhau nhưng không thể triệt tiêu nhau nên cho dù Việt Kỳ có nắm được nhược điểm của nhà họ Lưu ở trong tay thì vẫn chưa đủ để làm lung lay căn cơ của nhà họ Lưu được. Các lão bên kia cũng dặn dò Việt Kỳ trong khoảng thời gian này hãy cứ ở lại căn cứ Thanh Long trước đã, chuyện sáo dọc không nên nóng vội.



Vì vậy Việt Kỳ chỉ có thể giữ những người này lại bên cạnh tuy nhiên cũng nhắc nhở bọn họ không được tùy ý đi lại nếu không thì đừng trách anh không để ý đến tình cảm và thể diện mà bỏ bọn họ lại đây. Cho dù đám thiếu gia, tiểu thư nhà họ Lưu có quyền thế lớn hơn nữa nhưng bây giờ tận thế, chết mấy người cũng chẳng phải là chuyện gì lớn cả.



“Đây là thủy tinh công nghiệp, tuy rằng không phải thủy tinh chống đạn nhưng mà vẫn có thể chịu được lực va chạm cỡ này vì vậy các cậu không cần lo lắng tang thi bên sẽ chạy ra ngoài.” Ngô Tiếu Tiếu cười châm chọc, khinh thường lườm Niếp Đang một cái, lúc trước hắn và Hoắc Tuấn đã hợp mưu với ý đồ đẩy cô vào đàn tang thi, chuyện đó cô vẫn chưa quên đâu. Chuyện này còn chưa có xong, sau khi trở về sẽ nói tiếp.



Miêu Trạch liếc mấy người này một cái rồi sau đó không để ý đến chuyện bọn họ cãi nhau nữa mà hìn chằm chằm bên trong đài khí tượng, ở căn phòng đọc sách sát bên đại sảnh có một cái bóng đen mơ hồ đang cuộn tròn, bởi vì bị rèm cửa sổ che khuất nên có chút nhìn không rõ nhưng Miêu Trạch vẫn luôn cảm thấy bên trong có một đôi mắt đỏ kè đang nhìn bọn họ chằm chằm. Cậu quay sang nhìn Đường Yên, nói: “Chị Yên, trong phòng đọc sách sát bên đại sảnh có cái gì đó là lạ, em vẫn luôn cảm thấy ở bên trong có cái gì đó đang nhìn chằm chằm chúng ta.”



Sau khi trải qua một khoảng thời gian tôi luyện thì sự ngây ngô trên gương mặt của Miêu Trạch đã sớm biến mất, thay vào đó là một là một người đàn ông mạnh mẽ, cao hơn một 1m8, khuôn mặt sáng sủa, hai mắt kiên định, hữu thần. Sau khi trưởng thành thì Miêu Trạch đã trở thành một người đàn ông cao ngất xuất chúng nhưng giờ phút cậu hơi cau mày, giọng nói không có vẻ chắn chắn lắm, Mạnh Lộ đứng bên cạnh nghe vậy thì lập tức đề cao cảnh giác, cậu hiểu rằng Miêu Trạch sẽ không bắn tên không đích.



Đường Yên phóng tinh thần lực ra, tinh thần lực theo lời nói của Miêu len lỏi vào trong phòng đọc sách thì thấy bên trong có một cái thi thể hôi thối, bên cạnh thi thể đó là một tang thi sơ sinh đang ẩn núp, tay chân của nó khô héo, cái đầu rất lớn, lưỡi dài chẻ ra như hình cái cánh, là Ba Hành Giả! Cả người Đường Yên hơi run rẩy. Vừa rồi lúc đứng ở bên ngoài đài khí tượng thì cô đã dùng tinh thần lực cẩn thận dò xét đài khí tượng nhưng lại không phát hiện ra tang thi sơ sinh này, vậy tang thi sơ sinh này từ đâu tới? Nếu không phải Miêu Trạch phát hiện có gì đó không đúng thì sợ rằng hôm nay bọn họ sẽ ngã một cú rất đau.




Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện thì Việt Kỳ quay sang nhìn Ngô Tiếu Tiếu đang được mọi người bảo vệ ở chính giữa: “Dụng cụ khí tượng ở tầng nào? Vị trí nào?” Giọng nói vốn luôn trầm ổn của Việt Kỳ lại mang theo sự rét lạnh và vội vã, đôi mắt đen sâu không thấy đáy ẩn chứa sức mạnh làm cho người ta không thể phản bác được.



“Ở tòa nhà phía Bắc, trong kho hàng ở lầu tám trên cùng. Theo dự định thì những dụ cụ này cuối năm nay mới được sử dụng vì nó vừa mới được nhập từ nước ngoài về, kỹ thuật trong nước không theo kịp nên không lập tức sử dụng ngay được.” Ngô Tiếu Tiếu chỉ vào con đường bên phái rồi nói tiếp: “Từ đây đi thẳng sau đó vòng qua cửa hông Thiên Đài chính là tòa nhà phía Bắc.”



“Hạ Bác, cậu ở lại đây, Giang Ly chuẩn bị xe còn Đường Yên đi theo anh.” Sau khi Việt Kỳ phân công xong thì không thèm quay đầu lại mà đi thẳng tới con đường ở bên phải dẫn tới tòa nhà phía Bắc, dọc theo đường đi hành động của anh cực kì sắc bén, quả quyết lại tàn nhẫn làm cho đám người Miêu Trạch đi theo phía sau không ngừng nuốt nước miếng, lúc nhìn về phía Việt Kỳ thì ánh mắt lóe sáng, quá mạnh mẽ! Thật sự không nghĩ tới lại có một người có thể vận dụng dị năng đến trình độ hoàn mỹ, đẹp đẽ tới tận cùng này.



Có sát thần Việt Kỳ ra tay nên Đường Yên vui vẻ đi theo phía sau, Buster bé bỏng lại bận rộn chạy qua chạy lại giữa mấy cái xác tang thi sau đó dùng móng vuốt sắc bén móc tinh hạch trong đầu mấy cái xác ra. Thấy cảnh này thì ánh mắt lạnh lùng của Việt Kỳ đảo qua Buster, đáy mắt hiện lên một chút khác thường, anh không ngờ động tác của Buster lại quá nhân tính hóa như vậy. Những hành động của Buster suốt đoạn đường này cũng làm cho đám người Miêu Trạch cảm thấy giật mình sau đó hận không thể nuôi một con thú cưng giống như vậy. Tuy nhiên sau khi bọn họ nhìn thấy Buster ra tay thì suy nghĩ này lập tức biến mất, nó mà là thú cưng à, rõ ràng là một con mãnh thú mới đúng. Chu Nhã lại rất có hứng thú với Buster, tuy nhiên ngoại trừ Đường Yên thì Buster không có hứng thú với người nào cả, nếu ai dám sờ nó thì bị cào một cái xem như còn nhẹ đấy...



Sau khi dị năng giả tiến hóa thì tố chất thân thể đều trở nên mạnh mẽ nhưng khi ở trước mặt Buster thì chẳng khác gì một miếng đậu hủ. Lần đầu tiên khi mọi người nhìn thấy Buster thì Chu Nhã không nhịn được xông đến, ngay sau đó trên cổ cô ta lập tức xuất hiện ba vết cào rỉ máu. Lúc ấy nếu không phải Đường Yên kịp thời ngăn cản thì chắc có lẽ Chu Nhã đã đi uống trà với thượng đế rồi!



“Rầm...” Việt Kỳ đá văng cửa kho hàng ở lầu tám ra, đúng là bên trong chất chống không ít dụng cụ khí tượng. Sau khi tiến vào thì anh lập tức bảo Đường Yên bỏ tất cả những thứ này vào không gian mà Đường Yên cũng không bỏ sót cái nào, trực tiếp chuyển tất cả kho hàng vào không gian của mình.



Lúc trước sau khi càn quét mạnh mẽ vang dội một phen thì bọn họ vốn định ở huyện Ninh Viễn thêm một chút nhân tiện thu thập một ít vật tư mang về nhưng sau khi Việt Kỳ lên tiếng thì ngay cả một phút nghỉ ngơi cũng không có mà mọi người đều phải lập tức lên xe trở về căn cứ Thanh Long.



Hạ Bác chép chép miệng, muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của Việt Kỳ thì cuối cùng cũng lựa chọn sáng suốt là nuốt tất cả vào trong bụng. Mặc dù ba không có nói rõ thân phận của Việt Kỳ nhưng sau khi nhìn thấy thái độ cung kính của ba đối với Việt Kỳ thì không khó để nhận ra bối cảnh của Việt Kỳ ở quân khu trung tâm không nhỏ, bây giờ nhà họ Hạ không thể so với trước được, lúc này hành động nên khiêm tốn, tránh cho đắc tội với người không nên đắc tội!



“Nếu như mọi người gặp Lưu Thấm Nhã thì hãy giữ lại mạng của cô ta.” Lúc Việt Kỳ nói thì tầm mắt luôn dừng lại ở trên người Đường Yên khiến cô cảm thấy trong lời nói của anh có hàm ý gì đó. Cô hơi kinh ngạc sau đó cau mày vì không rõ tại sao Việt Kỳ lại đột nhiên nói những lời nói này, cô chần chờ một lúc nhưng sau đó vẫn gật đầu đồng thời âm thầm suy nghĩ tại sao chuyện này lại liên quan đến Lưu Thấm Nhã rồi?