Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung
Chương 49 : Một hòn đá hạ ba con chim nhạn
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Edit: Huyền Sung Nghi
Beta: Giang Tần
"Vì sao An Mỹ nhân không cho ngươi đi theo?" Đại Yến Đế liếc nha hoàn đang quỳ trên mặt đất, lạnh giọng hỏi.
"Bởi vì...Bởi vì An Mỹ nhân mang thai, cho nên bổng lộc mỗi tháng của An Mỹ Nhân được thêm gấp đôi. Hôm nay Nội Vụ phủ sẽ đến bổ sung bổng lộc, An Mỹ nhân sợ khi ngưởi của Nội Vụ phủ đến Cam Tuyền Cung không có người chiêu đãi nên sai nô tỳ đứng chờ ở cửa đại điện". Châu Ngọc không dám có chỗ nào dấu giếm, vội vàng một năm một mười nói ra, đầu vẫn gắt gao cúi xuống, hai mắt chỉ dám nhìn giày thêu kim long sáng loáng của Đại Yến Đế.
"Trẫm nhớ không lầm, từ Tần vị trở lên thì có hai hạ nhân hầu hạ".
"Hồi bẩm Hoàng Thượng, vẫn còn một nha hoàn nữa cùng nô tỳ hậu hạ tên là Bảo Sinh, nhưng vài ngày trước nàng làm sai chuyện nên đã bị An Mỹ nhân phạt đi Hoán Y cục làm tạp dịch". Châu Ngọc vội vàng giải thích.
"Hoán Y cục? Không ngờ An Mỹ nhân lại là chủ nhân hay phạt người khác". Đại Yến Đế khẽ cười, trong mắt tăng thêm vài phần chán ghét.
"Hoán Y cục không phải là nơi tốt lành, nếu nha hoàn Bảo Sinh biết nàng sẽ bị phạt như vậy chắc sẽ hối hận không làm như vậy, An Mỹ nhân này không nên đụng vào".Hiền phi ở bên cạnh thấp giọng phụ họa thêm, khóe miệng khẽ nhếch lên. Hoàng Thượng luôn luôn không thích những nữ chủ nhân trong hậu cung cậy thế khi dễ hạ nhân, nếu đúng là nàng làm ra chuyện này thì tuyệt đối không thể cho Hoàng Thượng biết, tránh Hoàng Thượng thêm chán ghét.
Thấy Đại Yến Đế và vài vị phi tần đứng hồi lâu, Lý Phúc Thăng nói nhỏ vào tai mấy người đứng sau lưng, chỉ trong chốc lát, hai tiểu thái giám từ trong điện của Hinh tần đưa đến một chiếc giường êm, để sau lưng của Đại Yến Đế.
"Hoàng Thượng, ngài đã đứng hồi lâu không bằng ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát". Lý Phúc Thăng cúi đầu nói.
Đại Yến Đế lướt mắt nhìn hắn, hất vạt áo ngồi lên giường, có cảm giác quen thuộc, không khỏi quay đầu nhìn lại, thấy đúng là giường êm trong điện của Hinh tần, trong lòng bỗng dưng mềm nhũn. "Lý Phúc Thăng, coi như ngươi hiểu ý trẫm, hôm nay trẫm không có quá nhiều việc, vậy thì ngồi đây từ từ thẩm tra". Giọng nói của Đại Yến Đế có vài phần nhàn nhã, tức giận cũng giảm đi vài phần.
"Chuyện này chờ trẫm điều tra rõ ràng sẽ quyết định". Đại Yến Đế thản nhiên nói, nhìn qua mấy hòn đá trên đất một cái nói: "Lý Phúc Thăng, trẫm nhìn mấy hòn đá này sáng bóng đẹp mắt, không giống như đá bình thường, mà giống như đá lót đường, ngươi đi điều tra xem chỗ nào đá lót đường không đầy đủ, điều tra rõ ràng rồi bẩm báo cho trẫm".
"Vâng". Lý Phúc Thăng tuân chỉ mang theo hai người theo làm việc, còn lưu lại hầu hạ Đại Yến Đế.
"Thời gian cũng không còn sớm, hai vị ái khanh cũng nên trở về nghỉ ngơi". Đại Yến Đế nhìn qua Kỳ Quý phi và Hiền phi một cái, ra lệnh.
"Thần thiếp xin cáo lui". Một đông một tây quanh co khuất dần đi.
Hiền phi bước từng bước nhẹ nhàng, khóe môi chậm rã kéo ra nụ cười, một hòn đá hạ ba con nhạn quả là không tệ, vừa có thể loại trừ hài nhi trong bung của An Mỹ nhân, tiêu diệt khí thế của nàng ta, còn làm cho Hinh Quý tần có miệng mà không thể có thể minh oan cho mình. Nếu Hoàng Thượng xem trọng hài nhi trong bụng của An Mỹ nhân, những ai đánh chủ ý sẽ mang tội rơi đầu, Hinh Quý tần dù không chết cũng sống không yên. Hôm nay xem ra Hoàng Thượng đối với hài nhi trong bụng của An Mỹ nhân không quá xem trọng, ngược lại đối với Hinh Quý tần lại có vẻ thương tiếc. Chuyện này một khi tra ra sẽ liên quan đến Cúc phi và Nhị Hoàng tử, một bên là ân tình với người cũ cùng hoàng tử duy nhất, một bên chỉ là một sủng phi đê tiện, bên nào nặng bên nào nhẹ, vừa nhìn đã rõ. Cúc phi mà có mâu thuẫn với Hinh Quý tần thì đây thật là đúng chuyện thú vị đáng được mong chờ.
Hiền phi một tay che miệng cười, ha ha cười to. Nha hoàn Cẩm Vũ cúi đầu theo sát phía sau không nói gì, trong chuyện này không ai hơn nàng hiểu rõ nhất.
"Các ngươi đều trở tự trở về đi". Đại Yến Đế nhàn nhạt nhìn qua Triệu Quý nhân cùng Từ Lương viện, giọng điệu không được tốt lắm.
Hai nàng tạm thời vô sự, trong lòng mừng rỡ, vội vàng phúc thân tạ ân rồi nhanh chóng trở về trắc điện của mình.
Bên ngoài cửa cung chỉ còn Diệp Linh Sương cùng đám người có liên quan, Đại Yến Đế đi vào cửa cung, phát hiện sau lưng không có động tĩnh, liền quay đầu nhìn Diệp Linh Sương một cái, "Còn đứng thất thần ở đó? Không mau đi theo trẫm". Mấy thái giám hậu hạ bên người Đại Yến Đế có một hai người nhanh trí, thấy Đại Yến Đế cùng Hinh Quý tần đi vào trong điện, liền cho người mang giường êm trở về, để lại chỗ cũ rồi vội vàng lui ra, đứng canh ngoài điện.
Diệp Linh Sương cúi đầu đi theo sau lưng của Đại Yến Đế, trong đầu trăm ngàn suy nghĩ lướt qua. Ánh mắt lóe lên tia lạnh, trong lòng ý hận tràn ra: Hiền phi, mưu kế này của ngươi thật là hay, ngươi đã muốn cùng ta đọ sức, vậy thì chờ xem, ai sẽ chết trong tay ai.