Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ
Chương 37 : Phục thù
Ngày đăng: 09:36 18/04/20
“Du Yến ngôi sao điện ảnh có tiếng, đang bí mật hẹn hò với tiểu thịt tươi Kỷ Hải.”
Một hàng chữ cỡ lớn màu đỏ tươi nằm ngang trong trang bìa tạp chí giải trí, bên dưới còn kèm theo ba tấm ảnh, tấm ảnh đầu tiên là Du Yến bước vào trong phòng nghỉ, gương mặt một nhìn nghiêng có thể thấy rõ, tấm thứ hai là hình ảnh Kỷ Hải tiến vào trong phòng nghỉ, ngũ quan điển trai dù không có trang điểm nhưng vẫn rất ăn ảnh, tấm ảnh thứ ba là Du Yến mở cửa, Kỷ Hải bước ra ngoài, hai người cùng lúc lọt vào tấm kính, tấm này chụp từ xa, vẻ mặt của hai người đều nhìn không rõ.
Kĩ thuật chụp lén này thật sự là level max, ba tấm ảnh đơn giản đủ để trí tưởng tượng của con người bay xa!
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỷ Hải và Du Yến có phải là có tư tình không? Bọn họ tại sao lại gặp mặt? Cô nam quả nữ cùng ở trong một căn phòng, bọn họ đã làm gì rồi? Nơi này không giống khách sạn, bọn họ ở nơi nào gặp mặt? Du Yến có phải là trâu già muốn gặm cỏ non không, Kỷ Hải mới vừa mười tám tuổi thôi!
...
Du Yến vừa nhìn thấy tờ báo này, phản ứng đầu tiên là: Đỗ Phi Phi đang ở đâu? Cô ấy rõ ràng là vẫn luôn đứng bên ngoài? Nhưng tấm ảnh này lại không chụp được cô ấy.
“Hẳn là bị photoshop rồi.” Cố tiên sinh nhìn xong đưa ra kết luận.
“Photoshop đến không còn tung tích, kĩ thuật cừ như vậy, sao không đi quay phim 3D luôn đi, cần gì ở đây lãng phí tài năng!” Du Yến giận đến muốn lật bàn.
Cô chính là sợ gặp ở bên ngoài bị chụp lén nên mới chọn trong phim trường, nào ngờ đến là vẫn bị chụp được, đội chó săn này đúng là không gì không làm được, bọn họ sao không lên trời đi.
“Bình tĩnh chút, ăn sáng trước đã.” Cố tiên sinh cầm bánh bao đưa đến bên môi cô, ra hiệu cô cắn một miếng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Du Yến đã bị tức đến no rồi, lắc đầu nói: “Em ăn không nổi nữa rồi.”
Lên báo với ai cũng được cả, nhưng Kỷ Hải này thật sự khiến người ta buồn nôn.
Cố tiên sinh thở dài, nói với Dư quản gia bên cạnh: “Sau này chờ ăn xong hẳn cầm tạp chí vào.”
Lại trách tội rồi!
Dư quản gia cảm thấy rất vô tội, rõ ràng là Du Yến bảo không nhìn thấy tạp chí giải trí ăn không ngon, ông mới ngày ngày đúng giờ mang đến.
Nhưng Cố tiên sinh lại trút giận, ông cũng không còn cách nào, bà xã trong lòng Cố tiên sinh là bảo bối, quản gia trong lòng Cố tiên sinh là cọng cỏ...
Nhìn Du Yến không muốn ăn, Cố tiên sinh chỉ đành đặt thức ăn xuống, phân tích với cô: “Thời gian hai người gặp mặt rất sớm, có thể loại trừ khả năng ngẫu nhiên bị chụp được, chỉ có người đang cố ý theo dõi em hoặc là Kỷ Hải mới chụp được cảnh này, còn có một khả năng nữa là do Kỷ Hải cố ý cho người chụp.”
Nghe xong phân tích của Cố tiên sinh, Du Yến mở to mắt, tức giận nói: “Chuyện này thật sự là chuyện Kỷ Hải có thể làm ra, cậu ta muốn người khác cho rằng em có quan hệ ám muội với cậu ta, muốn tạo scandal?! Chẳng trách hôm ấy cậu ta bước đi sảng khoái như thế, hóa ra là có chiêu sau.”
“Chuyện này giao cho anh xử lý là được.” Cố tiên sinh vỗ tay cô dỗ dành.
“Thế em cần làm gì khống?”
“Em cần ngoan ngoãn ăn cơm, đây là chuyện em nên làm nhất.”
Thế là Du Yến ngoan ngoãn cầm chén cơm, tiếp tục ăn sáng, Cố tiên sinh hài lòng nhìn cô, đối với chuyện trông tạp chí không hề để ý chút nào.
Phương pháp để đối phó với kẻ dám nhìn trúng vợ anh sẽ có kết cục như thế nào anh cũng đã nghĩ xong, cần thế nào để biến mất trong giới giải trí, làm sao để biến mất khỏi thành phố này, thật ra anh càng muốn làm người này trực tiếp biến mất khỏi thế giới, nhưng tàn bạo như vậy không phải là phong cách của anh.
Tư Sùng Chí đứng dậy bắt tay với Cố tiên sinh: “Chuyện này nhất định sẽ cho Cố tiên sinh một kết quả rõ ràng, nhưng vẫn là hi vọng Cố tiên sinh đừng nhúng tay vào.”
Cố tiên sinh bắt tay với anh, nói: “Thế hôm khác tôi lại mời anh uống rượu.”
Tư Sùng Chí cười nói: “Đương nhiên, tôi còn có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo anh đấy.” Nói xong, hai người nhìn nhau cười.
Sau cuộc đối thoại ấy, bên Tư Sùng Chí bắt đầu ra tay, Cố tiên sinh cũng quan tâm đến chuyện này, thật ra anh muốn đích thân đối phó với bọn Tư Sùng Nghĩa hơn, nhưng Tư Sùng Chí đã nói trước như thế, anh cũng không thể nhúng tay vào.
Mà bên Tư Sùng Chí vừa ra tay, bên này của Tư Sùng Nghĩa sống cũng không tốt chút nào.
Tư Sùng Nghĩa tự hô hào là tự mình lập nghiệp nhưng phần lớn vẫn là dựa vào quan hệ của Tư gia, mà người hợp tác với anh ta, cũng là vì xem trọng thân phận là người Tư gia, nên mới to gan đầu tư.
Cho nên khi bên Tư Sùng Chí nói tình cảm anh em nhà họ Tư bất hòa, sau khi thu về một phần quyền lợi của Tư Sùng Nghĩa, danh tiếng giàu có của Tư Sùng Nghĩa lập tức giảm hơn phân nửa.
Mà thái độ người hợp tác cùng cũng bắt đầu trở nên vi diệu, không ngừng ngừng lại toàn bộ hoạt động, chờ xem thêm một khoảng thời gian nữa hẳn quyết định.
Cố tiên sinh đồng ý không nhúng tay vào việc của Tư Sùng Nghĩa nhưng không có nghĩa là anh sẽ không đụng vào Kỷ Hải, Tư Sùng Nghĩa đang bị anh trai anh đè chặt, chờ đến khi Kỷ Hải bên này mất đi chỗ dựa lớn nhất, chỉ còn đơn độc một mình, cho dù cậu ta có lợi hại hơn chăng nữa, biết được tương lai thì thế nào? Có được năng lực này còn không bằng đi mua vé số, để lại cậu ta nhảy nhót trong giới giải trí thì thật lãng phí đi bàn tay vàng của cậu rồi.
Bây giờ, Cố tiên sinh muốn giải quyết cậu ta, thật sự là đơn giản như giẫm chết một con kiến vậy.
Sáng hôm nay, trang bìa tạp chí lộ ra tin tức chấn động, tiểu thịt tươi Kỷ Hải bị nghi ngờ buôn bán ma túy, đã tìm được bằng chứng, bị cảnh sát bắt giữ.
Giới giải trí lập tức xôn xao, không ngờ đến Kỷ Hải vừa tròn mười tám tuổi, lại dám làm ra chuyện này, những người bạn thân chơi với cậu, nhất thời đều cảm thấy bản thân gặp nguy, không ít người đứng ra tung tin, còn tự bảo mình với Kỷ Hải chỉ là quen biết thôi, sớm đã không nhìn quen hành động ấy của cậu ta.
Ba thanh niên cùng nhóm càng bị khán giả nghi ngờ hơn, Kỷ Hải đã như thế, bọn họ chẳng lẽ lại trong sạch, nhưng sau khi cảnh sát điều tra, xác định người có vấn đề chỉ có một mình Kỷ Hải.
Thế là truyền thông không ngừng đứng ra chỉ trích, có người nói về vấn đề giáo dục thanh thiếu niên, có người quan tâm đến vấn đề tâm lý của thanh thiếu niên, có người bắt đầu suy nghĩ về những vấn đề tồn tại trong mặt trái của xã hội.
Sau đó lại có người tung tin, Kỷ Hải bước vào trong giới giải trí, còn có kim chủ bao nuôi, hơn nữa người này còn là một người đàn ông.
Đến lúc này, fan cuồng của Kỷ Hải đều nổi giận, họ không ngờ người khiến mình điên cuồng lại là một người bẩn thỉu như thế, vì nổi tiếng, tình nguyện để đàn ông bao nuôi, còn trưng ra dáng vẻ thuần khiết lừa gạt tình cảm của bọn họ, thật sự là không biết xấu hổ.
Tóm lại, gió xoáy dư luận nổi lên, mà Kỷ Hải lại bị đẩy lên đầu ngọn sóng.
Tối hôm nay lại là Cố tiên sinh một mình ngồi ăn, anh cảm thấy rất cô đơn, sau bữa ăn liền gọi Dư quản gia pha một bình hồng trà, vừa uống trà vừa đọc tin tức giải trí mấy ngày hôm nay, phát hiện dường như truyền thông hiện tại đều bị tên Kỷ Hải này che phủ.
Anh cười nói với Dư quản gia bên cạnh: “Ác giả ác báo, quả báo luân hồi, Dư quản gia, ông nói có đúng không.”
Dư quản gia không hiểu vì sao Cố tiên sinh đột nhiên nói ra những lời lẽ mang tính phật giáo như thế, ông có chút mơ hồ, nhưng vẫn rất biết nhìn sắc mặt tiếp lời: “Vâng.”
Du Yến ở phương nam xa xôi quay chương trình, sau khi nhìn thấy báo chí đều đăng tin về Kỷ Hải, cô liền nhớ đến trạng thái trước lúc chết của mình.
Bị truyền thông không ngừng chỉ trích, bị bạn thân tung tin bán đứng, nhất thời mất đi tất cả, trở thành tấm gương xấu bị các phụ huynh lấy ra dạy con, mà người chân chính đẩy cô xuống địa ngục, lại có người đại diện nói thay cậu ta, nói cậu ta bị cô ép quy tắc ngầm, đẩy phần lớn trách nhiệm cho cô, mà cuối cùng cô cũng không có cách nào gặp mặt bố lần cuối, kết cục là chết đi trong ngục giam lạnh lẽo.
Mà nay, tất cả những đau khổ của cô phải chịu, Cố tiên sinh đều giúp cô trả lại cho Kỷ Hải, để cậu ta cảm nhận toàn bộ đau khổ, giày vò, sống không bằng chết.
Nếu cậu ta đã thuộc về địa ngục, thế hãy để cậu ta mãi mãi trầm luân ở đó.