Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố
Chương 14 : Gian kế của người cha xấu xa đã thành hiện thực
Ngày đăng: 16:46 30/04/20
TThời gian: Một giờ chiều.
Địa điểm: Tòa nhà Trác Định trung tâm kinh tế thành phố S
Nhân vật: Người cha ngốc Bạch Hi Cảnh và “cậu con trai” ngoan Bạch Tịnh Trần
Ăn trưa xong, Bạch Hi Cảnh lấy lí do là con trai ngoan không thể không biết nơi làm việc của ba nên xách Tiểu Tịnh Trần đang chuẩn bị ngủ trưa ra xe lái thẳng đến tòa nhà Trác Định.
Ba tòa nhà cao trên 40 tầng đứng trang nghiêm, các tòa nhà được nối với nhau bởi hệ thống hành lang dày đặc được làm bằng thủy tinh chống đạn. Nhìn từ trên cao xuống, các tòa nhà và hành lang vừa đúng tạo thành hình tam giác đều, mà hình tam giác đều lại chính là hình vững chãi nhất trong hình học.
Tòa nhà Trác Định tuy không phải là tòa nhà cao nhất thành phố S nhưng là một trong những tòa kiến trúc đắt đỏ nhất trong thành phố.
Từ trước đến nay, Tiểu Tịnh Trần mới chỉ nhìn thấy công trình kiến trúc cao nhất chính là Đại Hùng bảo điện, giờ thấy tòa nhà cao ngất trước mặt thì ngẩn tò te, nhưng đáng tiếc là với chiều cao khiêm tốn của bé thì dù có ngửa đầu đến gãy cổ cũng vẫn không thể nhìn thấy đỉnh của tòa nhà, hai chân chao đảo suýt ngã.
“Ba, ba làm việc ở đây sao?” Tiểu Tịnh Trần vẫn chưa hết kinh ngạc.
Bạch Hi Cảnh không khỏi nhếch miệng cười, cúi người bế tiểu Tịnh Trần lên, bước lên bậc thang bằng đá cẩm thạch sáng bóng tiến vào tòa nhà. Hai bảo vệ đứng ngoài cửa vẫn nhìn trân trân như thấy quỷ, trơ mắt nhìn Bạch Hi Cảnh tiến vào trong tòa nhà đến quên cả chào.
Ba cô lễ tân xinh đẹp đồng loạt đứng dậy cúi đầu chào, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Tịnh Trần được Bạch Hi Cảnh ôm trong lòng thì mặt đồng thời biến sắc. Bạch Hi Cảnh hoàn toàn phớt lờ sắc mặt của các bọn họ, mặt không biểu cảm bước qua quầy lễ tân đi tới thang máy chuyên dụng của mình.
Bé con ngồi dậy, hai mắt ngái ngủ mông lung, theo bản năng cất tiếng gọi: “Ba!”
“Tỉnh rồi à?” Bạch Hi Cảnh từ sau bàn làm việc đứng dậy, vận động thân thể một chút. Trên người anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, cũng không còn cách nào khác, tướng ngủ của bé con thật sự không tốt, cứ đạp chăn mãi thôi. Bạch Hi Cảnh sợ bé lạnh nên chỉnh nhiệt độ điều hoà cao lên, hại người cha ngốc nóng đến mức chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng mà vẫn mồ hôi nhễ nhại.
Bạch Hi Cảnh ngồi trên sô pha, sau đó ôm Tiểu Tịnh Trần đặt lên đùi mình, “Ngủ đã chưa?”
Tiểu Tịnh Trần gật đầu, rồi sờ bụng mình, mếu máo, “Ba ơi, con đói bụng.”
“...” Bạch Hi Cảnh nhất thời nhớ lại một bàn bày đầy đồ ăn chay cho hòa thượng, phút chốc cảm thấy bản thân vẫn còn rất no, “Ba dẫn con đi ăn điểm tâm.”
Tiểu Tịnh Trần quay đầu nhìn thấy mấy chồng văn kiện chất cao trên bàn làm việc, tuy không hiểu hết nhưng đại khái bé cũng hiểu được là ba đang rất bận, vậy nên khéo léo lắc đầu, “Không cần đâu, ba chỉ cần nói cho con ăn điểm tâm ở chỗ nào, con tự đi được.”
Vốn muốn đưa con trai ra ngoài để tìm hiểu cuộc sống nên Bạch Hi Cảnh đương nhiên không phản đối bé muốn tự lực cánh sinh, ngược lại còn có chút vui mừng thỏa mãn vì gian kế đã được thực hiện, cảm giác thành tựu ngày càng tăng. Hơn ai hết, anh biết rằng nếu cứ giữ con bên cạnh mình thì con sẽ không thể trưởng thành được. Bạch Hi Cảnh đang cố gắng để làm một người cha tốt. Trải qua một tuần sống chung, anh cũng phần nào hiểu được tính cách và lối suy nghĩ của Tiểu Tịnh Trần. Tiểu Tịnh Trần từ lúc hiểu chuyện đã chịu ảnh hưởng từ Phật giáo, bé ôn hoà, lương thiện và rất đơn thuần, nhưng trời sinh bé ngoài ôn hòa, lương thiện, đơn thuần còn có thêm vài phần bạo lực.
Thông thường, khi ôn hoà lương thiện không giải quyết được vấn đề thì bé sẽ dùng nắm đấm để giải quyết. Cho nên, trong một tuần vừa rồi, Bạch Hi Cảnh đã nhanh chóng sửa lại “kế hoạch nuôi dạy con trai” của mình. Thứ mà Tiểu Tịnh Trần cần không phải là một người cha hiền từ luôn bảo vệ bé trong lồng ấp, mà bé cần một người cha mà khi bé gặp phải những vấn đề dùng nắm đấm cũng không thể giải quyết được thì có thể giúp bé dùng nắm đấm để giải quyết nó.
Bạch Hi Cảnh ngoài yêu thương còn cảm thấy tự hào nhiều hơn, nếu bảo bối có vấp ngã trước mặt anh thì anh sẽ ngồi xổm xuống bên cạnh nhìn bé tự mình đứng dậy, sau đó sẽ quay đầu lại nghiền cục đá xấu xa đã làm con mình ngã thành cát bụi rồi ném xuống biển.