Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 98 :

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Lý Tiểu Tửu nhíu mày. Như vậy là có ý gì? Bọn họ bỏ chạy như vậy sao?



Không phải Kinh Đô rất lợi hại ư? Sao chỉ một đợt zombie vây thành đã sợ đến mức bỏ chạy cả thế?



Chuyện này tuyệt đối không khoa học.



Bên kia đã có học sinh lên máy bay. Người đàn ông hình như rất hài lòng khi thấy bọn họ thức thời như vậy.



Xung quanh có rất nhiều người dừng lại. Mọi2người không phải là kẻ ngốc. ZF có lợi hại hơn nữa cũng không thể đưa mấy nghìn người trong căn cứ rời đi. Điều này chứng tỏ cái gì? Bọn họ quyết định bỏ mặc những người kia. Vậy tại sao bọn họ tới cứu mình? Có thể bởi vì nể tình đám người mình là người dị năng.



Rất nhiều người đều có người nhà, gia tộc, chắc chắn sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.



Lý7Tiểu Tửu cảm thấy mình không nên ở lại chỗ này nữa. ZF rút lui, căn cứ sẽ không có người bảo vệ, cậu phải đi tìm Lý Long, sau đó tìm đám người Từ Kinh.



Cậu nhìn mấy người Vụ Khinh bên cạnh đang do dự không quyết, nói: “Các anh có muốn đi không?”



Vụ Khinh không trả lời, hỏi ngược lại: “Em thì sao?”



Lý Tiểu Tửu lắc đầu: “Em còn em trai, em phải tìm được em1ấy.” Cậu lùi lại và kéo A Man đang đứng suy nghĩ trong đám người, nói tiếp: “Này, chúng ta đi trước thôi.”



Vụ Khinh nhìn cậu và thở dài: “Anh đi theo em.”



Vụ Phi Anh, Bắc Mạch và Lâm Nhân nghe vậy thì lặng lẽ đi tới.



Lý Tiểu Tửu cười: “Các anh không lo lắng cho người trong nhà sao?”



Vụ Khinh mỉm cười: “Không cần. Đi thôi, chúng ta tìm em trai em trước.”
Đám người dị năng bên kia đã không còn lại bao nhiêu người có thể sử dụng dị năng nữa. Vẻ mặt đội trưởng đội dị năng trắng bệch, lắc đầu nói: “Không đi nữa thì chúng ta sẽ thật sự bị tiêu diệt hoàn toàn mất.”



Có tiểu đội dị năng đã nhân cơ hội rời đi. Hắn tức giận thiếu chút nữa nôn ra máu. ZF dẫn theo nhiều người rời đi như vậy, bây giờ không có sự trợ giúp, bọn họ không thể chống đỡ được.



Đám người dị năng quản lý khu bắc cũng phát hiện ra vấn đề. Chờ tới lúc bọn họ chạy tới cửa thành, đã phát hiện phần lớn mọi người đều rời đi, chỉ còn lại có những binh sĩ đang run rẩy, không ngừng xả súng.



Người của đội Từ Kinh cũng có mặt ở đó. Bọn họ thấy vậy thì sắc mặt biến đổi. Cửa thành ở đây đã bị chiếm, nhưng bọn họ không nhận được bất kỳ tin tức nào. Nếu như đến chậm một bước, chỉ sợ...



Sắc mặt những người dị năng khác cũng trắng bệch. Bọn họ cũng chỉ có mấy trăm người đi khu bắc thôi. Mà dưới thành tường này có mấy trăm nghìn con thú zombie đang điên cuồng lao tới, bọn họ làm sao có thể ngăn cản được?



Từ Kinh đi vội tới, gọi người chỉ huy: “Đội trưởng Vương, xảy ra chuyện gì vậy?”



Người chỉ huy kia quay đầu nhìn Từ Kinh, mắt đột nhiên sáng ngời, vội vàng nói: “Từ lão đại, sao bây giờ các anh mới đến?”



Từ Kinh nhíu mày: “Chúng tôi bị phái đến khu bắc thăm dò tình hình. Sao chỗ các anh chỉ còn có vài người như vậy?”



Người chỉ huy lắc đầu, cười cay đắng: “Đám khốn kiếp ZF kia đều bỏ chạy rồi. Không có ai tới trợ giúp, đám người dị năng cũng đã đi, chỉ còn lại chúng tôi ở đây. Thật không biết còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa.”



Từ Kinh nhíu mày: “Chạy ư? Sao có thể làm vậy được? Chuyện này sẽ không đơn giản như vậy chứ?”



Người chỉ huy bất lực: “Tôi cũng cảm thấy chuyện này không đơn giản, nhưng bọn họ lâm trận bỏ chạy là sự thật.”



Anh ta nghĩ cả đời mình cũng không quên được trong lúc nguy nan, những người đó bay qua đỉnh đầu mình bỏ đi.



Dương Nam sợ hãi chạy tới: “Lão đại, quái vật ở bệnh viện kìa!”