Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 125 : Vận sức chờ phát động

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Edit: Chiêu  T ần



Beta: Tâm Quý tần



Sau khi kết thúc các lễ nghi phức tạp, nhận bảo sách, Đại Yến Đế nắm tay Diệp Linh Sương cùng trở về Long Khuyết điện. Đại Yến quốc có một quy củ không thể trái, là vào đêm thứ nhất Đế Hậu cùng ngủ ở Long Khuyết điện. Về sau, hoàng hậu sẽ vào ở trung cung, trở thành chủ nhân lục cung này.



Đại Yến đế đã sớm ra hiệu cho Lý Phúc Thăng đuổi hết cung nhân ra khỏi điện. Khi hai người đi đến đại môn của Long Khuyết điện, Đại Yến đế đứng lại, kề môi vào tai nàng, nói nhỏ: "Sương nhi, nàng mặc phượng bào quả thật rất đẹp. Dường như là người trong mộng trẫm từng thấy vậy."



Diệp Linh Sương cúi đầu nhìn hoa văn rườm rà rắc rối trên phượng bào, oán giận nói: "Hoàng Thượng cảm thấy đẹp là tốt rồi, thiếp dù không có bị những nghi lễ kia đè chết thì cũng vì đội mấy cái mũ phượng cả một ngày, cổ như sắp gãy đến nơi. Còn có phượng bào này, lại đến chục lớp vải, nóng chết đi được. Không chừng lúc này toàn thân ta đều là mồ hôi cả."



"Sương Nhi, vất vả nàng rồi, hôm nay, vì biểu hiện của nàng tốt như vậy, trẫm nhất định sẽ thưởng cho nàng một phen." Đại Yến Đế cười thần bí.



Diệp Linh Sương hồ nghi mà nhìn hắn, "Nếu Thiên Hữu là đang nói đến... Làm cái chuyện này bây giờ, ta còn là... Không cần."



Đại Yến Đế bị nàng nói trắng ra, hết hồn trong giây lát, ngẩn người, sau lại nhịn không được cười ha ha, "Sương Nhi, nếu nàng không nói, trẫm còn không nghĩ tới biện pháp khen thưởng này, nay nàng đã nhắc tới, trẫm đêm nay liền phải gắng sức phụng bồi mỹ nhân rồi. Kỳ thật, khi nãy trẫm nhắc tới không phải là chuyện này."



Diệp Linh Sương đang hết sức buồn bực, lại thấy hắn hơi khom người xuống, một tay vòng qua lưng nàng, tay còn lại vòng qua đôi chân nàng, sau đó ôm nàng từ chỗ ngồi lên. Phượng bào thướt tha xoè rộng nay lại bị hắn túm gọn lại.



Diệp Linh Sương có chút hưng phấn, đôi tay ngọc ngà vòng qua cổ hắn, khóe miệng khẽ mỉm cười, "Thiên Hữu, chàng... Chàng muốn ôm ta vào trong sao?"



Đại Yến Đế dùng chân hất làn váy kia sang một bên, cũng không có trả lời lại với nàng, chỉ chậc chậc hai tiếng, nói: " Phượng bào quả thật là quá nặng nề, Sương Nhi so với ngày thường không biết nặng hơn biết bao nhiêu. Chỉ là, may mắn trẫm tuổi trẻ, sức lực tràn trề, cho dù nàng có nặng thêm năm mươi cân nữa, đối với trẫm mà nói cũng chỉ như một bữa ăn sáng." Dứt lời, tâm tình hắn rất tốt, liền ôm nàng đi đến long khuyết điện, bước đi thong thả, trông hết sức tao nhã.
Lý Phúc Thăng cũng biết trong hậu cung này, nữ nhân luôn lục đục với nhau, trong lòng không biết nên vui mừng hay bi ai cho đám nữ nhân đó. Sủng hạnh bây giờ không cần phải tranh giành, đặc biệt là trong mắt, trong lòng Hoàng Thượng, chỉ sợ nữ nhân của hắn cũng chỉ là nói đến hoàng hậu thôi. Đám nữ nhân ấy muốn làm gì thì làm, chỉ là không được gây chuyện với hoàng hậu.



"Lý Phúc Thăng." Đại Yến Đế nhu nhu mi tâm.



"Có nô tài."



"Bảo Thúy Hoàn chú ý một chút đến cuộc sống hằng ngày của hoàng hậu. Nếu ai dám làm hoàng hậu không thoải mái, cấp tốc báo cho trẫm. Sau đó trẫm sẽ thay hoàng hậu hảo hảo giáo huấn cái đám nữ nhân không yên phận đó.



"Hoàng Thượng yên tâm, một năm nay Hoàng Thượng ngài ban đêm luôn nghỉ tại trung cung điện của hoàng hậu, địa vị của hoàng hậu hết sức rõ ràng, ai dám chọc cho hoàng hậu không thoải mái, chính là tự tìm mất mặt."



"Như thế, quả thật rất tốt." Đại Yến Đế nở nụ cười.



"Hoàng Thượng, Cổ đại nhân có việc cầu kiến." Tiểu thái giám canh cửa chạy mà đến, hồi bẩm nói.



"Mau mau cho mời." Đại Yến Đế nghiêng người, phẩy tay, cho lui hết cung nhân trong điện, bước lên phía trước, hỏi, "Mặc Ngân, là có tin tức của Trung Nhạc vương bên kia?"



Ánh mắt Cổ Mặc Ngân sáng lên, hưng phấn nói: "Hoàng Thượng, quả thật là như thế! Thần nhận được tin tức, một năm nay Trung Nhạc vương âm thầm tập hợp quân đổi, dưỡng sức chờ phát động, hết sức có khí thế, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ cùng Ôn Dương Vinh lão hồ ly kia mưu tính chuyện lớn!"



Đại Yến Đế cười to hai tiếng, vỗ tay, lớn tiếng nói: "Tốt, tốt, trẫm sẽ chờ ngày đó. Trẫm muốn cho cả dân chúng thiên hạ đều biết được, ưu quốc ái dân Ôn tướng cùng với hảo đại ca của trẫm tính kế trẫm như thế nào!"