Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 42 : An Mỹ nhân mang thai

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Edit: Chang Phi



Beta: Nhã Quý Phi



An mỹ nhân được cung nhân của Kỳ quý phi đỡ ra khỏi yến tiệc náo nhiệt, đi đến thái y cục.



Ngạn phi cười sáng lạn: "Theo kinh nghiệm của bổn cung, An mỹ nhân sợ là đã có, ha ha. Hôm nay thật là song hỷ lâm môn, không nghĩ tới trong bữa tiệc sinh thần của Hiền phi muội muội lại có tin vui này, Hoàng Thượng mà biết nhất định rất cao hứng."



Lời này của Ngạn phi làm cho sắc mặt của Hiền phi càng thêm khó coi. Nàng hầu hạ Đại Yến Đế nhiều năm cũng không có thai, còn An mỹ nhân này tổng cộng mới hầu hạ được bốn năm lần liền mang thai! An mỹ nhân mang thai cũng không sao, dù sao phẩm cấp của nàng ta cũng không đủ tư cách nuôi dưỡng công chúa hoàng tử, nhưng tuyệt đối không nên phát hiện ra chuyện đó ở sinh yến của nàng!



Mọi người đều biết con nối dõi của Hoàng Thượng đơn bạc, trong hậu cung mới có một hoàng tử, hai công chúa. Mấy năm trước có một Quý cơ được Hoàng Thượng sủng hạnh qua một lần, cái bụng kia có chí tiến thủ liền mang thai. Lúc đấy Đại Yến Đế còn chưa có con, cho nên đặc biệt coi trọng cái thai này, về sau Quý cơ quả nhiên sinh hạ được một hoàng tử, chính là Đại hoàng tử, còn được gửi nuôi dưới danh nghĩa của Hoàng Hậu Hoa Lê Nguyệt. Chỉ là, còn chưa được bao lâu Đại hoàng tử bị chết non, quý cơ kia thương tâm quá độ, không lâu sau bị trượt chân rơi xuống ao chết. Đây xem như là bí sử hậu cung, đám phi tần không dám nhiều lời, nhưng là đại bộ phận mọi người đều biết được. Việc này mặc dù mặt ngoài không liên quan tới Hoàng Hậu, thế nhưng mà ai cũng không rõ sao đứa nhỏ này lại trùng hợp bị chết non như vậy, việc này ở trong lòng Đại Yến Đế vẫn còn tồn tại chút khúc mắc với Hoàng Hậu đấy.



Cũng không lâu lắm, tiểu thái giám đưa An mỹ nhân đi thái y cục chạy chậm trở về, hồi bẩm với Kỳ quý phi: "Nương nương, An mỹ nhân được chẩn đoán đã mang thai hơn một tháng."



Lúc sau, lại cẩn thận liếc Kỳ quý phi rồi mới nói thêm một câu: "Là Tiết thái y giỏi nhất đến xem bệnh, không sai được."



Đôi mắt Kỳ quý phi hơi đổi, cười nói: "Ha ha, rất tốt, lập tức đi Thương Loan điện hồi báo Hoàng Thượng biết."



Vừa mới nói xong lại ngăn cản nói: "Vẫn nên chờ một lát đi, lúc này chắc Hoàng Thượng đang dùng cơm trưa, đợi một canh giờ nữa rồi đi."



"Vâng." Tiểu thái giám cung kính nói, đứng lui sang một bên.
Xem được hồi lâu, tiểu thái giám chỗ Kỳ quý phi mới tới Trường Nhạc cung bẩm báo, nói sân khấu kịch đã chuẩn bị tốt, gánh hát Hồng Viên cũng đã đến đông đủ. Diệp Linh Sương tất nhiên không dám chậm trễ, liền bước lên liễn đi đến Lê Lạc Viên.



Sân khấu kịch bày ở một khoảng đất trống trong Lê Lạc Viên, bên dưới đài đã dọn bàn dựa theo vị trí. Kỳ quý phi cùng Hiền phi đang ngồi đợi mọi người. Diệp Linh Sương tìm chỗ của mình rồi ngồi xuống, vừa vặn ở hàng thứ hai cách chỗ Hiền phi không xa. Không bao lâu sau, các phi tần cũng lục đục kéo đến.



"Hiền phi, hôm nay chính là thọ tinh của ngươi, tập hát này tất nhiên phải giao cho ngươi, ngươi tới chọn mấy bài đi." Kỳ quý phi cười nói, giao tập hát vào tay Hiền phi.



Hiền phi thoải mái cười cười: "Bổn cung cũng không hiểu những thứ này, Kỳ quý phi là người tinh thông, không bằng ngươi chọn đi." Sau đó lại đưa tập hát trở về chỗ cũ.



Đôi mắt hoa đào của Kỳ quý phi nhướn lên, cũng không hề từ chối, lúc này mới cười nói: "Nếu thế, để bổn cung làm thay cũng được." Nàng tùy ý xem một lượt, chọn lấy mấy bài rồi chỉ cho thái giám ở bên cạnh xem. Thái giám sau khi hiểu ý liền cung kính lui xuống.



Trên bàn đã chuẩn bị đầy đủ bánh ngọt cùng dưa và trái cây. Diệp Linh Sương nhàm chán bóc mấy quả nhãn, nhưng thấy bánh ngọt ở bên cạnh cũng không tệ liền ăn thêm vài miếng.



"Ha ha, bánh ngọt Kỳ quý phi tỷ tỷ chuẩn bị coi như không tệ, ngon miệng đến cực điểm, bổn cung trước kia cũng chưa từng được ăn qua." Có người đã nói ra những lời Diệp Linh Sương muốn nói, nàng ngẩng đầu nhìn, hoá ra là Phùng chiêu viện luôn lắm miệng kia.



Lời này vốn là lời nịnh nọt, lại làm cho khuôn mặt yêu mị của Kỳ quý phi trầm xuống. Ngon miệng, sao lại không ngon được! Vì muốn làm được bánh ngọt mà Hoàng Thượng ưa thích, nàng đã bỏ ra bao nhiêu công sức. Thế nhưng Hoàng Thượng chỉ nói một câu liền chia bánh ngọt cho mấy nữ nhân này ăn, thật đúng là không nể tình nàng dù chỉ một chút!



Chỉ chốc lát sau, rèm trên sân khấu mở ra, có con hát mặc đồ hóa trang bắt đầu hát lên, nhưng giọng điệu lại cực kỳ thê lương khiến người nghe không khỏi rơi lệ.



Hiền phi đen mặt, Kỳ quý phi, ngươi có ý gì?