Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 101 : Nhận thức thị giác hố anh trai

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Sau khi nghỉ một lúc, cơn giận dữ của Bạch Húc Thần cũng vơi dần đi. Cậu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu, nói: “Thôi vậy, cứ để cái đầu lừa của nó bình tĩnh đi đã, cho miệng khỏi phun toàn phân dọa đến em gái tao. Tao đưa em gái về trước đây, về nhà muộn quá không tốt.”



“... Vậy được, đi cẩn thận nhé, lát nữa liên lạc qua điện thoại.” Làm đội trưởng mà phải dính vào một đống vấn đề trẻ con thế này, cậu chàng đội trưởng cũng thấy rất bất đắc dĩ.



Bạch Húc Thần không ngồi xe buýt nữa mà ôm Tiểu Tịnh Trần chuẩn bị đến ga bắt chuyến tàu điện ngầm trở về.



Ga tàu điện ngầm cách Kim Ngọc Mãn Đường hơi xa. Dù sao cũng không gấp, Bạch Húc Thần coi như đang đi dạo phố. Tiểu Tịnh Trần trợn hai con mắt to tròn xoe, tò mò quan sát người đi qua đi lại nơi đô thị sầm uất. Bỗng nhiên, bé chớp mắt một cái, quay đầu nhìn lại đầy nghi hoặc.



Bạch Húc Thần dừng bước, khó hiểu hỏi: “Em sao vậy?”



Tiểu Tịnh Trần gãi cái đầu đầy tóc tơ mềm mại, nói với vẻ không chắc chắn: “Hình như em nhìn thấy cái chú lấy mất ví tiền của anh kia rồi.”



Bạch Húc Thần hơi ngẩn người, kinh ngạc hỏi: “Thật sao? Em không nhìn nhầm chứ?”



Tiểu Tịnh Trần phồng má, chân mày xoắn lại: “Anh cả, anh phải tin em, trí nhớ của em rất tốt.”



Bạch Húc Thần: “...” Cái đồ ngốc xem một tấm bản đồ một trăm lần vẫn không nhớ nổi thì không có tư cách khoe khoang trí nhớ của mình.



Bạch Húc Thần sáng suốt không tiếp tục xoắn xuýt lấy vấn đề này, cậu trực tiếp chuyển đề tài: “Tên trộm ví đó đi về hướng nào rồi?”
Kể từ sau khi biết Hàn Hùng và con trai Bạch Hi Cảnh là bạn bè, tâm tư của Hàn Diễm liền sống dậy. Hết lần này đến lần khác, cô ta nỗ lực lợi dụng mối quan hệ giữa hai đứa bé để lôi kéo kết giao với Bạch Hi Cảnh. Nhưng đáng tiếc là Bạch Hi Cảnh đối với chuyện của con gái cưng nhà mình đã nắm rõ như lòng bàn tay, căn bản sẽ không chịu gặp người phụ nữ có ý đồ riêng. Hết lần này đến lần khác đều gặp trắc trở, thậm chí phải chịu nhục nhã và sự châm chọc khiêu khích từ một số quản lý nữ cấp cao trong công ty của Bạch Hi Cảnh, Hàn Diễm cảm thấy trái tim thiếu nữ yếu đuối của bản thân đã phải chịu vết thương không có cách nào bù đắp được. Cô ta phải trả thù, trả thù người đàn ông vô tình vô nghĩa đã làm tổn thương cô ta. Thế là cô ta mới gợi ý cho Hàn Đức.



Hàn Đức là một gã công tử bột tiêu chuẩn nhưng lại không có thiên phú “thức thời” của con nhà giàu thật sự. Hắn ta vốn sợ Bạch Hi Cảnh nên không dám động tới Tiểu Tịnh Trần, người đã bóp nát cổ tay hắn. Nhưng dưới sự kích động, xúi giục và khích tướng của Hàn Diễm, cuối cùng hắn ta cũng không nhịn được, trong lòng dâng lên ngọn lửa giận căm ghét, quyết định trả thù Tiểu Tịnh Trần, nhân tiện cũng cho Bạch Hi Cảnh xem ít cảnh hay.



Hắn cảm thấy Hàn Diễm nói rất có lý. Dù cho Bạch Hi Cảnh có lợi hại hơn nữa thì anh cũng vẫn là công dân Hoa Hạ, đã là công dân Hoa Hạ thì nhất định phải tuân thủ pháp luật của Hoa Hạ, anh không thể thật sự giải quyết Hàn Đức hắn một cách im hơi lặng tiếng được, nhà họ Hàn sẽ không dễ dàng chịu để yên.



Đáng tiếc rằng, hắn đã quên mất, Bạch Hi Cảnh muốn giày vò một người, ngoài cách trực tiếp giết người ra thì vẫn còn một ngàn cách khiến cho người đó sống không bằng chết.



Cho dù thế nào thì Hàn Đức đã quyết định gây rối với Tiểu Tịnh Trần. Thế là lúc bất ngờ nhìn thấy bé trên xe buýt, ma xui quỷ khiến thế nào hắn liền cố ý móc túi tiền của Đông Tử ngay trước mặt Tiểu Tịnh Trần, còn giơ ngón tay lên ra hiệu bé không được lên tiếng. Hàn Đức vốn nghĩ rằng nếu Tiểu Tịnh Trần kêu lên, hắn sẽ nói là do thiếu niên đó không cẩn thận làm rớt ví tiền, hắn nhặt được liền tốt bụng đem trả lại, nhưng không ngờ lại bị đứa bé này vu tội.



Một đứa bé không hiểu chuyện, một thanh niên đạo đức và hướng thiện, mọi người sẽ tin ai, đương nhiên không cần nói cũng biết.



Nhưng đáng tiếc là Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của hắn, bảo bé đừng lên tiếng thì bé thật sự không lên tiếng. Kết quả là Hàn Đức tự đào hố chôn mình. Lúc đó, Đông Tử lại cứ liên tục thay đổi tư thế đứng, từ đưa lưng về phía Hàn Đức trở thành đối diện với Hàn Đức khiến cho hắn không có cách nào nhét ví tiền trở lại túi Đông Tử được, chỉ có thể bị ép chấp nhận sự thật mình là ăn trộm.



Mặc dù kế hoạch xảy ra chút sơ suất, nhưng lúc nhìn thấy Bạch Húc Thần và Đông Tử xảy ra tranh chấp, trong lòng Hàn Đức vẫn rất đắc ý, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt rưng rưng oan ức của Tiểu Tịnh Trần, hắn càng cảm thấy tâm trạng thoải mái, đến cả lông tơ toàn thân cũng dựng lên vô cùng đắc ý. Sau khi phát hiện Bạch Húc Thần và những thiếu niên kia mỗi người đi một ngả, Hàn Đức liền cố ý dạo chơi xung quanh cậu, nhưng không ngờ hắn phải lượn qua lượn lại ba, bốn lần, thì Tiểu Tịnh Trần mới phát hiện ra hắn chính là tên trộm ví tiền.



Cho nên nói, em gái ơi, sau này đừng khoe khoang khả năng nhận thức thị giác của em nữa, thật mất mặt mà!