Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 40 : Sinh thần của Hiền Phi

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Editor: Nhiên Thục tần



Beta: Vy tu nghi







Cuối cùng ngày giỗ của Hoa Hoàng hậu cũng đã qua, trong lòng các phi tần dù có sợ hãi cũng dần dần cảm thấy yên tâm hơn.



Ngày giỗ vừa qua thì sinh thần của Hiền phi cũng đến. Chúng phi tần đều thầm nghĩ mấy ngày nay đều không có chuyện gì tốt.



Nên khi sinh thần của Hiền phi diễn ra thì các phi tần mới cảm thấy nỗi bất an không còn nữa, mà vui vẻ tới chúc mừng. Mà các phi tần tới chúc mừng này chỉ sợ là những người dối trá tới xem cuộc vui, nhưng ngoài mặt vẫn làm ra vẻ vui mừng.



Mặc dù có chuyện ma quái vừa xảy ra ở Trung cung, Tôn Dung hoa thì bị Hoàng Thượng ban cho ba thước lụa trắng nhưng cũng không làm ảnh hưởng gì đến tâm tình vui sướng của người nào cả.



Lúc Lý Phúc Thăng tới Thương Loan điện, Đại Yến Đế đang cúi đầu phê duyệt tấu chương với vẻ mặt nghiêm nghị. Hắn thấy Lý Phúc Thăng đứng bên cạnh mình đã lâu mà không dám nói gì thì thản nhiên nói: "Lý Phúc Thăng, từ khi nào mà ngươi trở nên rụt rè như vậy? Có chuyện thì cứ nói thẳng ra." Tay Đại Yến Đế cầm bút vẫn không dừng viết, ghi một vài chữ trên tấu chương.



Lý Phúc Thăng vội cúi đầu: "Bẩm Hoàng Thượng, nô tài có sai sót, vừa rồi thấy Hoàng Thượng vô cùng chú tâm, cho nên không dám vì chuyện nhỏ mà quấy rầy Hoàng Thượng."



Đại Yến Đế cười một tiếng: "Cho dù là chuyện nhỏ nhưng đã khiến Tổng quản thái giám ngươi tự mình tới bẩm báo thì ắt cũng không phải chuyện quá nhỏ nhặt."



Lý Phúc Thăng suy nghĩ một chút mới nói: "Hồi bẩm Hoàng Thượng, vừa rồi có nha hoàn Tú Trúc của Kỳ Quý phi tới đây bẩm báo, ngày mai chính là sinh thần của Hiền phi. Tuy nói đây là chuyện của Hậu cung, cũng không nên quấy rầy Hoàng Thượng, nhưng Kỳ Quý phi cùng Hiền phi cùng phân vị, vượt quyền như vậy cũng không tốt. Cho nên cũng không biết là nên giải quyết như thế nào, thỉnh Hoàng Thượng cho ý kiến."



"Nàng sợ vượt quyền sao?" Đại Yến Đế đột nhiên nói một câu có ý sâu xa làm Lý Phúc Thăng lập tức cúi đầu nhìn xuống.
Kỳ Quý phi cười lạnh trong lòng, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười quyến rũ: "Hoàng Thượng yên tâm, ngày mai thần thiếp sẽ an bài chuyện này thỏa đáng." Hai con mắt đầy vẻ phong tình đào hoa làm cho người nhìn cảm thấy trìu mến. Nhưng giờ khắc này đôi mắt chim ưng của Đại Yến Đế lại sáng cực kỳ, không tồn tại chút ham muốn nào.



"Canh giờ cũng không còn sớm, ái phi cùng trẫm nên nghỉ ngơi thôi." Đại Yến Đế nâng khuôn mặt kiều mị kia lên, cúi đầu khẽ hôn lên khóe miệng, ôm Kỳ Quý phi tời giường, màn chướng hồng nhạt rơi xuống che đi cảnh xuân phong tình bên trong.



Lý Phúc Thăng đứng ở bên ngoài cửa một lúc, thấy nến trong điện đã tắt, liền căn dặn mấy tiểu thái giám cùng cung nữ coi chừng bên ngoài cửa Đan Nguyệt cung vài câu, rồi cũng tạm thời đi nghỉ ngơi. Trong lòng hắn không khỏi sinh ra vài phần cảm thán. Hoàng Thượng, người cũng nên bồi bổ thân thể một chút, gần đây thời gian ân ái của người càng ngày càng ngắn rồi. Nghĩ đến như vậy liền quyết định ngày mai sẽ đi tìm Tiết Thái y ở Thượng Y cục chuẩn bị một chút thuốc bổ.



"Nương nương, hôm nay giờ Thân có tiểu thái giám của Đan Nguyệt cung tới nói, ngày mai là sinh thần của Hiền phi, Kỳ Quý phi có mở một yến tiệc nhỏ mời các phi tần trong Hậu cung tới góp vui, thêm phần nào nhiệt." Vân Kiều bẩm báo với Hinh tần đang đọc sách. Thấy nàng hơi nheo nheo mắt liền đẩy cây nến đến gần một chút.



Diệp Linh Sương đặt cuốn sách trong tay xuống, khẽ cười: "Ta thấy từ giờ Tỵ hôm nay, Kỳ Quý phi đã bận rộn chuẩn bị, xem ra ngày mai yến tiệc sinh thần của Hiền phi sẽ rất náo nhiệt đây."



"Nô tì có chỗ không hiểu, vì sao yến tiệc sinh thần lần này lại phá lệ náo nhiệt đến vậy?" Vân Kiều nhìn chủ tử nhà mình với ánh mắt nghi ngờ hỏi.



"Chẳng phải là do Hoàng Thượng hạ lệnh sao, nếu không Kỳ Quý phi nào dám làm vậy chứ." Diệp Linh Sương thản nhiên nói. Nhưng đột nhiên thay đổi, phá lệ nở một nụ cười tươi tắn: "Nghe nói đêm nay Hoàng Thượng nghỉ tại Đan Nguyệt cung của Kỳ Quý phi?"



Vân Kiều ngưng lại, gật đầu nhẹ. Con mắt Diệp Linh Sương cụp xuống. Hoàng Thượng làm như vậy chả phải là vừa tát một cái thật đau rồi lại cho một miếng táo ngọt sao. Thật muốn biết bây giờ trong lòng Kỳ Quý phi đang nghĩ cái gì. Nếu như trong tình huống này mà Kỳ Quý phi còn có thể cười được thì nàng ta đúng thật là không đơn giản.



Khẽ ngáp một cái, Diệp Linh Sương có chút buồn ngủ: "Vân Kiều, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, đã trễ thế này rồi mà còn lôi kéo ngươi cùng xem sách, ta thực sự có chút áy náy."



Vân Kiều cười duyên: "Nương nương như vậy làm nô tì ngại chết mất. Đêm nay đến lượt nô tì gác đêm, nương nương không ngủ được muốn đọc sách, thì tất nhiên là nô tì phải hầu hạ người rồi." Nói xong liền hầu hạ Hinh tần đi ngủ, xong tiến tới chỗ cây đèn Hoàng Thượng ban thưởng thổi tắt rồi rón rén đi ra ngoài.



Diệp Linh Sương ở trên giường trở mình, khóe miệng khẽ nở nụ cười, rất mong đợi được xem thái độ của các phi tần trong yến tiệc sinh thần của Hiền phi vào ngày mai.