Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 102 :

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Mọi người còn đang kinh ngạc không biết vì sao những con zombie không cắn hai đứa trẻ, một tiếng gọi này vang lên, Lý Tiểu Tửu chợt cứng đờ. Ngay cả những con zombie cũng quên đụng vào cánh cửa. Tất cả đều nghiêng đầu nhìn về phía cậu. Ngay cả những con thú zombie khổng lồ cũng bắt đầu đi về phía cậu.



Lý Tiểu Tửu phản xạ quá chậm, lúc này mới nhớ ra. Má nó, zombie không biết nói. Cậu hét một tiếng, không phải vừa vặn để lộ cậu là con người sao?



Rất nhiều2ánh mắt tập trung ở trên người của Lý Tiểu Tửu. Đó cũng không phải là một chuyện dễ tiếp nhận. Cậu hít một hơi, vô thức lùi lại vài bước.



“A, A Man, làm thế nào bây giờ?” Khi cậu nói lời này, chân đã không nhịn được chuẩn bị chạy.



A Man không nói gì, chỉ lặng lẽ để lộ ra móng vuốt.



Ánh mắt của đám thú zombie nhìn chằm chằm vào Lý Tiểu Tửu một lúc lâu, chúng thật sự chỉ nhìn cậu. Rõ ràng A Man là zombie đã bị chúng bỏ quên. Hình như xác7định được cậu là loài người, cơ thể chúng chợt thoáng động, nhanh chóng lao vọt về phía cậu.



Những con thú zombie khác cũng thi nhau lao vọt tới.



Ngay cả con voi lớn kia cũng quay thân mình, bắt đầu đi về phía Lý Tiểu Tửu. Mỗi khi nó bước đi, Lý Tiểu Tửu đều có thể cảm giác mặt đất rung chuyển.



Cậu khó có được một lần hoảng hồn, không dám đứng ngơ ngác ở đó nữa, vội kéo A Man xoay người chạy như điên.



Những con thú zombie thấy thức ăn muốn bỏ chạy, còn có1thể để yên được sao? Sau khi gầm hét lên một tiếng, tốc độ của chúng cũng nhanh hơn.



Lúc này, nhân viên giám sát màn hình nhìn tới đó cũng có chút bối rối. Một giây trước bọn họ còn đang nghi ngờ vì sao những con zombie kia không gây tổn thương hai đứa trẻ này. Một giây sau, hai đứa trẻ đã bị một đám thú zombie đuổi theo. Sao bọn họ càng xem càng thấy không hiểu vậy?



Trên tường thành, đám người kia ngạc nhiên chưa đến hai phút, trong nháy mắt đã biến thành7sợ hãi, kinh hồn bạt vía nhìn móng vuốt của đám thú zombie lướt qua người hai đứa trẻ.



Trong lòng Lý Tiểu Tửu quả thật giống như có một vạn con “Thảo Nê Mã” gào thét lao qua. Cậu đã gây ra tội lỗi gì chứ hả?




Ngay cả con hổ lớn cũng không nhìn nổi nữa, móng vuốt nhẹ nhàng vung lên, con zombie già bay vèo trên không trung thành một đường vòng cung, sau đó rơi thẳng cẳng vào trong đám zombie, hình như còn đập chết rất nhiều con khác.



Lý Tiểu Tửu hoàn toàn không biết con hổ lớn làm thế nào ra ngoài được. Lúc đó, tim cậu cũng vọt lên tới cổ rồi, người hận không thể đánh chết con voi lớn này là cậu, nhưng không ngờ con hổ lớn lại đột nhiên lao ra.



Cậu kích động đi tới. Từ trước tới nay, cậu không có khả năng chống cự lại thú hoang với vẻ uy phong như vậy. Thế là cậu hoàn toàn không do dự khen một câu: “Mày quá ngầu đi.”



Con hổ lớn ngửa đầu lên, mũi hướng lên trời “hừ hừ” vài tiếng lộ vẻ xem thường.



Lý Tiểu Tửu không để ý chuyện nó không nhìn mình, hai mắt lấp lánh ra ánh sao.



A Man đứng một bên thấy vậy, mặt cũng tối sầm lại. Con hổ lớn đáng chết này tự nhiên phá hỏng kế hoạch cứu cậu của cô bé nên rất tức giận, hai nắm tay nắm chặt vang lên những tiếng rắc rắc.



Con hổ lớn chỉ cảm thấy cổ lành lạnh, nó sợ tới mức run rẩy và lập tức nhảy ra xa mười trượng, nhìn về phía A Man rồi gầm lên. Khi thấy trong mắt cô bé bắn ra tia lửa, nó sợ đến mức run lập cập.



Nó không hề quên mất cô bé nhìn như yếu ớt không chịu nổi gió này đã từng đá một cú làm nó bay xa hơn mười mét mà không hề tốn sức đâu. Bây giờ nó vẫn mơ hồ có thể cảm nhận được nơi bị đạp còn đau đớn, cũng không biết mình đắc tội tiểu tổ tông này khi nào mà cô bé nhìn mình giống như muốn ăn thịt người, à không, ăn thịt hổ như vậy? Nhìn vậy rất khủng khiếp đấy.



Con hổ lớn rụt cổ lại. Thịt của nó không ngon đâu mà.



Lý Tiểu Tửu vừa định thò tay xoa lông con hổ lớn nhưng thất bại, cậu không hiểu sao con hổ lớn đột nhiên nhảy ra thật xa. Chẳng lẽ để cậu sờ một cái sẽ chết sao?



Con hổ lớn: “...” Sẽ chết đấy.



Đúng lúc này, trên không trung có mấy chiếc máy bay trực thăng bay tới. Tất cả mọi người nhìn lên. Dấu hiệu kia chính là người của bốn gia tộc lớn.