Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 85 : Lễ hội chúng phi

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Edit: Huyền Sung Nghi



Beta: Giang Tần



Yến tiệc nơi hậu cung tất cả đều do hoàng hậu toàn quyền chuẩn bị, nơi diễn ra cũng nên là ở cung của hoàng hậu, nhưng do Đại Yến Đế cứ chần chờ không chịu lần nữa lập hậu, Kỳ Quý phi dù là phi tần có phẩm vị cao nhất cũng không dám tự ý làm chủ, đợi đến khi Phùng Thái hậu ưng thuận mới dám bắt tay vào chuẩn bị, bàn ghế đều được chuẩn bị chuyển vào Đang Nguyệt cung. Hoa văn điêu khắc trên tay ghế là một Kim Long uốn lượn, một Thải Phượng tê (con chim đang hót), Kỳ Quý phi sai người đem xuống ghế phượng, đổi lại là ghế dựa Kim Phượng loan cho thái hậu.



Chúng phi tần hậu cung không dám lười biếng, ai cũng muốn đến Đang Nguyệt cung tràn ngập vui mừng của Kỳ Quý phi sớm một chút, dựa theo phân vị của mình mà ngồi xuống. Trong điện ngồi ít nhất cũng hàng trăm người, nhan sắc tất cả đều kiều diễm, ăn mặc và trang điểm đều được chăm chút tỉ mỉ. Đang ngồi ở đây cũng có những nữ nhân gần một năm đã không được nhìn thấy Đại Yến Đế, thật vất vả mới chờ đến sinh thần Hoàng Thượng để có cơ hội gặp mặt, sao có thể dễ dàng bỏ qua.



Diệp Linh Sương nhìn những nữ nhân ở đây mỗi người một vẻ, hoặc là kiều mị, hoặc là thanh khiết, như có như không khẽ nhếch khoé môi. Sau khi nhìn một vòng, nàng thập phần khẳng định trong điện này không có ai có thể xuất sắc hơn Liễu Tài nhân, muốn Hoàng Thượng không chú ý cũng khó. Nhưng không biết người đứng sau giúp đỡ Liễu Tài nhân là ai, nếu không có ai đứng sau, với địa vị ngày hôm nay của nàng sao có năng lực mặc trang phục nổi bật làm cho mọi người loá mắt.



Mọi người đã ngồi ổn định, ngoài điện liền vang lên tiếng Lý Phúc Thăng quát to, chúng phi tần liền đồng loạt đứng lên.



Đại Yến Đế mở tiệc chiêu đãi quần thần xong phải đi Phúc Thọ cung thỉnh an Thái Hậu nên hai người cùng nhau đi đến Đan Nguyệt cung.



Sau khi dìu Thái Hậu ngồi xuống, Đại Yến Đế mới phất áo bào ngồi vào ghế Kim Long, tất cả đồng loạt phúc thân thỉnh an.



"Chư vị ái khanh không cần đa lễ, tất cả ngồi xuống đi". Đại Yến Đế khẽ đưa tay ra mời, vui vẻ cười sảng khoái.



Lúc mở tiệc chiêu đãi quần thần, Đại Yến Đế nhận được một phong mật thư, nội dung mật thư không ai rõ, chỉ biết sau khi đọc xong mật thư tâm tình Đại Yến Đế tốt lên vài phần, cho nên trong yến hội ban ngày đã uống ít nhất hơn mười chén rượu mạnh.



Chúng phi tần sau khi tạ ơn, chậm rãi ngồi trở lại vị trí của mình. Hiện tại Đại Yến Đế thay bộ thường phục màu đỏ sậm, phần eo thắt hờ, phong phú tuấn lãng, thần thái sáng láng. Diệp Linh Sương vô ý hướng mắt nhìn đến đai lưng màu đỏ sậm thắt hờ của hắn, quả nhiên nhìn thấy hình thêu tường long đừa giỡn hoa trâm, khoé môi khẽ giương lên, trong lúc vô tình lại đối diện với ánh mắt của Đại Yến Đế, nhìn thấy trong mắt hắn vẻ vui sướng cùng trêu trọc, vội vàng nhìn sang hướng khác.


Cùng đêm hôm ấy, Đại Yến Đế nghỉ tại Hồng Lạc điện đã lâu chưa đến.



Mọi người suy đoán Hoàng Thượng sẽ nghĩ lại phòng của vị phi tần trong đêm sinh nhật của mình, nhưng ngàn tính vạn tính lại không ngờ đến sự xuất hiện của Liễu Tài nhân, nhưng chỉ là một cái tài tử nhỏ nhoi có thế khiến cho Hoàng Thượng trong ngày trọng đại nghỉ lại Hồng Lạc điện, có thể thấy được điệu múa của Liễu Tài nhân trong yến tiệc rất quyến rũ, quyến rũ được cả người Đại Yến Đế.



Lúc Kỳ Quý phi hay tin khó nén tức giận, chỉ là một cái tài tử nho nhỏ mà lại dám tranh dành danh tiếng cùng nàng, cũng không biết là mượn gan ai.



Trường Nhạc cung.



"Nương nương, nên nghỉ ngơi sớm một chút". Thấy Hinh phi còn ngồi trên giường ngẩn người, Vân Kiều thấp giọng khuyên nhủ.



"Ừ..." Diệp Linh Sương nhàn nhạt đáp, có chút thất thần.



"Vân Kiểu tỷ tỷ, buổi tối hôm nay phiền ngươi gác đêm, nương nương tâm trạng không tốt, phiền ngươi khuyên người nhiều một chút". Thúy Hoàn lo lắng nhìn Hinh phi, hướng Vân Kiều dặn dò, thấy nàng gật đầu, mới yên tâm cùng Bội Hoàn rời ra khỏi chính điện.



Đợi hai người đi xa, đôi mắt Diệp Linh Sương lại khôi phục lại hào quang ban đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái.



"Vân Kiều, bản cung mệt mỏi, tắt đèn đi ngủ đi". Diệp Linh Sương ung dung nói.



Vân Kiều liền giật mình, suy nghĩ một chút vẫn không nhịn đường nói một câu: "Nương nương nghĩ thoáng một chút, Liễu Tài nhân kia dù có tốt cũng không bì kịp nương nương". Dứt lời cũng không đợi phản ứng của Hinh phi, thổi tắt đèn, ra khỏi nội điện.



Liễu Lạc Đan, Liễu Tài nhân, ngươi xuất hiện lúc này thật đúng với ý nguyện của Hoàng Thượng... Diệp Linh Sương cười nhạt một tiếng, trong mắt tinh quang thoáng hiện lên.