Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ

Chương 72 : Phiên ngoại 3

Ngày đăng: 09:36 18/04/20


Phòng khách rộng rãi, sô pha thoải mái, nhiệt độ trong nhà vừa chuẩn nhưng Du Yến lại không cảm thấy thoải mái, ngược lại hệt như đứng ngoài ngày đông giá lạnh, lòng bàn chân cảm nhận được từng luồng ý lạnh.



Nguyên nhân khiến cô cảm thấy lạnh lẽo lại là cô gái ưu nhã như lan ở trước mặt này, kiếp trước cô ấy chính là gương mặt xinh đẹp, nụ cười dịu dàng kia, đứng bên Cố tiên sinh, cảnh tượng hai người đứng bên nhau vừa hoàn mỹ vừa xứng đôi, mặc kệ đã qua bao lâu, chỉ cần cô vô ý nhớ đến, tình cảnh đó vẫn canh cánh trong lòng cô.



Cô gái này, tại sao lại xuất hiện vào lúc này? Đột nhiên như thế, thật sự khiến cô trở tay không kịp.



Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.



Cô ta là đến thăm họ hàng? Hay là đến tìm Cố tiên sinh?



Nhìn thấy phản ứng của mẹ Cố, bọn họ hẳn là vô cùng quen thuộc.



Chỉ thấy mẹ Cố kích động xong, phát hiện vẫn chưa để bọn trẻ giới thiệu nhau, vội kéo Du Yến lên phía trước, “Tiểu Chỉ, đây là Du Yến - vợ của Hành Viễn, cháu gọi là chị dâu là được.” Lại nói với Du Yến: “Tiểu Yến, đây là Viên Chỉ, mẹ của con bé là bạn thân của mẹ, Tiểu Chỉ hệt như là con gái của mẹ vậy.”



Du Yến đứng dậy, lịch sự bắt tay với cô ấy, tuy sóng lòng đã trào dâng nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ điềm tĩnh, “Chào cô.”



Viên Chỉ cười ngọt ngào, trên mặt hiện lên hai lúm đồng tiền thật sâu, ngọt ngào mê người. “Chào chị dâu, em đã sớm nghe anh Viễn kết hôn, nhưng vẫn luôn không tìm được cơ hội về nước, hôm nay nhìn thấy chị dâu, quả thật là nghiêng nước nghiêng thành, chẳng trách anh Viễn lại quyết định kết hôn nhanh như thế này.”



Đúng là cô gái có cái miệng rất ngọt, nếu Du Yến không có ám ảnh tâm lý của kiếp trước, chắc chắn cũng sẽ thích cô nàng ngay từ lần đầu gặp mặt, đáng tiếc là giờ đây cô không cách nào thích nổi Viên Chỉ, thậm chí bất giác xem cô thành tình địch, trực tiếp đặt hai người đứng ở vị trí đối lập.



Nhưng mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, thì ngoài mặt vẫn phải giữ lễ, “Cứ gọi tên em là được, Viên Chỉ hẳn lớn hơn em nhỉ, gọi chị dâu lại khiến em già đi mất.” Nói xong câu này, cô còn phụng phịu, ra vẻ rất uất ức, lập tức chọc mọi người phì cười.



Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.



Mẹ Cố cười nói: “Được được được, cứ gọi tên, nói ra Tiểu Chỉ lớn hơn Tiểu Yến năm tuổi đấy.”



Du Yến càng thêm buồn bực, tuổi tác của cô ta cũng rất xứng với Cố tiên sinh!



“Chị còn nghe nói Tiểu Yến là ngôi sao nổi tiếng nhỉ?” Viên Chỉ ngồi cạnh Du Yến, dùng giọng điệu thân thiết để trò chuyện với cô.



Có cuộc gặp gỡ với Trần phu nhân trước, Lúc Du Yến đáp câu hỏi này bất giác để tâm một chút, “Vẫn chưa được xem là một ngôi sao nổi tiếng ạ.”
Viên Chỉ nói xong những lời này, cười nói: “Em cũng không cần khẩn trương như thế, tâm tư của chị đối với anh Viễn, mọi người đều biết cả, nếu như anh Viễn có ý với chị, thế thì bọn chị đã sớm bên nhau rồi, cũng sẽ không có chuyện của em đâu, đáng tiếc là trước giờ anh ấy vẫn luôn xem chị là em gái.”



Quay đầu nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Du Yến, Viên Chỉ tinh nghịch cười nói: “Sao vậy, bị sự thắng thắn của chị làm giật mình rồi hả?”



Du Yến gật đầu, lại lắc đầu, nửa ngày mới nói: “Chị thật sự là một cô gái ngay thẳng.”



Đây với tình địch trong tưởng tượng của cô hoàn toàn không giống! Cung tâm kế đấu đá nhau đâu? Màn kịch chia rẽ đâu? Viên Chỉ này vốn dĩ không đi theo những cách này, mà còn phóng khoáng thừa nhận tình cảm của mình, cô muốn phát tác cũng không tìm được cơ hội.



Du Yến lại trải qua cảm giác buồn bực.



“Thật ra trước lúc bọn em kết hôn, chị có lén lút đến gặp anh Viễn, lúc đó chị nói với anh ấy, chị sẽ chờ anh ấy thêm mười năm nữa, nếu như lúc đó anh ấy sống không hạnh phúc, cho dù anh ấy có yêu chị hay không thì chị nhất định vẫn sẽ giành anh ấy về, lúc nói ra những lời này, trong lòng chị vẫn lẳng lặng hi vọng đây là một cuộc hôn nhân thất bại.” Viên Chỉ dừng lại, nhìn xung quanh lại nói: “Nhưng hôm nay chị thấy được, là một cô gái nhỏ đang chìm đắm trong niềm hạnh phúc tươi đẹp của tình yêu, cho nên chị biết, mình rốt cuộc cũng không có cửa.”



“Mười năm sau ư?” Du Yến nghe cô nói lời này, lại nghĩ đến chuyện kiếp trước.



Viên Chỉ tự cười mỉa mai mình, có chút bi thương nói: “Đây chỉ là ước hẹn đơn phương không cam lòng của chị mà thôi, lòng chị đã rõ, anh Viễn sẽ không chấp nhận loại hẹn ước này, anh ấy là một người kiên định, từ ban đầu đã nhận định chị là em gái, thế nên, cả đời này chị đều là em gái của anh ấy.”



Du Yến mở miệng, không biết phải nói gì, cuối cùng nói: “Chuyện tình cảm này, không thể miễn cưỡng.”



Cho nên Viên Chỉ xuất hiện bên cạnh Cố tiên sinh vào kiếp trước, chỉ vì có loại hẹn ước này ư? Vì mười năm ấy anh sống không hạn phúc, cho nên Viên Chỉ quyết tâm ở lại bên cạnh anh.



Kỷ Hải lúc ấy nói với cô rằng Cố tiên sinh kiếp trước đã kết hôn, hẳn là đã lừa cô, nếu như Cố tiên sinh thật sự đã kết hôn, Viên Chỉ cũng không thể nào xuất hiện. Có lẽ sau đó Cố tiên sinh đã nghĩ thông, quyết định muốn ở bên cạnh Viên Chỉ, cũng có thể anh vẫn xem Viên Chỉ chỉ là em gái, những thứ này đều đã không còn quan trọng nữa rồi.



Du Yến kiếp này cùng Cố tiên sinh ân ái như thế, cô cũng không nỡ để Cố tiên sinh cả đời cô độc, nếu có Viên Chỉ bầu bạn bên cạnh anh, cũng không phải là chuyện không tốt.



Tuy từng là tình địch, nhưng cô thật sự không có cách nào chán ghét một cô gái chân thành như thế này, có cô gái tốt như thế bầu bạn, Cố tiên sinh kiếp trước, hẳn cũng có thể sống rất hạnh phúc nhỉ.



Làn gió mát thổi đến, thổi đi sự ưu sầu trên gương mặt của hai người cũng thổi đi nút thắt giấu sâu trong lòng của Du Yến, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ hơn.



Vô thức quay đầu, lại nhìn thấy bóng dáng điển trai kia đang bước về phía cô, đó là người đàn ông thân cận nhất, là người mà cô yêu nhất.