Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 164 : Cô gái, đừng nhìn lung tung

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Ban đầu khi lấy được kịch bản, Hứa Lâm Lang cẩn thận nghiên cứu đọc qua toàn bộ câu chuyện, nhưng mà không biết tại sao vừa nghĩ đến cô gái Sắc Linh thì trong đầu Hứa Lâm Lang lại cứ hiện ra đôi mắt to trong veo ngây thơ của Tiểu Tịnh Trần…



Hứa Lâm Lang cảm thấy người có khả năng diễn vai này một cách hoàn hảo nhất chắc chắn là Bạch Tịnh Trần. Nhưng dù sao Bạch Tịnh Trần cũng không phải là diễn viên chuyên nghiệp. Năm đó trùng hợp gặp phải thiên thời địa lợi nhân hòa hoàn hảo mới khiến Bạch Hi Cảnh đồng ý để cô bé đóng vai phụ một phen. Kết quả ai cũng không ngờ tới, sau khi “Giang Hồ Sát” được phát sóng, người thật sự hot đến mức nổi như cồn lại là nhân vật phụ đến không thể phụ hơn – Bách Lý Dao, thậm chí còn vượt qua cả danh tiếng của nhân vật chính!



Từ đó về sau, Bạch Tịnh Trần cũng không tham gia bất cứ vai diễn phim điện ảnh hay truyền hình gì nữa. Hứa Lâm Lang cảm thấy với khả năng của Bạch Hi Cảnh muốn tìm cho cô bé một vai diễn chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng sở dĩ anh vẫn luôn yên lặng không lên tiếng đương nhiên là bởi vì Bạch Hi Cảnh không hy vọng con gái cưng của mình phát triển trong giới giải trí. Nếu Cha Ngốc đã không có ý này, vậy muốn mời cô bé tham gia diễn xuất trong một bộ phim điện ảnh khác chắc chắn là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.



Nhưng mà Hứa Lâm Lang làm thế nào cũng không ngờ được rằng vận may của bản thân lại tốt đến loại trình độ này, buồn ngủ liền có người đưa gối đầu!



Bởi vì đã giao hẹn sẵn với An Kỳ, khi Bạch Hi Cảnh đọc qua kịch bản đã trầm mặc ba ngày, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý để Tiểu Tịnh Trần diễn vai cô gái trẻ này. Chẳng qua bởi vì Tiểu Tịnh Trần còn phải đi học, Hứa Lâm Lang liền lùi toàn bộ các cảnh quay của cô bé lại, đợi sau khi cô bé thi xong kỳ thi cuối kỳ mới tham gia đóng phim. Vậy nên lúc này Bạch Hi Cảnh phải lấy tốc độ nhanh nhất xách Bé Ngốc này đến.



Bộ phim mới đã sớm bắt đầu lên kế hoạch quay phim vào đầu tháng hai, tháng tư chính thức khởi quay. Hứa Lâm Lang đã hoàn thành rất nhiều cảnh quay không cần sự xuất hiện của Tiểu Tịnh Trần, chẳng qua Tiểu Tịnh Trần mặc dù không phải là diễn viên nữ chính nhưng lại giống với An Kỳ là nhân vật linh hồn (trọng tâm) của toàn bộ nội dung bộ phim. Lời thoại của cô bé không nhiều lắm nhưng cảnh quay thì lại không ít. Cho dù hai tháng nghỉ hè đều gấp rút quay những cảnh quay của Tiểu Tịnh Trần nhưng cũng chưa chắc có thể quay hết được, chỉ có thể nỗ lực hết sức mà thôi.



Đương nhiên hành động chỉ vì một mình cô bé mà thay đổi toàn bộ tiến độ quay phim này, tất nhiên sẽ dẫn tới không ít lời đàm tiếu. Dù sao Tiểu Tịnh Trần cũng không phải là một đại minh tinh ghê gớm gì. Chẳng qua chỉ là một diễn viên nhí đã từng đóng một vai phụ trong một bộ phim truyền hình mà thôi, có tư cách gì mà khiến cho mọi người của đoàn làm phim phải chiều theo một mình cô bé chứ. Nhưng bởi vì sự mạnh mẽ của đạo diễn Hứa Lâm Lang nên trước mắt tạm thời không có ai dám bày trò mất mặt trêu đùa người này trước mặt cô nàng.



Dưới điều kiện tiền đề phức tạp không hữu nghị lắm này, Tiểu Tịnh Trần ôm cánh tay Cha Ngốc đi tới hiện trường quay phim.



Tiểu Mã là một trợ lý đạo cụ cực kỳ bình thường, tuổi còn trẻ không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể đi theo sư phụ để giúp việc. Khi cậu đang giúp đỡ sư phụ chuẩn bị đạo cụ cho cảnh diễn tiếp theo, ánh mắt lơ đãng liếc qua cửa chính, ngay lập tức cậu đột nhiên dừng lại như bị định thân, đôi mắt khó tin trợn đến mức lớn nhất…




Lúc này vừa hay có một người đẹp mặc y phục xanh biếc với vẻ tươi mát cũng từ trong phòng nghỉ ngơi bước ra. Cô ta đương nhiên đã nghe được lời nói của Tưởng Thế Lan, không kìm nổi cười nói: “Ai chọc chị Lan của chúng ta tức giận vậy, còn không mau pha trà rót nước để xin lỗi đi.”



Mặc dù nghe qua chỉ là một lời trêu đùa, nhưng lại cho Tiểu Tịnh Trần một áp lực không nhỏ.



Hứa Lâm Lang không vui nhíu mày. Bản thân cô vốn tính cách nhanh lẹ cho nên rất không có kiên nhẫn với những trận chiến nước bọt mà trong lời nói có hàm ý khác như thế này. Nhưng dù sao cô cũng là đạo diễn, bản thân cũng không thể quá thiên vị bên nào. Hứa Lâm Lang nghiêng đầu nhìn sang Tiểu Tịnh Trần, thấy cô bé chỉ chớp đôi mắt ngây thơ, cái miệng nhỏ tự nhiên vểnh lên, hai bên khóe miệng hơi nhếch dường như hoàn toàn không để lời châm chọc của Tưởng Thế Lan vào tai.



Hứa Lâm Lang âm thầm thở phào một hơi. Nếu như ngày đầu tiên tới mà đã ầm ĩ không vui với người khác thì e rằng thời gian kế tiếp ở đoàn làm phim của Tiểu Tịnh Trần sẽ không được tốt đẹp. Hứa Lâm Lang không khỏi liếc nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Bạch Hi Cảnh. Người cha cuồng con gái này hôm nay thật sự vẫn còn giữ được bình tĩnh sao.



Hứa Lâm Lang vỗ tay triệu tập mọi người, kéo Tiểu Tịnh Trần lại nói: “Giới thiệu với mọi người một chút, đây là Vô Tà. Bắt đầu từ hôm nay cô bé sẽ gia nhập vào đoàn làm phim của chúng ta, đảm nhiệm vai diễn Sắc Linh. Cô bé là diễn viên nhỏ tuổi nhất của đoàn, hy vọng mọi người có thể hợp tác vui vẻ.”



Lời nói hình thức thì ai cũng có thể nói, mặc dù không ít diễn viên bởi vì “sự nổi tiếng” của em gái Tiểu Tịnh Trần mà không vui trong lòng, nhưng không mấy ai có thể thể hiện sự không hài lòng ra mặt như Tưởng Thế Lan. Trước mặt đạo diễn dĩ nhiên là bạn tốt, tôi tốt, mọi người tốt, còn những lời nói sau lưng thì…



Thời điểm hai cha con Bạch Hi Cảnh đến là khá sớm. Hứa Lâm Lang sau khi đã trưng cầu sự đồng ý của hai người liền quyết định để Tiểu Tịnh Trần lập tức quay phim. Lời thoại của cô bé ít nhưng cảnh quay lại không ít, nhất định phải khẩn trương nắm bắt thời gian mới được.



Thợ trang điểm đưa Tiểu Tịnh Trần đi hóa trang, Bạch Hi Cảnh di chuyển ghế chuyên dùng của đạo diễn Hứa Lâm Lang rồi ngồi ở một bên xem kịch. Hứa Lâm Lang bất đắc dĩ bĩu môi, tủi thân ngồi lên một chiếc ghế đẩu nhỏ theo dõi ống kính, trong lòng âm thầm nguyền rủa tên khốn nạn cướp ghế của mình cả đời không lấy được vợ.