Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 76 :

Ngày đăng: 11:18 30/04/20


Ngạt thở mà chết!



Đây không phải là hoạt động ngoài trời bình thường sao? Sao có thể xảy ra chuyện như vậy được?



Cho dù bọn họ nghĩ nó nguy hiểm mấy đi nữa, cũng chỉ là gặp phải zombie mà thôi. Thực vật dị biến căn bản không nằm trong phạm vi tưởng tượng.



Hơn nữa khi đến đây, các giáo viên không nói gì tới chuyện thực vật biến dị. Bọn họ không biết, hay cố ý không nói2ra chuyện này?



Có phải trò đùa này quá trớn hay không?



Vào lúc thi thể của bạn học cũ ở bên cạnh mình, trong rừng cây yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lạnh gào thét, mọi người có thể nghe được rõ ràng tiếng hít thở. Sau chuyện này, bầu không khí trở nên nặng nề, căng thẳng.



Lý Tiểu Tửu từng ở bên ngoài một thời gian, đương nhiên đã biết và từng trải qua nguy hiểm, cho nên vẻ7mặt không thay đổi nhiều. Nhưng đám người Bắc Mạch bên cạnh cậu không dễ dàng chấp nhận được như vậy.



Mặt Vụ Phi Anh và Lâm Nhân trắng bệch, không thể tin nổi. Ngay cả Vụ Khinh cũng im lặng.



Nếu chỉ là hoạt động ngoài trời đơn giản đã có thể gây ra chết người, vậy bọn họ phải làm sao?



Trong rừng núi có tồn tại nguy hiểm không rõ, một ngày một đêm, bọn họ phải ở chỗ1này nghỉ ngơi một ngày một đêm!



“Anh, chúng ta phải làm thế nào đây?” Vụ Phi Anh cắn chặt môi dưới, không biết phải làm sao.



Vụ Khinh ngẩng đầu: “Chúng ta xuống núi trước đã.”



Mới vào rừng đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, căn cứ không nắm chắc sẽ không thể để người dị năng đi tìm chết được. Cho nên, bọn họ tuyệt đối không phải không nhắc nhở, mà thật sự không biết!



Thực vật biến dị,7từ trước đến nay chưa từng nghe nói về chuyện này.



Giấu hai người đã chết vào trong cỏ, bọn họ chuẩn bị đưa mấy người hôn mê xuống núi.
Vụ Khinh muốn nói gì đó, đã thấy Lý Tiểu Tửu thả người đang đỡ trong tay ra, không biết trong tay cậu đã có thêm một... con dao làm bếp từ lúc nào? Anh trợn mắt nhìn. Anh cũng chỉ mới ngây người vài giây, Lý Tiểu Tửu đã lao vọt ra.



Anh vội vàng gọi Lý Tiểu Tửu: “Tiểu Tửu, đừng qua đó!” Đáng tiếc đã không kịp nữa.



Lý Tiểu Tửu vừa thả người dị năng đỡ trong tay xuống, cành cây bên kia đã vung vẩy đánh về phía bóng dáng nhỏ bé của cậu.



Vụ Khinh hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Vụ Phi Anh và Bắc Mạch nói: “Để ý bọn họ!” Nói xong, anh vận dụng dị năng, giống như một đường ánh sáng màu vàng lao vọt tới.



Bắc Mạch vốn sử dụng dị năng quá mức, còn đi lâu như vậy nên sức lực bị tiêu hao, cậu bé không dám đi tới, sợ gây thêm rắc rối cho hai người, chỉ có thể đứng ở bên cạnh lo lắng.



Lâm Nhân càng thấy buồn bã khi mình không có năng lực, nếu như cậu ta là người dị năng có sức công kích như bọn họ, có lẽ bọn họ sẽ không thảm như vậy. Bây giờ có thêm cậu ta cũng không thể giúp một tay, còn cần người khác che chắn trước mặt mình, bảo vệ mình. Thật là quá vô dụng!



Vụ Khinh và Lý Tiểu Tửu dần dần bị cành cây bao vây. Trong lúc tức giận, Vụ Khinh vung lưỡi dao kim loại trong tay cắt từng cành cây, nhanh chóng tới gần Lý Tiểu Tửu và vội vàng kéo cậu lại: “Tiểu Tửu, chúng ta...”



Anh còn chưa nói hết một câu, lòng bàn tay đột nhiên thấy bỏng rát. Anh vội vàng rụt tay về, vừa nhìn thì không thở nổi nữa. Mắt Lý Tiểu Tửu có màu tối tăm!



Dường như những cành cây vây quanh cậu sợ cái gì đó, không dám tới gần, chỉ đành phải chuyển tấn công tới trên người Vụ Khinh đang đờ đẫn.



Đột nhiên, gương mặt bị cành cây rạch một đường, đau đớn lập tức làm anh tỉnh táo lại.



Lý Tiểu Tửu ngắm chuẩn và ném quả cầu lửa vào cành cây, nhíu mày nhìn Vụ Khinh vẫn lộ vẻ khiếp sợ: “Anh sao thế?”



Cậu căn bản cũng không biết mình xảy ra biến hóa gì, đôi mắt kia nhìn chằm chằm vào Vụ Khinh, rõ ràng vẫn là hai con mắt, bên trong không có ác ý, sao anh có cảm giác muốn trốn chạy vậy?



“Tiểu Tửu... mắt... mắt của em...” Từ trước đến nay, anh chưa từng thấy mắt người nào có thể thay đổi màu sắc, hơn nữa còn là màu sắc kỳ lạ như vậy, cho dù ở nước ngoài, anh cũng chưa từng thấy.



Lý Tiểu Tửu giơ tay lên, chém cành cây tới gần Vụ Khinh, một tay dụi mắt của mình, lẩm bẩm nói: “Mắt... mắt của em làm sao?”