Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 430 : Sư tử cha vs vua thú ngốc nghếch đáng yêu

Ngày đăng: 16:52 30/04/20


Sư tử là mãnh thú, được ca tụng là vua của thảo nguyên, con sư tử bé này mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng chính bởi vì non nớt nên nó mới càng thèm không kiêng kỵ bất cứ thứ gì.



Con sư tử nhỏ hoàn toàn không cảm giác được rằng mình đã làm một chuyện đần độn tới mức nào, khi vị máu tươi tanh nồng tràn ngập khoang miệng, khi thú tính từ tận sâu linh hồn bộc phát, nó triệt để trở nên hưng phấn, tham lam nuốt lấy máu tươi thơm ngon. Hàm răng không tự chủ ép xuống càng sâu hơn, trong cổ họng nó phát ra những tiếng gầm nhẹ thỏa mãn, non nớt, nhưng đã âm thầm có khí phách bá đạo của vua đồng cỏ.



Trên bàn ăn hoàn toàn chết lặng, tất cả đều kinh hãi nhìn hiện trường đẫm máu đó. Không phải là bọn họ không muốn ngăn thảm kịch xảy ra, mà là bọn họ không ngăn nổi. Bọn họ giống như bị một áp lực vô hình mạnh mẽ giam cầm trên ghế, toàn thân cứng đờ tới mức hóa đá. Bọn họ lúc này đã quên mất cả ngôn từ, quên cả động tác, quên đi hết thảy, chỉ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn một màn không thể tin nổi trước mặt này.



Tiểu Tịnh Trần dường như hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, cô bé chỉ trơ mắt mặt không cảm xúc nhìn con sư tử nhỏ, đôi mắt trong suốt dần trở nên âm trầm, đáy mắt đen thui sạch sẽ đến mức chẳng có gì khác, thậm chí đến cả ánh sáng cũng không sót lại chút dấu vết nào.



Cô bé đưa lát quả kiwi trong tay đến bên miệng con sư tử, nước quả kiwi thậm chí đã chảy lên mu bàn tay của cô bé, hòa vào làm một với dòng máu. Cô bé không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn chằm chằm con sư tử nhỏ, khí phách của vua thú lặng yên tràn ra, khóa con sư tử nhỏ không biết trời cao đất dày lại.



Con sư tử nhỏ đang ăn đến vui sướng, mặc dù điều kiện sinh sống không tồi, nhưng chủ nhân chỉ cho nó ăn các loại thịt động vật, nó tuyệt đối không có cơ hội tiếp xúc với thịt người thơm ngon như vậy. Hiện tại khó khăn lắm mới được ăn mặn một lần, nó đã bị mùi vị mới lạ này xông lên làm đầu óc choáng váng, thế cho nên không hề phát hiện ra vị vua thú đội lốt người trước mặt là một sinh vật nguy hiểm như thế nào, đợi đến lúc nó phát hiện ra thì đã quá muộn rồi.



Con sư tử đang ừng ực ừng ực nuốt máu người đột nhiên run rẩy, cảm thấy một luồng khí lạnh từ trên trời giáng xuống bao trùm lấy nó, nỗi hoảng sợ như dòng điện xẹt qua toàn thân nó, cái đuôi đầy lông tơ cứng ngắc nhếch lên, một nhúm lông tơ ở phía chóp đuôi bung nở như hoa.



Bản năng của dã thú khiến nó cảm nhận được nỗi sợ, nó hoang mang chớp cặp mắt nho đen bóng, theo bản năng ngẩng đầu, lại nhìn thấy một đôi con ngươi đen không thấy đáy. Nó đột nhiên sửng sốt, trong chớp mắt đó, nó đã quên mất đồ ăn ngon, quên mất sự táo bạo, quên cả thù hận, nó chỉ là một con thú non bị kẻ thù mạnh mẽ nhìn chằm chằm, yếu ớt, mềm mại, đáng thương và sắp chết.



Con sư tử nhỏ không khỏi run lẩy bẩy, bản năng dã tính khiến nó dần buông món ngon trong miệng ra, nó cẩn thận lùi về sau. Đáng tiếc, móng vuốt nhỏ đạp lên sốt sa lát màu trắng rồi ngã sõng soài trên mặt bàn. Nó nức nở một tiếng, đáng thương ngẩng đầu lên nhìn đại quái thú.



Đại quái thú đưa miếng quả kiwi tới bên miệng nó lần nữa: “Ăn đi.”




“Gào gào gào…”



Con sư tử ngẩng đầu lên gầm một tiếng thật dài, hai cái chân trước vừa rộng vừa dài nâng lên, rất có tính người mà ôm lấy em gái mềm mại, nó nghiêng đầu, cọ lấy cọ để!



Chứng kiến cảnh tượng người thú cùng vui này, các siêu sao quốc tế nổi tiếng đều đã chết lặng rồi. Ông Spielberg Roth tiếp tục vui vẻ cười nói: “Xem đi, tôi đã nói gì nào, phải tin tưởng vào mị lực của cô Vô Tà, người nào tin Vô Tà thì sẽ được bất tử.”



Những con thú cưng năm đó của Tiểu Tịnh Trần gồm Màn Thầu, Thái Bao, Quả Cà, Khoai Tây và Ngó Sen. Ngoại trừ Ngó Sen bổn tôn còn chưa biết tung tích ra thì bốn con thú khác cuối cùng cũng rưng rưng nước mắt mà gặp lại chủ nhân ngốc nghếch rồi. Đương nhiên, con báo đen cũng coi như miễn cưỡng có thể bổ sung vào chỗ trống của Ngó Sen một chút xíu.



Chủ nhân ngốc nghếch tương phùng với thú cưng biến dị, cảnh tượng này thật đẹp đẽ, rất cảm động lòng người, nhưng còn một con vật nào đó cảm thấy rất không ổn.



Con sư tử lớn thận trọng ôm lấy chủ nhân cọ cọ, khóe mắt lại liếc một cái, vừa vặn nhìn thấy con vật nào đó dính đầy sốt sa lát màu trắng trên bàn ăn. Ánh mắt nó sắc bén, há miệng ra gầm một tiếng giận dữ tiến về phía bàn ăn. Những người ngồi bên bàn ăn đều hết thảy biến sắc, nhắm mắt chịu đựng tiếng thú rống đinh tai nhức óc kia. Còn con sư tử con trực tiếp lĩnh hội sự tức giận của con sư tử lớn thì lại thành thật ngồi thẳng dậy, lông tơ trên người bị tiếng sư tử rống khiến cho loạn thành một đống.



Hu hu hu, cha đáng sợ quá, mẹ ơi cứu mạng!



“Gào gào gào.” Cha bị quái thú hàng phục rồi, sư tử mẹ long trọng lên sàn.



Trên đường gặp chuyện bất bình phải gầm một tiếng ra mặt, chúng ta phải đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt chủ nhân ngốc nghếch ác độc bắt nạt con trai cưng nhà chúng ta xong lại ý đồ muốn lừa bán ông xã yêu dấu nhà ta!