Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 100 :

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Từ Kinh quay đầu và hét lên với người chỉ huy kia: “Nhất định phải dụ nó rời đi.”



Nếu không, cứ tiếp tục như vậy thì làm sao có thể ngăn cản được.



Người chỉ huy kia quay đầu lại nói: “Tôi cũng đã nghĩ tới, nhưng làm sao dụ cho nó rời đi được đây?”



Chưa kể phía dưới có2rất nhiều zombie chờ ăn thịt người, chỉ nói những thú biến dị kia, bọn họ chắc hẳn còn chưa tới gần con voi lớn này đã bị những zombie kia chặn lại.



Mấy người Lý Tiểu Tửu nhích tới gần và cúi đầu nhìn, lập tức sợ tới ngây người. Đặc biệt là những thú zombie đang giống như7phát điên không ngừng đập vào cửa lớn.



Vụ Phi Anh run rẩy lùi lại mấy bước: “Chuyện này, chuyện này quá khủng khiếp.”



Không phải cô chưa từng gặp zombie, thậm chí thấy rất nhiều, nhưng với số lượng lớn như vậy tiến đến, căn cứ thật sự có thể sẽ gặp rắc rối lớn.



Còn cả thú biến dị nữa.



Má1nó, con đầu người đuôi rắn kia là thứ quỷ gì?



Thứ mọc ra rất nhiều con mắt kia lại là thứ quỷ gì?



Còn có con kia nữa. Ọe, đầu sắp rơi rồi, đừng đụng nữa!



Vụ Phi Anh trợn mắt, thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.



Lý Tiểu Tửu đứng bên cạnh, vội vàng kéo quần áo của cô7và quay đầu hét lên: “Anh Vụ Khinh, chị Anh tử sắp hôn mê rồi, anh mau đỡ chị ấy đi.”



Vụ Khinh nhíu mày đi lên: “Chuyện gì vậy?”



Chân Vụ Phi Anh run rẩy, mắt nước mắt lưng tròng nhìn anh hồi lâu: “Thật… đáng sợ.”



Vụ Khinh kéo cô qua bên cạnh, mắng: “Em quá kém, đã sợ còn0nhìn làm gì?”



Mặt Lâm Nhân trắng bệch chạy tới: “Tôi hoàn toàn không muốn nhìn, nhưng không cẩn thận nhìn thấy mất rồi.”



Bắc Mạch chật vật thu hồi ánh mắt, đứng tại chỗ. Mấy người thấy vậy đều im lặng giơ ngón tay cái khen ngợi cậu bé. Chờ khi thấy bọn họ không nhìn mình nữa, cậu bé mới dịch người, len lén vỗ nhẹ vào ngực. Thật đáng sợ, thật đáng sợ!




“A a a a…”



Cậu che mắt, quần áo đột nhiên bị cái gì đó kéo lại. Cậu còn tưởng là zombie, nhắm mắt giơ tay ra chuẩn bị đánh ra một chiêu. Kết quả sờ xuống… A! Không đúng.



Sao thịt của zombie mềm thế này?



Trên người zombie làm sao có thể thoang thoảng mùi anh đào chứ?



A, má nó! Điều này tuyệt đối không khoa học!



Lý Tiểu Tửu ép mình mở mắt ra và thấy đôi mắt đỏ như máu quen thuộc. Cậu chấn động mạnh kêu lên: “A, A A… A Man!”



Cậu đạp chân vài cái, mới phát hiện mình được cô bé ôm trong lòng.



Hơn nữa, còn là kiểu bế công chúa đấy!!!



Lý Tiểu Tửu trợn mắt. Thượng đế, Phật tổ Quan Thế Âm Bồ Tát. À không, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, cầu xin ngài cho tôi một gậy, giải quyết tôi đi.



Lúc này, cậu bị A Man ôm kiểu công chúa đả kích đến nỗi không có chỗ dung thân. Từ nhỏ, Lý Tiểu Tửu đã lớn lên trong những câu chuyện cổ tích, đột nhiên cậu cảm giác thế giới quan của mình trở nên điên đảo. Chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng công chúa ôm hoàng tử, trong lòng cậu thấy ớn lạnh.



Khóc ngất. Đừng nói với mình, chuyện cổ tích đều là gạt người...



Người trên tường thành nhìn hai người bay trong không trung mà không bị rơi tự do, thật sự muốn rơi tròng mắt rồi.



Bọn họ gặp ảo giác à?!



Nếu không, làm sao có thể nhìn thấy cô bé kia bay tới bay lui trên không trung được!



Không khoa học! Tuyệt đối không khoa học!



A Man thấy Lý Tiểu Tửu ở trong lòng mình với bộ dạng hãy làm cho tôi chết đi thì cảm thấy kỳ lạ. Cô bé nhìn những con zombie đang đứng phía dưới giơ móng vuốt lên, chỉ cho rằng cậu bị dọa hết hồn thôi.



Vào lúc mọi người cho rằng cô bé sẽ trực tiếp bay về, cô bé tự nhiên ôm Lý Tiểu Tửu bay thẳng vào trong đàn zombie.