Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 18 : Tâm tư khó dò

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Editor: Ngọc Thường Tại



Beta: Trân Thục Nghi



Sáng sớm hôm sau, Vân Kiều hầu hạ Diệp Linh Sương mặc y phục chỉnh tề xong, liền mở cửa điện đi lấy nước ấm. Lúc trở về, Diệp Linh Sương thấy vẻ mặt nàng ấy không có gì khác thường, hơi kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ Lý tổng quản không chờ ở ngoài hậu điện sao?"



"Nô tì chưa từng gặp qua Lý công công, vì sao nương nương lại hỏi như vậy?" Vân Kiều quay đầu, ánh mắt kỳ quái nhìn chủ tử của mình. Sau đó nàng cẩn thận đổ nước ấm vừa lấy vào thùng gỗ mới sơn hôm qua, dưới đáy thùng không quên kê một tấm ván gỗ thật dày, rồi lấy khăn mặt từ trên giá ngâm vào nước ấm. Chuẩn bị thỏa đáng tất cả xong liền bắt đầu hầu hạ chủ tử rửa mặt, chải đầu.



Diệp Linh Sương im lặng một lát, cười nhẹ: "Ta vốn tưởng Lý tổng quản cho rằng Hoàng Thượng sẽ nghỉ ở nơi này của ta. Nếu vậy, bây giờ hắn nhất định đang ở cửa hậu điện, không ngờ hắn cũng sáng suốt hơn những gì ta nghĩ."



Vân Kiều giật mình, khóe miệng gợi lên ý cười, trong mắt như có tia sáng. Khó trách đêm qua chủ tử nhà mình vội vã muốn đi nghỉ ngơi sớm, thì ra là muốn Lý công công lầm tưởng rằng Hoàng Thượng đang nghỉ ở Thúy Hà điện. Chủ tử của Lạc Hồng điện kia có bản lĩnh thì sao chứ? Hoàng Thượng không có người hầu hạ bên người cũng khó tránh khỏi hơi mất hứng!



"Nhưng mà, rốt cuộc là ta xem nhẹ bản lĩnh của Lý tổng quản này." Diệp Linh Sương có chút tiếc nuối thở dài.



Vân Kiều đang định nói thêm một câu, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng thỉnh an của Mặc Nguyệt và An Đức Tử.



"Cho bọn họ vào đi." Diệp Linh Sương chậm rãi đi tới, dùng nước ấm rửa sạch mặt, sau đó lại lấy khăn đã ngâm nước lau nhẹ nhàng.



Vân Kiều cao giọng truyền lời, mấy người bọn họ lần lượt đi vào trong.
Lý Phúc Thăng kinh ngạc trả lời: "Nô tài đang định đi Lạc Hồng điện, chỉ là tại sao Diệp Sung Viện lại biết được?"



Nghe thấy lời này, thần sắc Diệp Linh Sương có chút ảm đạm, cười khổ một tiếng: "Không có gì, ta đoán thôi. Lý công công đi mau thôi, đừng làm cho Lý Tài Nhân chờ sốt ruột."



Lý Phúc Thăng kì quái nhìn nàng một cái, cung kính hành lễ rồi mới rời đi. Đúng là hắn muốn đi Lạc Hồng điện, nhưng Hoàng Thượng chỉ muốn hắn mang tới một hộp trà chứ không còn gì khác. Mới vừa rồi hắn không nhìn lầm đi, phản ứng của Diệp Sung Viện hình như là đang... ghen?



Điều tối kỵ của nữ nhân Hậu cung là ghen tị, nữ nhân của Hoàng Thượng nhiều vô số, nếu như nguyên một đám ai cũng ghen tị chỉ sợ bị dấm chua làm chết đuối. Mà những người ghen thường là những nữ nhân ngốc nghếch, sống trong Hậu cung to lớn này, sớm hay muộn cũng sẽ bị người khác giẫm nát dưới chân, mà Hoàng Thượng vốn dĩ không phải là người biết thương hương tiếc ngọc.



Những nữ nhân ghen tị sẽ bị cho là mất giáo dưỡng trong Hậu cung, bị biếm vào lãnh cung cũng không ít. Lý Phúc Thăng lắc đầu, thật không biết nên nói Diệp Sung viện thông minh hay ngốc nghếch.



Lý Phúc Thăng đi không bao lâu, Vân Kiều và Bội Hoàn liền mang theo tin tức trở về, vẻ mặt thả lỏng, có lẽ là tin tức cũng không tệ. Diệp Linh Sương nằm nghiêng trên tháp gỗ dài khắc hoa vừa được ban thưởng, thoải mái điều chỉnh tư thế, khuôn mặt lộ ý cười: "Nói đi, việc gì khiến các ngươi vui vẻ như vậy?"



Bội Hoàn giành phần nói: "Nương nương, tối qua thật ra Hoàng Thượng không hề nghỉ ở Lạc Hồng điện, mà là tới Thúy Hà điện, thấy đèn trong điện đã tắt, cửa cũng đã cài chốt, mới mất hứng trở về Long Khuyết điện." Vẻ mặt Bội Hoàn đầy ý cười, đưa tay sờ khóe miệng đang mở thật to, nói tiếp: "Nghe nói Hoàng Thượng đi bộ một mình trở về, giữa đường gặp Lý công công, hai người mới một trước một sau trở về Long Khuyết điện, sau khi trở về, canh giờ đã không còn sớm nên không lâm hạnh phi tần nữa."



Đâu chỉ Mặc Nguyệt đứng bên cạnh giật mình, ngay cả Diệp Linh Sương cũng sửng sốt hồi lâu. Nhưng nàng cũng chỉ giằng co mấy giây ngắn ngủi, khuôn mặt lại trở về với vẻ thong dong, đôi mắt sâu thẳm bị làn mi rũ xuống che khuất, không thể nhìn thấy đôi mắt bị Đại Yến Đế gọi là bồ đào đen.



Đại Yến Đế - Tề Thiên Hữu, bản cung ngày càng không hiểu ngươi....