Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 47 : Sảy thai

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Editor: Ngọc Hiền Tần



Beta: Thiên phi



Có thể là lời nói lần trước của Hinh Quý tần làm cho An Mỹ nhân sinh ra vài phần hảo cảm, thế nhưng An Mỹ nhân lại ít đi Lưu Vân cung của Hiền Phi, mà thường đến Trường Nhạc cung của Hinh Quý tần.



Đợi Vân Kiều tiễn bước An Mỹ nhân, Diệp Linh Sương mới miễn cưỡng nằm lên nhuyễn tháp, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, không thể giải thích nổi.



Nàng nói Hiền phi là người thiếu kiên nhẫn, không nghĩ tới nàng ta lại có thể dễ dàng tha thứ cho việc An Mỹ nhân kiêu ngạo trong thời gian dài như thế, hoặc là nói nàng ta căn bản không để tâm đến đứa con trong bụng An Mỹ nhân?



Không, Diệp Linh Sương lắc đầu, đây không phải là tính tình của Hiền phi. Tại Khánh Sinh yến, Hiền phi bị An Mỹ nhân làm mất thể diện, để cho An Mỹ nhân đoạt đi một nữa nổi bật, trong lòng Hiền phi đã sớm sinh ra một cái gai. Đừng nhìn bộ dáng bao dung ngày thường của Hiền phi, không ai có thể hiểu rõ hơn Diệp Linh Sương về sự hẹp hòi trong lòng của nàng ta đâu.



"Nương nương, không tốt!" Tiếng bước chân dồn dập tới gần, vẻ mặt Vân Kiều kích động chạy vào.



Vân Kiều không giống Mặc Nguyệt và Bội Hoàn, ngày thường trầm ổn ít nói, nếu kích động như vậy nhất định đã có chuyện lớn xảy ra.



Vẻ mặt Diệp Linh Sương lạnh lùng, đứng thẳng dậy từ nhuyễn tháp: "Đã xảy ra chuyện gì?" Hai mắt nhìn Vân Kiều chăm chú, nàng hỏi.



Vân Kiều hô hấp dồn dập, vội vàng trả lời: "Nô Tỳ tiễn An Mỹ nhân ra khỏi Trường Nhạc cung, nào ngờ chưa đi được bao xa, An Mỹ nhân liền trượt chân ngã xuống, trên mặt đất lập tức có vết máu!" Một hơi nói xong, trong mắt lộ vẻ lo lắng. An Mỹ nhân này ngã ở nơi nào cũng được, lại cứ ngã ở nơi cách Trường Nhạc cung không xa, nhìn vết máu kia, chỉ sợ An Mỹ nhân lành ít dữ nhiều.



"Bây giờ An Mỹ nhân ở đâu?" Lần đầu tiên sắc mặt Diệp Linh Sương trở nên khó coi như thế, nặng nề hỏi.


Lý Phúc thăng đi theo phía sau, trăn trở suy nghĩ.Hoàng Thượng vừa đến, mọi người đồng loạt khom người hành lễ. Triệu Quý nhân, Từ Lương viện, Hinh Quý tần đều hầu bên ngoài điện. Lý Thái Y cũng đứng một bên, ánh mắt Đại Yến Đế đảo qua mấy người Triệu Quý nhân, cuối cùng dừng lại trên người Hinh Quý tần, thấy sắc mặt nàng có chút tái nhợt, trong lòng không khỏi căng thẳng, lại không nói thêm gì, đi vào nội điện.



"Hoàng Thượng, con trong bụng thần thiếp đã không còn, Hoàng Thượng......." An Mỹ nhân vừa thấy Đại Yến Đế đi vào, biết hắn vẫn là coi trọng đứa nhỏ này, trong lòng không khỏi uất ức, khóc rống lên.



Trong lòng Đại Yến Đế có chút chán ghét. Nhưng giọng nói vẫn nhẹ nhàng, vỗ vỗ bờ vai của nàng nói: "Ái phi nén bi thương, có thể Long nhi trong bụng ái phi không có duyên với trẫm, ái phi nên chăm sóc thân thể thật tốt mới được."



Đại Yến Đế nghĩ An Mỹ nhân sẽ thu liễm một chút, nào ngờ nàng khóc càng nhiều hơn, không hề giống ngày thường đoan trang hiền tuệ, trong mắt hắn đã có chút tức giận.



Phàm là người có mắt đều có thể nhìn ra vài phần, An Mỹ nhân này đúng là người thiếu một sợi gân, khóc lạc giọng nói: "Sẽ không, mấy ngày trước thiếp còn cảm thấy Long nhi trong bụng động đậy, sao có thể vô duyên, xin Hoàng Thượng làm chủ cho thiếp......" trong đầu phút chốc hiện ra điều gì, An Mỹ nhân sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Hoàng Thượng, là có người muốn hại thiếp, lúc thiếp trượt chân, dưới đất có cái gì đó."



Cặp mắt kia đột nhiên mở to, giọng nói không khỏi cao hơn vài phần: "Hoàng Thượng, nhất định là Hinh Quý tần, nàng ghen tị thiếp có thai, nàng đã sớm có ý xấu, Hoàng Thượng hãy làm chủ cho thiếp. Thiếp chỉ nghĩ tới ngày thường nàng đối xử với thiếp rất tốt, nhưng không ngờ nàng lại làm như vậy với thiếp, tâm tư Hinh Quý tần ác độc như thế, Hoàng Thượng ngàn vạn lần không thể dẽ dàng tha thứ cho nàng, Hoàng Thượng........"



"Đủ rồi!" Đại Yến Đế bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, làm cho An Mỹ nhân vẫn còn đang nức nở cả người chấn động: "Lý Thái Y, lăn tới đây cho trẫm!"



Lý Thái Y ở ngoài điện nghe thấy tiếng rống to này, trong lòng run lên, vội vàng chạy nhanh vào nội điện, hai chân quỳ trên mặt đất: "Hoàng Thượng thứ tội, tội thần đáng chết vạn lần, không thể bảo vệ Long tử trong bụng An Mỹ nhân."



Đại Yến Đế thản nhiên liếc hắn một cái: "Cảm xúc của An Mỹ nhân lúc này không ổn, lập tức kê phương thuốc ổn định cảm xúc, sau đó tới Thượng Y cục lấy, đưa tới điện của An Mỹ nhân trong trong Cam Tuyền cung."



Lý Thái Y vốn tưởng rằng Hoàng Thượng sẽ trách tội hắn không thể bảo vệ long tử, không nghĩ tới lại gọi hắn kê đơn thuốc, vội vàng hoàn hồn xác nhận, không dám chậm trễ. Nhưng trong lòng không khỏi buồn bực, tại sao lại đưa tới Cam Tuyền cung, hiện tại An Mỹ nhân vẫn đang nằm ở Trường Nhạc cung mà. Chẳng nhẽ Đại Yến Đế muốn An Mỹ nhân lập tức trở về Cam Tuyền cung? Lý Thái Y vốn định nói cơ thể An Mỹ nhân rất yếu, không tiện di chuyển, nhưng những lời này bị nghẹn ở cổ họng, cuối cùng nuốt xuống bụng.



Lý Thái Y kê đơn sau đó đi tới Thượng Y cục lấy thuốc, còn chưa ra khỏi cửa điện, đã nghe thấy giọng nó vô cùng lạnh lùng của Đại Yến Đế truyền ra: "Lý Phúc Thăng, tìm một chiếc kiệu tới đây, trẫm thấy An Mỹ nhân ngây ngô ở đây cũng không thể khỏe lên, vẫn nên về Cam Tuyền cung thì tốt hơn." Lý Thái Y hơi đảo tròng mắt, trong lòng đã hiểu rõ vài phần, không khỏi sinh ra vài phần đồng cảm với An Mỹ nhân.