Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế
Chương 24 : Đặt tên là đại bạch
Ngày đăng: 11:18 30/04/20
Nó không nhịn được quay đầu lau nước mắt. Hóa ra mình lại không có cảm giác tồn tại như vậy.
“Anh! Vừa rồi, con mèo kia còn kêu mà, sao bây giờ lại im rồi?” Lý Long nằm ở trên cỏ, thoải mái nheo mắt lại, xung quanh2đột nhiên yên tĩnh làm cậu bé nhớ ra. Mèo biến dị nhìn bọn họ vui vẻ thoải mái như vậy, miệng không ngừng nói gì đó, cho dù nó nghe không hiểu, nhưng biết rõ hai người đã phớt lờ mình rồi.
Trong lòng nó tức giận, chảy6nước mắt, trừng mắt nhìn hai cậu bé lên án, oán hận nghĩ, hay rồi, hóa ra không phải bọn họ không nghe thấy, mà là nghe thấy nhưng lại bỏ ngoài tai, thật đáng chết, một ngày nào đó nó nhất định ăn bọn chúng. Lý Tiểu9Tửu liếc nhìn mèo biến dị này, vừa lúc thấy được ánh mắt phẫn nộ của nó, cậu không hiểu nổi ý của nó, miễn cưỡng nói: “Có lẽ nó mệt mỏi, muốn ngủ nên không kêu nữa thôi.” Nếu như mèo biến dị biết cậu nghĩ như6vậy, sợ rằng sẽ phải nôn ra máu mất? Nó muốn ngủ lúc nào hả? Không nghe thấy bụng nó đang không ngừng kêu gào à? Hai đứa trẻ nhắm mắt cái là hết cả buổi chiều. Lúc tỉnh lại, trong không gian không có bất kỳ thay8đổi nào, nhưng nhìn thấy mèo biến dị ngủ đến nước dãi chảy đầy đất, Lý Tiểu Tửu cũng biết bọn họ đã ngủ lâu lắm rồi. Quả nhiên, khi hai người ra ngoài thì trời đã tối rồi.
Hai đứa trẻ cũng không có can đảm đi trên đường vào ban đêm, do vậy trở lại trong không gian thu dọn một đống những vật linh tinh kia cho gọn gàng. Cũng may là Lý Tiểu Tửu phát hiện mình muốn di chuyển mấy thứ kia thế nào cũng được, nếu không với cơ thể nhỏ bé của hai đứa, dù thế nào cũng không có khả năng chuyển đi được.
Có giường lớn, có chăn, hai đứa trẻ cũng không để mình chịu thiệt phải ngủ trên bãi cỏ. Chúng lót chăn thật dày, trước khi ngủ còn sợ làm giường bẩn nên cố ý đi ra sông tắm rửa sạch sẽ, thay bộ áo ngủ có in hình cậu bé bọt biển đáng yêu trong siêu thị.
Hai đứa trẻ vốn có dáng vẻ không tệ, sau khi trải qua một lần sửa sang như vậy, tuy gương mặt vàng vọt là điểm trừ, không thể giữ được giá trị nhan sắc cao, nhưng mặc bộ áo ngủ hoạt hình cậu bé bọt biển kinh điển như vậy, bộ dạng quả thật là dễ thương khiến người ta muốn phun máu. Ngay cả mèo biến dị nhìn thấy hai cậu bé thay đổi như vậy, cũng không nhịn được mà ngẩn người một lúc.
Nghe cậu nhắc tới Lý Cường, Lý Long không có tâm tư nào hỏi thêm, thậm chí còn không muốn đùa với con mèo nữa.
Cho dù bọn họ không đi xa lâu, nhưng hai ngày nay có quá nhiều chuyện đã xảy ra, dù sao cũng làm cho cậu bé có cảm giác giống như đã trải qua mấy tháng vậy, trong lòng có cảm rất không chân thực, không biết bọn họ có thể tìm được cậu út không nữa.
Lý Tiểu Tửu cũng im lặng, khẽ xoa đầu cậu bé rồi quay đầu, ngồi dưới đất, khống chế ngọn lửa để ninh cháo. Cho dù cháo nấu ra nhìn không lý tưởng lắm, nhưng ăn vào vẫn thấy thơm, hai đứa trẻ ăn một chút thì cảm thấy quá nhạt nên không ăn nữa, leo trên giường một lát đã chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, Lý Tiểu Tửu tỉnh lại trong tiếng kêu gào ầm ĩ của con mèo biến dị được đặt tên là Đại Bạch tối hôm trước. Cậu tức giận muốn ném ngọn lửa qua, giết chết kẻ quấy nhiễu giấc mơ của người khác. Nhưng khi cậu quay đầu lại, nhìn thấy nó ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, đôi mắt to chớp chớp đầy vẻ vô tội, giống như những viên hồng ngọc tuyệt đẹp. Khóe miệng Lý Tiểu Tửu giật một cái: “...”
Lý Long: “zzzzzz...”
Bầu trời bên ngoài thật kỳ lạ, thay đổi còn nhanh hơn cả lật sách. Ngày hôm qua còn có mặt trời xuất hiện, ấm áp, ngày hôm nay nhiệt độ lại giảm mạnh, rõ ràng không có tuyết rơi, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác như mùa đông khắc nghiệt vậy.